Hôn Nhân Hợp Đồng - Yêu Em Thật Lòng
Kiều Tâm Vũ bối rối thu nét mặt ngây ngẩn của mình lại “Làm gì có chứ? Em tưởng anh về biệt thự Tịch gia rồi chứ.”
“Chúng ta là vợ chồng mới cưới mà, em ở đâu thì anh phải ở đó chứ, xa nhau lâu sẽ mất đi tình cảm đó.”
Kiều Tâm Vũ cười trừ hôn nhân hợp đồng thôi có cần diễn đạt vậy không anh trai “Chúng ta là hôn nhân hợp đồng thôi nên anh không cần quá để tâm mấy chuyện nhỏ nhặt đâu.”
Tịch Kỳ Phong đột nhiên đứng dậy bước qua chỗ của Kiều Tâm Vũ đang đứng rồi chân thành lên tiếng hỏi “Nếu như chúng ta yêu nhau thật thì không cần đến cái hợp đồng đó nữa rồi.”
Kiều Tâm Vũ liền né tránh “Anh đang nói cái gì vậy hả? Thù của anh chưa báo xong, chuyện của em cũng chưa giải quyết xong thì sao có thể nghĩ mấy chuyện linh tinh được chứ.”
Tịch Kỳ Phong bắt lấy cổ tay của Kiều Tâm Vũ bắt cô đối mặt với mình “Vậy nếu như sau này mọi chuyện ổn thỏa hết em có từng nghĩ sẽ thử yêu anh không?”
Kiều Tâm Vũ lúng túng “Cái này…cái này để sau rồi hẵn nói nha.”
Không gian yên tĩnh quá trở nên gượng gạo vô cùng, Kiều Tâm Vũ chợt nhớ ra mình đã lên ý tưởng nhà hát Thượng Huyền xong rồi nên lên tiếng nói với Tịch Kỳ Phong “À đúng rồi em đã lên ý tưởng dự án nhà hát Thượng Huyền rồi, chúng ta cũng xem thử nha.”
Tịch Kỳ Phong gật đầu “Được.”
Vậy là Kiều Tâm Vũ lấy laptop của mình mở phần ý tưởng thiết kế ban đầu lên cho Tịch Kỳ Phong xem, anh cảm thấy ý tưởng của cô rất là sáng tạo đột phá cả hai cùng hội ý rồi chỉnh sửa một chút để có ý tưởng hoàn hảo nhất có thể.
Tịch Kỳ Phong quay sang nhìn Kiều Tâm Vũ rồi nói “Anh cân nhắc kỹ rồi chúng ta sẽ hoàn thiện cả hai phương án thiết kế mang đi dự thầu luôn như vậy khả năng được chọn sẽ càng cao hơn.”
Kiều Tâm Vũ gật đầu tỏ vẻ tán đồng “Em thấy anh nghĩ như vậy là đúng đó, có sự chuẩn bị thì sẽ có cơ hội cao hơn.”
“Chỉ là vất vả cho em thôi, ban ngày phải ở phim trường tối về còn phải hỗ trợ cho anh.”
Kiều Tâm Vũ nghe vậy liền đáp “Em cũng đâu có làm không công cho anh, em đang trả ơn anh đã hỗ trợ cô nhi viện Huyền Phương đấy.”
Tịch Kỳ Phong liền nhíu mày “Anh không cần em phải trả ơn gì hết còn nếu muốn trả thì lấy thân báo đáp đi anh không nhận hình thức báo ơn khác đâu.”
Kiều Tâm Vũ huých cùi chỏ vào ngực của Tịch Kỳ Phong một cái “Đừng có được voi đòi hai bà trưng nha.”
Tịch Kỳ Phong đưa tay ôm ngực rồi bày vẻ mặt ăn vạ “A em tính mưu sát chồng à, em làm anh tổn thương quá đi à.”
Kiều Tâm Vũ bày ra vẻ mặt ba phần bất lực bảy phần như ba “Thôi đi ngủ đi, khuya lắm rồi ngày mai em còn phải đến trường quay sớm nữa.”
“Được, ngủ ngoan vợ yêu.”
Kiều Nguyệt Dung di chuyển về khách sạn của đoàn làm phim, Đoàn Nam Khánh cũng ở lại ăn tối với cô rồi mới về nhà sau.
Đoàn Nam Khánh thấy cả buổi tối Kiều Nguyệt Dung cứ như người mất hồn nên lên tiếng hỏi “Nguyệt Dung à, em làm sao vậy hả?”
Kiều Nguyệt Dung giật mình lên tiếng đáp “Em đang suy nghĩ chuyện của chị.”
