Hôn Nhân Định Mệnh

CHƯƠNG 10: Em muốn làm vì anh

Xe dừng lại , cô bỗng thấy hồi hộp kinh khủng .Anh bước xuống xe và trao cho cô 1 cái nhướn mày, thấy thế cô cũng vội bước xuống.Gần như ngay lập tức cô bị sốc bởi sự to lớn , nét cổ kính của tòa lâu đài trước mặt.Cô không chắc nó được xây từ thế kỷ nào chỉ dám chắc chắn tòa lâu đài được xây giữa 1 ngọn núi với rừng cây bao phủ xung quanh càng làm nơi đây thêm lạnh lẽo.Nhìn cánh cổng sừng sững uy nghiêm cùng hàng người áo đen đang cúi đầu cung kính kia , cô khẽ nuốt nước bọt.Đúng là dọa người mà.Đang chìm đắm trong suy nghĩ ,1 bàn tay kéo cô vào 1 lồng ngực rộng lớn, ngước mắt lên cô ngạc nhiên nhìn anh , đôi mắt thạch anh tím của cô nhìn thẳng vào đôi mắt đen sắc lạnh của anh , giờ cô mới biết mắt anh thật sự rất sâu. trong cái sâu thẳm ấy cô vẫn nhận ra 1 sự cô độc tới bi thương nơi anh.Anh ghé sát vào tai cô nhỏ giọng:

_Giờ cô nghĩ lại vẫn còn kịp đấy ?

Cô kiên định nhìn anh:

_Không cần.

_Cô thực sự muốn làm thiếu phu nhân của Hắc Long như thế sao? Cô cần tiền hay địa vị?

Cô nhìn anh , đôi mắt nheo lại đầy tức giận.Anh nhìn lại cô , đôi mắt cô vẫn thế , vẫn thuần khiết như ánh mắt lần đầu tiên anh gặp cô .Cô khẽ mỉm cười :


_Đúng , tôi rất muốn làm thiếu phu nhân của Hắc Long Hội.

Anh nhìn cô với ánh mắt khinh miệt, lực bàn tay tăng lên kéo sát cô vào lòng

_Vậy cố đóng cho giống 1 thiếu phu nhân vào.

Cô nhận thấy tay mình đặt trên áo vest của anh , áo cũng lạnh như giọng nói của anh vậy , không 1 tia ấm áp , khi anh chuẩn bị nới rộng khoảng cách với mình , cô níu lấy áo anh.Anh nhìn xuống tay cô đang để trên áo mình rồi nhìn lên khuôn mặt cô , hàng mi dài của anh khẽ rung.Cô hít 1 hơi rồi mới nhìn thẳng vào anh nói:

_Em muốn làm thiếu phu nhân thực sự rất muốn làm, dù anh có đối xử thế nào em vẫn muốn làm.

Anh nhíu mày vì cách thay đổi xưng hô của cô và cả sự khẳng định chắc chắn kia nữa

_Tôi thấy ghê ..

_Vì anh là thiếu gia của Hắc Long Hội.

Chữ ' tởm" như bị nuốt ngược trở lại , anh nhìn cô như thể vừa nghe 1 tin tức chấn động. Cô nói như thế không phải có ý vì anh cô mới muốn làm . Vì anh cô sẵn sàng chịu đựng tất cả sao?

Họ cứ đứng nhìn nhau như vậy cho tới khi có 1 giọng nói thức tỉnh cả 2

_Thiếu gia, tiểu thư, 2 người đã tới.Mọi người đang chờ bên trong.


Cô ngượng ngùng quay mặt đi để tránh ánh mắt anh.Anh khẽ ho 1 tiếng rồi cất giọng:

_Cháu biết rồi

Giờ cô mới nhận ra đó là bác Trương , vội lên tiếng chào bác.Cô cũng kịp nhận ra nãy giờ 2 người họ ôm nhau rất là tình cảm trước cánh cửa đã được mở ra từ bao giờ. Nhìn hàng người vẫn cúi đầu chào kia cô bỗng thấy tội lỗi.Chưa kịp kiểm điểm bản thân xong , cô hốt hoảng khi anh đang ôm ngang eo cô bước vào tòa lâu đài.Vội lách mình ra , ngay lập tức cô nhận được ánh mắt cảnh cáo của anh.Thấy thế cô chẳng còn cách nào

khác ngoài việc im lặng đi theo anh, nhưng mà cô thấy hình như nhiệt độ đang tăng lên hay sao mà mặt cô bỗng đỏ tưng bừng, đến nỗi chiếc áo vest của anh cũng có chút ấm lên.Vào tới bên trong , cô bỗng thấy tâm trạng tụt dốc thê thảm.Cái này còn lạnh hơn bắc cực nữa.Cả 1 căn phòng rộng lớn toàn người là người nhưng vô cùng im lặng và đơn điệu với màu đen chủ đạo, có khác may ra cái khăn trải bàn kia màu trắng thôi.

Ngay khi nhìn thấy 2 người họ đồng loạt làm động tác cúi mình

_Thiếu gia , tiểu thư.

Anh lạnh nhạt lên tiếng:

_Ừ


Anh kéo cô tới đầu chiếc bàn dài , nhàn hạ ngồi xuống, cô vội ngồi vào chiếc ghế ngay cạnh , và ngay lập tức cô phát hiện từng luồng sát khí đang nhăm nhe phóng tới cô.Ngẩng đầu nhìn cô biết ngay sát khí từ đâu bay tới.Dọc 2 bên bàn là những con người trung tuổi cùng 1 người trẻ tuổi ngồi bên cạnh. Cô thầm thán phục cái tổ chức này tìm đâu ra lắm mỹ nhân , mỹ nam thế kia.Phải có hơn 5 cô gái đang nhìn cô như muốn ăn tươi nuốt sống cô.Họ đẹp mỗi người 1 kiểu nhưng đều toát lên vẻ sang trọng , quý phái.Ngay khi cô còn đang mải mê với cái đẹp giọng anh cất lên, các mỹ nhân lập tức thu lại sát khí nhìn anh đầy thán phục

_Hôm nay tôi triệu tập mọi người để thông báo 1 chuyện

Dừng 1 lúc, nhìn tất thảy mọi người đang im lặng lắng nghe, anh quay sang nhìn cô tiếp tục:

_Người con gái này là vợ chưa cưới của tôi, cũng là thiếu phu nhân tương lai của các vị.

Ngay lập tức cả căn phòng ngước nhìn cô, cô dám thề nếu ánh mắt có thể giết người thì cô đã bị mấy mỹ nhân kia xé ra thành trăm mảnh.Không khí trở lên quỷ dị lạ thường, cô bỗng thấy ngạt thở như ai đã hút hết không khí khỏi căn phòng.

-----------------------------CÒN NỮA ---------------------------------------------


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui