“Chỉ là một chút bệnh cũ thôi mà, qua mấy ngày là có thể được xuất viện.”
Hứa Như lật xem bệnh án, Lâm Vy bị nhiễm vi khuẩn, có lẽ là do trước đây dùng một số loại thuốc có vấn đề để lại.
Kết quả kiểm tra trước mắt là lành tính, ngược lại vẫn còn tốt.
Nhưng trước mắt vẫn cần phải ở lại bệnh viện để quan sát.
“Lát nữa con sẽ giúp mẹ hẹn lịch kiểm tra sức khỏe.” Hứa Như không yên tâm.
Lâm Vy hiếm khi cười: “Như à, thấy con quan tâm đến mẹ, mẹ rất vui.”
Hứa Như sững sờ, hít một hơi thật sâu: “Mẹ là người thân của con, con quan tâm mẹ cũng là việc nên làm.”
“Mẹ cứ nghĩ là con vẫn còn giận.”
“Vâng, vẫn còn có chút tức giận.” Hứa Như không phủ nhận.
“Ai ôi.” Lâm Vy thở dài: “Chỉ cần con vẫn quan tâm đến mẹ thế là đủ rồi.”
Bên ngoài, Kỳ Chiến vừa mới đi công tác về đi đến bệnh viện, nhìn thấy Lăng Thuần có chút bất mãn.
“Xem ra mẹ tôi còn thân thiết với một người ngoài như anh hơn.”
Lăng Thuần hờ hững nói: “Lúc bà Lâm bị ngất, đúng lúc tôi cũng có mặt ở đó.”
Lúc Hứa Như rời đi, đương nhiên cũng nhìn thấy Kỳ Chiến.
“Mẹ tôi sao rồi?”
“Tình hình trước mắt khá lạc quan, không cần lo lắng.” Hứa Như nói.
Cô vừa nói xong, liền rời đi.
“Tôi đưa em về trường học.” Giọng nói của Lăng Thuần ở bên cạnh vang lên.
Hứa Như muốn nói là tự gọi xe về là được rồi, Kỳ Chiến đã cắt ngang: “Hứa Như, cô đợi tôi một lát, tôi muốn nói chuyện riêng với cô.”
Ba từ “nói chuyện riêng” rõ ràng là cố ý nói với Lăng Thuần.
Hứa Như cau mày, nhìn Lăng Thuần: “Lát nữa tôi tự mình đi về được rồi.”
“Tôi không yên tâm.”
“Chỗ này cách trường học không xa.”
Thực ra Hứa Như cũng không có ý định đợi Kỳ Chiến, không có chuyện gì để nói với anh ta.
Đi ra khỏi bệnh viện, xe của Lăng Thuần vẫn đợi cô.
Hứa Như trực tiếp lên chiếc taxi phía sau, quay về đến trường học, cô phải viết rất nhiều báo cáo, nhưng trước khi nghỉ ngơi vẫn phải tìm kiếm tin tức của Lý thị.
Không có tin tức gì.
Cô lại đi xem giá lúc đóng cửa ngày hôm nay, giá cổ phiếu còn thấp hơn hôm trước.
Lật qua lật lại, trong đầu Hứa Như lại hiện lên khuôn mặt của Lý Thế Nhiên, cho dù có xua cũng không đi.
…..
Ba ngày sau, Lý thị.
Sáng nay Lý Thế Nhiên không đến, trực tiếp tuyên bố hủy cuộc họp cổ đông.
Rất nhiều cổ đông đã đến, Lý Hằng lập tức đứng dậy: “Hôm nay là đại hội cổ đông thường niên nửa năm một lần của Lý thị, từ trước đến giờ chưa từng bị thay đổi, nếu như Lý Thế Nhiên không đến, vậy tôi sẽ chủ trì.”
Cao Bân bước nhanh đến, mở chiếc ti vi phía trước, bên trên đang phát một mẩu tin.
Hôm nay, ba loại thuốc do Lý thị nghiên cứu và phát triền hôm nay đã chính thức được đưa ra thị trường, mà với sự xuất hiện của tin tức này, giá cố phiếu của Lý thị hôm nay đã bắt đầu khôi phục một cách thần kỳ.
“Ý của Tổng giám đốc Lý là đợi một tuần sau xem xem doanh số bán ra của mấy loại thuốc này rồi tổ chức cuộc họp đại cổ đông cũng không quá muộn.”
“Sao, hóa ra Lý Thế Nhiên có ý này? Loại thuốc này trên thị trường cũng có không ít loại thuốc cùng loại, cậu ta còn cho rằng mình có thể chiếm lĩnh thị trường sao?” Lý Hằng không vui nói.
“Tôi chỉ đến để truyền đạt ý của Tổng giám đốc Lý, đại hội cổ đông sẽ bị hoãn sang tuần sau, hi vọng các vị đều biết.”
Nói xong, Cao Bân quay người rời đi.
Mặc dù các cổ đông rất bất mãn nhưng Lý Thế Nhiên mới là Tổng giám dốc, bây giờ chủ tịch Lý Thành không có ở đây, Lý Thế Nhiên chính là người nắm quyền, lời nói của anh không ai có thể phản bác.
“Các vị, tình hình bây giờ của Lý thị mọi người đều đã rõ, trên tay tôi có hơn 30% cổ phần, chỉ cần tôi lên chức tổng giám đốc, mới có thể giúp Lý thị chuyển nguy thành an!” Lý Hằng đột nhiên ngồi vào ghế chủ trì, thề thốt nhìn mọi người.
“Lý Hằng, hiện tại Tổng giám đốc Lý không có ở đây, chúng tôi cũng không có cách nào để quyết định.”