“Tâm Vũ lại gây ra chuyện gì nữa hả?”
Kiều Nguyệt Dung cau mày tỏ vẻ nghiêm trọng “Dự án mà em đang tham gia chị đóng vai nữ chính đó, sáng nay chị cũng có mặt ở Lễ cúng khai máy anh không thấy hả?”
Đoàn Nam Khánh lắc đầu đáp “Anh chỉ chú ý đến em thôi nên chẳng để tâm đến cô ấy nhưng cô ấy lại gây ra chuyện gì mà khiến em phải suy nghĩ như thế vậy hả?”
Kiều Nguyệt Dung chần chừ rồi lên tiếng đáp “Em đang nghi ngờ là chị dùng tình đổi vai diễn đó anh.”
Đoàn Nam Khánh thản thốt kêu lên “Cái gì cơ? Anh nhìn thấy đạo diễn Nghê đó cũng đứng đắn lắm mà.”
“Nhìn người vậy thôi chứ không biết được bản chất bên trong đâu anh à, anh thử nghĩ xem nếu như không phải chị dùng tình đổi vai thì tại sao lại được giao vai nữ chính mặc dù chị chẳng có chút tiếng tăm nào trong giới giải trí cả, em đang lo ngộ nhỡ ba mẹ biết được sẽ nổi giận lắm cho mà xem.”
Đoàn Nam Khánh nắm lấy tay của Kiều Nguyệt Dung rồi lên tiếng dỗ dành cô “Em đừng lo cho Tâm Vũ nữa, chuyện cô ấy gây ra thì để cô ấy tự mình chịu đi, thôi ăn tối đi.”
“Uhm.”
Từ lúc Kiều Tâm Vũ đến phim trường thì Tịch Kỳ Phong cũng dọn đến căn biệt thự gần phim trường ở cùng với cô, mọi chuyện ở công ty vẫn là để Ảnh Long giám sát, còn anh thì làm việc trực tuyến, khi có cuộc họp quan trọng thì anh sẽ chịu khó lái xe xa một chút để tham dự với lãnh đạo công ty.
Mỗi ngày Kiều Tâm Vũ đến phim trường làm việc của mình, buổi tối thì sẽ cùng Tịch Kỳ Phong bàn luận và chỉnh sửa bản thiết kế nhà hát Thượng Huyền.
Phim Dạ Nguyệt Thời Không đã quay được một phần ba đoạn đường rồi, ban đầu các diễn viên trong đoàn còn coi thường Kiều Tâm Vũ là diễn viên mới chắc diễn xuất rất tệ nhưng sau khi làm việc chung thì ai cũng thấy được sự tận tụy chuyên nghiệp của cô nên quan hệ của cô và các bạn diễn cũng như nhân viên các tổ trong đoàn làm phim rất tốt.
Dạ Nguyệt Thời Không là bộ phim kể về nhân vật Dạ Nguyệt vốn xuất thân là tộc phượng hoàng cao quý nhưng sau khi đại chiến thần ma thì toàn tộc bị ma thần tiêu diệt còn bản thân cô thì lưu lạc đến nhân giới.
Trong một lần tàn dư của ma thần trổi dậy muốn hồi sinh ma thần thì chiến thần Thời Không đã dẫn thiên binh thiên tướng xuất binh đi dẹp loạn nhưng không may bị một trưởng lão ma tộc dùng vũ khí ma tộc đánh trọng thương rơi xuống nhân giới.
Dạ Nguyệt lúc này là thánh nữ của tộc Thánh Y chuyên chữa bệnh cứu người ẩn cư trong rừng sâu, hôm đó cô lên núi hái thuốc thì vô tình cứu được Thời Không đưa về căn nhà gỗ trong rừng trúc mà cô thường ở lại khi đi vào rừng hái thuốc.
Thời Không được Dạ Nguyệt cứu sống nên cảm thấy mang ơn cô, hắn ở lại nhân giới một thời gian thì cảm mến Dạ Nguyệt rồi đem lòng yêu cô nên đã đưa cô đến Thần Vực muốn xin Đế Tôn ban hôn để có thể dùng cả đời này để bảo vệ nàng.
Lúc Thời Không đưa Dạ Nguyệt về Thần Vực thì Lâm Thủy là thanh mai trúc mã của chàng nhiều lần bày mưu kế hãm hại Dạ Nguyệt khiến cô bị chúng tiên căm ghét nhưng mà chàng đã điều tra làm rõ còn trách phạt Lâm Thủy khiến nàng ta ôm hận.
