Đồ ăn rất nhanh được mang lên. Bởi vì lời nói của Kỳ Chiến mà Hứa Như có chút rầu rĩ không vui.
Người bên cạnh Lý Thế Nhiên so với cô ưu tú hơn nhiều.
Nhưng mà điều càng khiến cô lo lắng đó là lát nữa cô làm cách nào để thanh toán
Chai rượu vừa rồi Kì Chiến mở hình như là tám con số.
Bước đến quầy thanh toán, Hứa Như cầm lấy thẻ, tay không kiềm chế nổi mà run run.
Kỳ Chiến hai tay đút túi quần, đáy mắt mang theo ý cười: “Hứa Như, bữa cơm này thực sự phải cảm ơn cô.”
Hứa Như ngoài cười nhưng trong không cười. Cô quẹt thẻ và nhập mật mã, nhưng giám đốc lại khó xử nói: “Xin lỗi, thưa cô, số dư trong thẻ không đủ.”
Kỳ Chiến nhướn mày, Lý Thế Nhiên không đưa thẻ ngân hàng cho cô?
Anh ta đưa thẻ của mình ra: “Quẹt thẻ của tôi đi.”
Hứa Như nhíu mày, vừa định từ chối thì vai cô bị một cánh tay giữ lấy. Cô ngước mắt lên, Lý Thế Nhiên trực tiếp cầm lấy thẻ của Kỳ Chiến, đưa thẻ của mình ra.
Anh…nhìn thấy cô khi nào?
“Không làm phiền anh Kỳ, nếu đã là khách của Hứa Như, vậy thì cũng là khách của tôi.”
Hai người đàn ông đối diện nhau.
Kỳ Chiến cười cười, nhún vai lấy lại thẻ.
“Xem ra tôi không cần đưa cô về nữa?” Kỳ Chiến nhìn Hứa Như: “Vậy chúng ta lần sau gặp.”
Nhìn Kỳ Chiến đã đi xa, ánh mắt Hứa Như vẫn nhìn theo anh ta.
Lý Thế Nhiên khuôn mặt không vui, nâng cằm cô lên: “Không nỡ?”
“Anh nói nhảm gì vậy!” Hứa Như nhíu mày, cảm thấy không hiểu tại sao Lý Thế Nhiên lại tức giận.
“Tiền thanh toán vừa rồi, em sẽ trả lại cho anh.” Hứa Như nói.
Nhìn nhìn hóa đơn, vậy mà gần ba trăm triệu…
Tuy rằng món ăn thực sự rất tinh tế, rượu cũng rất thơm, nhưng mà…cái giá phải trả thực sự quá lớn.
“Em phải tính toán rõ ràng với anh như vậy sao?” Ngữ khí Lý Thế Nhiên càng không vui.
“Nếu không thì sao.” Hứa Như cụp mắt.
Lúc này, Lục Hoan từ trong nhà vệ sinh bước ra, nhìn thấy Hứa Như liền hướng về phía cô.
“Vị này là cô Lý?” Lục Hoan dịu dàng hỏi.
“Ừm, Hứa Như.” Lý Thế Nhiên lạnh như băng giới thiệu.
Hứa Như không quan tâm anh, quay người rời đi.
Lý Thế Nhiên xụ mặt, người phụ nữ này muốn chọc anh?
Lục Hoan nhìn theo bóng lưng Hứa Như, thực sự chưa có người phụ nữ nào đám đối xử với Lý Thế Nhiên như vậy.
Cho nên, chẳng lẽ Lý Thế Nhiên thích kiểu như vậy?
“Hai người tổ chức hôn sự rồi sao? Chuyện kết hôn của hai người thực sự im hơi lặng tiếng quá.” Lục Hoan hỏi.
“Ừm.” Lý Thế Nhiên lạnh nhạt đáp một tiếng nhưng không trả lời.
Lục Hoan có chút mất mát.
Ở đây cách khách sạn không xa, Hứa Như định đi bộ trở về, nhưng vừa mới đi được mấy bước, chiếc xe màu đen phanh gấp dừng ở bên chân cô, cô bị dọa đến nỗi suýt té ngã.
Mà người ngồi ở vị trí lái chính là Lý Thế Nhiên.
“Lên xe.” Khuôn mặt anh không cảm xúc mà ra lệnh.
Mở cửa xe sau, Lục Hoan có chút bất ngờ nhìn cô.
Hứa Như ngồi vào trong xe.
Vị trí phó lái để trống.
Lý Thế Nhiên không chút biểu cảm, rất nhanh liền khởi động động cơ, chở Lục Hoan về trước.
“Thế Nhiên, hôm nay cảm ơn anh đã chiêu đãi em. Nếu như có biên chế em nhất định sẽ về Nam Thành, đến lúc đó mong anh chiếu cố.” Lục Hoan trước khi bước xuống xe liền lịch sự nói.
Lý Thế Nhiên gật đầu: “Ừm, đến rồi thì gọi điện cho anh.”
Hứa Như không khỏi nắm chặt nắm đấm, người đàn ông này đối với ai cũng quan tâm như vậy sao?
Mà người phụ nữ Lục Hoan này lời nói cũng thân mật quá đi.
Cô tức giận quay đầu đi, là loại cảm giác bực bội khó chịu.
Trở về khách sạn, Hứa Như không nói không rằng, Lý Thế Nhiên đi ở đằng trước mặt đột nhiên dừng bước, Hứa Như ngay lập tức va vào lưng anh.
Vừa ngẩng đầu lên liền bị anh kéo ra trước mặt.
Bộ dáng tức giận của Hứa Như đập vào mắt anh.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...