“Cậu ta không tham dự đại hội cổ đông chính là tự nguyện từ bỏ quyền lợi….”
“Không được không được, Lý Hằng, bây giờ loại thuốc mới của Lý thị đã được đưa ra thị trường, cố phiếu cũng tăng lại, vậy đợi qua trận này rồi mở cuộc họp đi.”
Những cổ đông kia đương nhiên cũng biết tranh đấu trong nhà họ Lý, nhưng Lý thị vẫn còn rất nhiều người của Lý Thành, mà người nắm quyền trong tương lai theo ý của Lý Thành chính là Lý Thế Nhiên, đây cũng là nguyên nhân Lý Thế Nhiên có thể đứng vững trong Lý thị.
Còn về Lý Hằng, dù đã thu phục được không ít người, nhưng nếu muốn lật đổ vẫn còn cần nhận được sự thừa nhận.
Nhưng bây giờ, vẫn chưa đến lúc.
Không lâu sau, các cổ đông đã lần lượt rời đi, Lý Hằng nhìn ti vi, sự lạnh lùng trong mắt lan ra.
Annh ta gọi điện thoại cho Kỳ Chiến: “Đối với loại thuốc mới được Lý thị tung ra thị trường hôm nay, lẽ nào Kỳ tổng không nên làm gì sao?”
“Anh cảm thấy tôi nên làm gì?”
Kỳ Chiến nhướng mày, mấy loại thuốc mà Lý thị tung ra đều là thuốc thần kinh, nhưng những loại thuốc loại này đang bán chạy nhất hiện giờ đều nằm trong tay công ty con Tần Thị của Kỳ thị, anh ta chưa từng lo lắng.
“Trước mắt loại thuốc thần kinh của Kỳ thị được bán nhiều hơn, cộng thêm lực tiêu thụ lớn, không thể để thuốc của Lý thị chiếm được thị trường!” Lý Hằng lạnh lùng nói.
“Haha, Lý Hằng, tôi còn nghĩ rằng anh là người của Kỳ thị chúng tôi.”
Lý Hằng cười: “Chúng ta có chung kẻ địch, không phải sao?”
Cúp điện thoại, Kỳ Chiến xem giá cổ phiếu gần đây của Lý thị, lông mày nhíu chặt lại.
Lúc này, trợ lý đến báo cáo, Tần Nhi đã đến.
“Kỳ tổng, tin tức hôm nay của Lý thị anh cũng đã xem rồi?” Tần Nhi ngồi đối diện anh ta.
“Ừ.”
“Anh vẫn bình tĩnh như vậy, lẽ nào không cảm thấy bây giờ Tần thị đã cảm thấy áp lực sao?”
Cô ta đã nghiên cứu rất kỹ những loại thuốc này của Lý thị, hơn nữa theo báo cáo thử nghiệm mà cô ta nghiên cứu được, mấy loại thuốc này bất luận là từ phương diện nào đều hơn hẳn những loại thuốc bán chạy nhất của Tần thị.
Mà trước đây, Lý Thế Nhiên đã bán những loại thuốc này cho Tần thị.
Lúc trước cô ta đã sớm nghi ngờ mục đích của Lý Thế Nhiên, rõ ràng Lý thị đã rơi vào khủng hoảng, hạ giá bán ra để dễ bán hơn, điều này rõ ràng khiến Lý thị rất khó có thể lật ngược tình thế.
“Chẳng qua chỉ là mấy loại thuốc mới thôi, tôi không nghĩ là Lý thị có thể đảo ngược tình thế.”
Nhưng mấy ngày sau, cuối cùng Tần thị và Kỳ thị cũng cảm nhận được nguy cơ.
Cho dù là bệnh viện hay tiệm thuốc, thuốc của Lý thị dường như đang độc chiếm thị trường, mấy loại thuốc mà Tần thị lấy được từ trên tay của Lý thị càng khó bán hơn, lượng tiêu thụ giảm mạnh.
Đột nhiên, các phương tiện truyền thông đưa tin về ba loại thuốc mới do Lý thị nghiên cứu và phát triển, mấy loại thuốc này đã tạo ra bước đột phá lớn trong việc điều trị các rối loạn thần kinh.
Giá cổ phiếu của Lý thị trong mấy ngày nay đã tăng gấp đôi, mỗi ngày có rất nhiều phóng viên đứng bên ngoài Lý thị, đều muốn phỏng vấn Lý Thế Nhiên.
Lúc đầu Lý thị đã nguy cấp, nhưng mấy loại thuốc mà Lý thị mới tung ra thị trường đã cứu vãn được cơn khủng hoảng, hơn nữa còn thuận lợi giúp lợi nhuận của Lý thị tăng gấp mấy lần.
Trước mắt, Lý Thế Nhiên với tư cách là Tổng giám đốc của Lý thị, thậm chí còn được ca tụng là thầy phù thủy trong giới kinh doanh, người đàn ông trẻ tuổi này không chỉ là một bác sĩ khoa thần kinh nổi tiếng, trong giới kinh doanh, năng lực của anh cũng ưu tú, xuất chúng.
Hứa Như xem được các loại báo cáo trên mạng, trên mặt hiện lên sự kinh ngạc.
Lý thị chuyển nguy thành an, Kỳ thị và Tần thị cùng rơi vào khó khăn, không thể không nói, thủ đoạn của Lý Thế Nhiên rất cao minh.
“Xem gì vậy?” Lúc Lăng Diệu quay về, Hứa Như vẫn đang ngẩn ra.
Gần đây cô luôn vô thức mà chú ý đến chuyện của Lý thị, bây giờ tình hình của Lý thị đã tốt trở lại, nhưng dường như cô lại phát hiện ra, bản thân mình càng không hiểu được Lý Thế Nhiên.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...