Vì mọi người không còn tỉnh táo như lúc ban đầu nên không ai để ý đến lời nói vu vơ của Mạnh Hùng.
Vốn dĩ bọn họ đều xem nhau như bạn tốt nên không một ai nghĩ đối phương sẽ nảy sinh tình cảm trên mức bạn bè đối với mình.
Vốn dĩ Dương Tuyết Hoa cũng biết bản thân cô là người có chút nhan sắc, mọi người luôn luôn khen cô lớn lên rất xinh đẹp và ngoan ngoãn, thậm chí có rất nhiều chàng trai cùng khoá đã tỏ tình với cô, nhưng Dương Tuyết Hoa lại không đồng ý bất kì ai, vì đối với cô chuyện yêu đương phải là sự rung động từ hai trái tim chứ không phải theo phong trào.
Kể từ hôm đó, Mạnh Hùng luôn dành một tình cảm rất đặc biệt cho cô, nhưng bọn họ là bạn bè lâu năm nên Dương Tuyết Hoa không nhận ra được cũng đúng.
Trong nhóm bạn bốn người của bọn họ thì ai cũng được xem là trai tài gái sắc, như Mạnh Hùng là đội trưởng của câu lạc bộ bóng rổ, cậu cao tận 1m85, thân hình vô cùng cân đối, nhưng vẻ bề ngoài có phần bất cần và không chú tâm vào chuyện học hành.
Còn Hàn Viên lại mang vẻ đẹp thư sinh dễ chịu hơn, cậu cũng là người học giỏi nhất trong nhóm, gia thế cũng tốt, dường như là hình mẫu lý tưởng của các cô gái.
Về phần Tố Lam thì cô nàng là học sinh ưu tú xếp chung với Dương Tuyết Hoa, nhưng cô nàng lại giỏi tiếng Pháp và tranh được xuất học bổng khác.
Có thể nói Hàn Viên là mẫu người lý tưởng để lấy làm chồng, nhưng Mạnh Hùng lại là mối tình đầu tuyệt đẹp của các cô gái.
Khi bọn họ chơi với nhau đã thống nhất không yêu đương trong nhóm, tránh việc chia tay rồi chia bè chia phái…
Cả nhóm ngồi với nhau đến tận mười giờ tối, lúc này ai cũng ngà ngà say nên không thể đứng vững, ngay cả Mạnh Hùng còn muốn gục xuống bàn ngủ một giấc thật sâu.
Dương Tuyết Hoa nhìn đồng hồ, cô uống thêm hai ly nước lọc để lấy lại tỉnh táo đôi chút, sau đó gọi bạn bè của mình dậy.
May mắn sao Hàn Viên vẫn còn tỉnh lại được, cậu phụ trách đưa Tố Lam về nhà, dù sao con gái đi taxi vào ban đêm cũng nguy hiểm…
Dương Tuyết Hoa ở lại với Mạnh Hùng thêm chút nữa để đợi cậu tỉnh lại, cô liền đưa nước lạnh cho cậu uống…
“Cậu uống nước đi…”
Mạnh Hùng ngồi thẳng dậy, cậu dụi dụi mắt liền nhận lấy nước từ tay Dương Tuyết Hoa, sau đó dựa đầu lên vai cô…
“Tớ đau đầu quá…”
Dương Tuyết Hoa xoa xoa tóc của cậu, sau đó dùng nước khăn lạnh chườm lên mặt của Mạnh Hùng giúp cậu hạ nhiệt.
Dù sao khi nãy bọn họ cũng uống rất nhiều nên bây giờ cơ thể rất nóng…
“Đứng dậy đi, tớ đặt taxi giúp cậu…”
Dương Tuyết Hoa dìu Mạnh Hùng ra bên ngoài, cô tranh thủ đặt xe taxi trên app.
Dù sao đặt xe trên ứng dụng cũng tốt hơn so với bắt taxi bên ngoài, một phần là vì chi phí rõ ràng, phần còn lại là cô có thể theo dõi lộ trình để đảm bảo rằng Mạnh Hùng đã về nhà an toàn.
Mạnh Hùng nhìn về phía Dương Tuyết Hoa, cậu mỉm cười nhẹ nhàng rồi lên tiếng…
“Thật ra tớ đang thích một người, tớ thật sự rất thích cậu ấy...”
Dương Tuyết Hoa tưởng Mạnh Hùng vẫn còn say nên cố tình tiết lộ bí mật thầm kín của mình cho cô biết, vậy nên cô cũng đáp lại cậu…
“Vậy à? Cậu thích ai thế? Tớ sẽ giữ bí mật giúp cậu…”
Mạnh Hùng khẽ nhắm mắt suy nghĩ, cậu đang do dự có nên nói ra chuyện này hay không.
Vì nếu cậu nói ra sẽ có hai trường hợp xảy ra.
Một là Dương Tuyết Hoa đồng ý, vậy mối quan hệ của cả hai sẽ được nâng lên một tầm cao mới, còn nếu Dương Tuyết Hoa từ chối thì e rằng đến cả bạn bè cũng không làm được…
“Cậu không biết đâu, các cậu không biết cô ấy, người đó rất xinh đẹp…cô ấy rất tốt, cô ấy là ánh mặt trời của tớ…”
Mạnh Hùng lại quyết định không nói ra chuyện này, cậu không muốn đánh cược vào điều mà cậu không chắc chắn, hơn nữa cậu cũng không muốn khiến Dương Tuyết Hoa cảm thấy khó xử và ngại ngùng khi cả hai gặp nhau.
Ban đầu Mạnh Hùng còn cho rằng nếu yêu ai đó thì nhất định phải nói cho họ biết để không phải hối tiếc, nhưng thật ra cậu đã nhầm.
Đối với cậu hiện tại, yêu một người chỉ đơn giản là được ở gần người đó, mang đến niềm vui cho người đó là được, cậu cũng không muốn người đó phải suy nghĩ nhiều về chuyện của cậu…
“Cậu nói xem, cậu thích một người như thế nào?”
Dương Tuyết Hoa chưa nghĩ đến chuyện đó, cô cũng không có một tiêu chuẩn nhất định nào cả, nhưng nếu phải trả lời Mạnh Hùng thì cô sẽ lựa chọn những điểm thiết thực nhất để nói ra…
“Tớ thích một người nhường nhịn tớ trong tất cả mọi chuyện, một người có thể bao dung tớ…”
Tất cả những điều mà Dương Tuyết Hoa mong muốn ở người đàn ông của mình chính là người có thể nhường nhịn cô trong tất cả mọi chuyện lớn nhỏ, một người có thể bao dung cho sai lầm và những điểm không tốt của cô.
Dĩ nhiên Dương Tuyết Hoa không bao giờ mơ tưởng rằng người đó sẽ là Hoắc Đông Quân…
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...