Ma tộc lại trỗi dậy nên Thời Không phải dẫn binh xuất trận dẹp loạn giữ thái bình cho tứ giới, Lâm Thủy độc ác nhân cơ hội này đẩy Dạ Nguyệt xuống tru tiên đài rồi đến nhân giới giết sạch tộc Thánh Y của Dạ Nguyệt.
Sau khi trãi qua đau đớn tận xương tủy khi bị rơi xuống tru tiên đài thì Dạ Nguyệt không chết mà lại thức tỉnh được sức mạnh phượng hoàng bị phong ấn trong cơ thể mình nên trở về tộc Thánh Y.
Nhờ bảo vật trấn tộc là đá lưu giữ ký ức mà Dạ Nguyệt biết được Lâm Thủy đã toàn sát hết những người vô tội ở nhân giới nên trở về Thần Vực tố cáo tội trạng của cô ta.
Tiếc là tộc bạch nhạn của Lâm Thủy lại là mẫu tộc của Thiên hậu, trước giờ bà ta chỉ muốn con trai Thời Không của mình thành thân với Lâm Thủy thôi nhưng không thành nên từ đầu đã ghét Dạ Nguyệt rồi.
Nhân cơ hội Thời Không không có mặt nên Thiên hậu lạm quyền vu khống Dạ Nguyệt cấu kết ma tộc làm phản cho thiên binh thiên tướng đuổi bắt nàng.
Lâm Thủy và Thiên hậu bắt tay nhau đánh Dạ Nguyệt trọng thương khiến cho nàng uất hận tột cùng mà nhập ma.
Lúc Thời Không trở về thì đã tận mắt nhìn thấy Dạ Nguyệt đánh trọng thượng Lâm Thủy và khiến cho nhiều thiên binh thiên tướng bị thương nên đã chiến đấu với nàng.
Sau khi biết rõ mọi chuyện Thời Không nói rằng sẽ hồi sinh người đã chết, tộc bạch nhạn có một pháp khí có thể giúp hồi sinh người chết nhưng mà nó cần máu của thánh nữ tộc bạch nhạn cũng chính là Lâm Thủy nên đưa ra điều kiện giữ mạng cho cô ta.
Dạ Nguyệt không muốn mang ơn của kẻ độc ác đó nên không nhận pháp khí mà Thời Không mượn từ tộc bạch nhạn mà điên cuồng truy lùng giết sạch tộc của cô ta, hai người cuối cùng là Thiên hậu và Lâm Thủy.
Dạ Nguyệt dùng hắc nghiệp hỏa của tộc phượng hoàng đánh về phía của Thiên hậu, Thời Không vì bảo vệ mẫu thần mà dùng thân chắn, hắc nghiệp hỏa một khi đánh trúng thứ gì sẽ đốt thứ đó cháy thành than tan thành mây khói mới dừng.
Dạ Nguyệt đau đớn nhìn Thời Không bị hắc nghiệp hỏa thêu đốt chàng vẫn khuyên nàng buông bỏ thù hận, Dạ Nguyệt nhận ra bản thân quá cố chấp nên lao vào biển lửa muốn chôn thân cùng với Thời Không.
Tuy nhiên với thân thể là phượng hoàng lửa nên lửa không làm bị thương Dạ Nguyệt nàng chỉ có thể đau đớn nhìn người thương tan thành mây khói.
Thiên hậu thấy con trai như thế đành hy sinh nguyên thần gom lại hồn phách của chàng để vào pháp khí của tộc bạch nhạn là chén thánh.
Dạ Nguyệt đem chén thành trở về ngọn núi ở nhân giới nơi đây dồi dào sinh khí nàng mòn mỏi chờ 1000 năm mới có thể gặp lại được Thời Không.
Kiều Nguyệt Dung đi diễn xa nhà Triệu Lệ Quỳnh lo lắng nên gọi điện hỏi thăm sức khỏe của cô, cô liền nói về chuyện của Kiều Tâm Vũ “Mẹ à, gia nhập đoàn phim lần này con tham gia còn có chị nữa đó mẹ.”
Triệu Lệ Quỳnh nhíu mày khi nghe nhắc đến cái tên Kiều Tâm Vũ “Tâm Vũ nó vẫn ổn chứ con?”
“Dạ chị vẫn khỏe ạ, hình như là mẹ lo lắng cho chị đúng không?”
Triệu Lệ Quỳnh rủ mắt “Lúc đưa dâu đi ba con đã ra điều kiện với Tịch gia mỗi tháng cho Tâm Vũ về thăm nhà một lần nhưng nó gả đi đến nay đã hai tháng rồi mà vẫn không hề về nhà lần nào hết, ba con còn tính đến Tịch gia xem tình hình thế nào đây.”
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...