Cho đến khi người làm đến gõ cửa, Hứa Như mới tỉnh thần lại, cô vung chân đá một phát vào thân dưới của Lý Thế Nhiên.
Người đàn ông lập tức cau mày, sắc mặt lại trở nên lạnh lẽo, anh lui lại về sau.
Hứa Như đưa mắt nhìn chân mình, hình như vừa nãy mình đá trúng chỗ kỳ lạ nào rồi thì phải…
Cô đột nhiên trở nên căng thẳng, sau đó lập tức túm lấy chăn cuộn người mình lại: “Tôi…tôi không có cố ý đâu! Mau ra mở cửa đi.”
Lý Thế Nhiên híp mắt lại: “Mợ chủ Mộ, cái này có liên quan đến hạnh phúc chăn gối của cả đời còn lại đó, phải nhẹ nhàng chút biết chưa?”
Hứa Như khựng người, Lý Thế Nhiên này nói gì vậy chứ…
Người làm đến để đưa sữa bò cho Hứa Như, cô có thói quen phải uống sữa bò trước khi ngủ.
Nhìn thấy sắc mặt âm u của Lý Thế Nhiên, người làm cúi thấp đầu đặt sữa xuống rồi lập tức ra ngoài.
Bình thường ở nhà lớn tính khí của Lý Thế Nhiên cũng ôn hòa lắm, rất ít khi giận dữ như vậy.
“Uống đi.” Giọng nói của Lý Thế Nhiên có chút lành lạnh.
Nói xong anh liền đi vào phòng tắm.
Hứa Như đưa mắt nhìn bóng ảnh âm u của anh, cô chậm rãi nhớ lại những lời mà Lý Thế Nhiên vừa nói, cô đột nhiên như tỉnh ngộ, miệng bất giác phun sữa ra ngoài.
Hạnh phúc chăn gối? Hạnh phúc chăn gối của cô và Lý Thế Nhiên không có chút xíu liên quan nào hết!
…
Ngày hôm sau, công ty dược Thiên Nhất.
Lý Thế Nhiên đưa Hứa Như tới đây rồi mới tới bệnh viện làm việc.
Hứa Như bảo Lý Thế Nhiên dừng xe ở ngay chỗ cách tòa nhà khoảng hai con đường.
“Sau khi tan ca tôi tới đón cô.”
“Hả?” Hứa Như khó hiểu, gần đây Lý Thế Nhiên không cần trực sao?
“Hửm, nghe lời.” Lý Thế Nhiên đưa tay nhẹ nhàng xoa xoa đầu cô đầy yêu chiều.
Đầu tóc cô bị anh xoa đến rối như lông chó rồi đây này.
Biết tính khí chuyên chế của Lý Thế Nhiên, Hứa Như cũng không từ chối nữa, vì dù sao đi nữa anh ấy cũng sẽ đến thôi.
Vừa về đến văn phòng thì Hứa Như liền bị kêu đi họp rồi. Dự án đầu tiên sau khi công ty dược Thiên Nhất bị thu mua chính là hợp tác với Tần Thị để nghiên cứu phát triển một loại thuốc mới.
Tần Thị vừa mới tiến vào Nam Thanh nên phải cần hợp tác với một xí nghiệp lớn lâu năm, tuy Thiên Nhất vừa mới đối mặt với một thiệt hại nặng nề, nhưng thực tế, thực lực mạnh mẽ của công ty đã trở thành một trong những đối tác mà Tần Thị phải xem xét.
Lưu Thanh vốn là trụ cột của Bộ phận tiêu thụ, nhưng vì khả năng vượt trội của mình, cô đã được chuyển sang phụ trách dự án này, và cũng vì sự hỗ trợ của Lưu Thanh mà Hứa Như tạm thời làm trợ lý của cô, hai người cùng nhau tiếp quản dự án này.
Nhưng… Tần Thị…
Hứa Như nhìn vào tư liệu, một sự căng thẳng lập tức ập đến, điều này có nghĩa là cô phải gặp Trần Minh Thành nữa rồi.
Nhìn thấy sự lo lắng của Hứa Như, Lưu Thanh liền vỗ vai cô: “Đừng suy nghĩ nhiều, chỉ là công việc thôi.”
“Lúc đầu tớ cũng không biết đó là Tần Thị, chứ nếu không tớ sẽ không để cậu tham gia đâu.” Lưu Thanh thở dài.
Cô thấy thành tích công việc của Hứa Như vài năm gần đây cứ bình bình ổn ổn cho nên mới muốn giúp cô ấy thăng tiến, nhưng không ngờ lại là hạng mục hợp tác với Tần Thị.
“Không sao đâu, đừng suy nghĩ nhiều.” Hứa Như mỉm cười, trông cô rất lạc quan.
Vào buổi chiều, Hứa Như và Lưu Thanh đã đến Tần Thị để tham gia cuộc họp.
Bàn bạc với họ chính là Phó tổng giám đốc của Tần Thị, Vu Vỹ. Tiến triển trước mắt vô cùng thuận lợi, cả hai công ty đều có ý định hợp tác rất mạnh mẽ, chỉ cần Tổng giám đốc ký tên là họ có thể chính thức bắt đầu phát triển dự án.
Khi hai cô chuẩn bị rời Tần Thị, Vu Vỹ đã đích thân tiễn họ ra ngoài.
Lúc cửa thang máy mở ra, Tần Nhi đúng lúc lại đứng ở trong đó.
Nhìn thấy Hứa Như, sắc mặt Tần Nhi liền lóe lên một sự lạnh nhạt.
“Hứa Như cô tới đây làm gì?” Tần Nhi lạnh lùng hỏi.
Vu Vỹ đang định chào Tần Nhi nhưng khi nghe thấy lời này, sắc mặt anh ta lập tức thay đổi.
Ai cũng đều có thể nhận ra được sự thù địch của Tần Nhi đối với Hứa Như.
Hứa Như hít thở sâu một hơi, cô bình tĩnh đáp: “Tôi đến đây vì công việc.”
“Công việc?” Tần Nhi đưa mắt nhìn qua Vu Vỹ.
Sao cô lại không biết Tần Thị lại có quan hệ với Hứa Như chứ?
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...