Sau khi Mộ Như mang bánh vào, một người phục vụ của khách sạn Vân Thiên đến chào cô, rồi lịch sự hỏi: "Phiếu giao hàng đâu?"Phiếu giao hàng? Mộ Như sững sờ, vừa rồi đổi quần áo của người giao hàng, cô không có kiểm tra xem trong túi xách có phiếu giao hàng hay không, bởi vì cô không thể tự tiện lục túi của người khác.
Nhưng cô vẫn phản ứng kịp, ngượng ngùng nói: "Có thể là do tôi ra ngoài vội vàng nên quên mang theo phiếu giao hàng mất rồi".
"Ồ, cô quên cũng không sao, chúng tôi sẽ viết biên nhận cho cô, nhưng cô phải gửi phiếu giao hàng cho chúng tôi sau", người vừa nói có thể là quản lý phòng tiệc, rồi bảo cô đi theo anh ta.
Sau khi Mộ Như đi theo anh ta, cô liền nhận được biên lai, cô biết mình nên rời đi ngay sau khi nhận được biên lai, nhưng cô không thể rời đi vì cô vẫn chưa nhìn thấy Tiểu Mao Vũ của cô.
Cô vội vàng hỏi: "Xin lỗi, nhà vệ sinh ở đâu vậy?"Người quản lý nhìn có vẻ rất bận rộn, chỉ tay về một hướng, thản nhiên nói: "Đi thẳng rồi quẹo phải là tới.
”“Cảm ơn.
” Mộ Như nói lời cảm ơn, rồi lập tức xoay người rời đi, lúc này, cô phải đi vào phòng tắm đổi đồ trở lại càng nhanh càng tốt.
”Chuyện này rất đơn giản, ban đầu thứ cô mặc là quần áo của Tịch Mộ Tuyết, khi vào nhà vệ sinh, cô chỉ cần cởi quần áo của cửa hàng Tân Hải Happiness Cake, sau đó lấy đồ trang điểm mà Park Jisun chuẩn bị ra, đứng trước gương mà trang điểm lại một chút.
”Nhưng chút nữa Tịch Mộ Tuyết sẽ xuất hiện, vậy nên để mọi người không nhận nhằm cô với Tịch Mộ Tuyết thì việc đầu tiên là cô phải phủ một lớp phấn màu nâu lên mặt, lúc này làn da mịn màn trắng sáng của cô không còn nữa mà thay vào đó là làn da được phơi dưới nắng nóng của bãi biển ở California nửa tháng.
Việc thứ hai, cô đội một bộ tóc giả màu vàng, hợp với màu da lúa mì mà cô vừa làm ra, tạo cho người nhìn cảm giác cô là người mang trong mình hai dòng máu Á - Âu, sau đó đeo một cặp kính gọng đen giả bị cận.
Sau khi thay quần áo xong, cô liền bước vào sảnh tiệc, trong sảnh đã có rất nhiều người, cô thoáng nhìn thấy Tiểu Mao Vũ, con bé đang ngồi bên cạnh Đông Phương Vân Hà, ánh mắt con bé nhìn xung quanh, rõ ràng là con bé đang tìm cô.
Hàng lông mày của cô nhíu lại, không phải là có xe đưa đón sao?Sao Tịch Mộ Tuyết vẫn chưa đến, lễ đính hôn của Đông Phương Mặc và Phương Tử Ngưng đã bắt đầu, Tiểu Mao Vũ được Đông Phương Vân Hà dẫn đến sảnh chính, Mộ Như muốn đến đó, nhưng Đông Phương Vân Hà đang ngồi khu ghế VIP nên cô không thể hấp tấp mà đến đó, hơn nữa hiện tại Đông Phương Vân Hà đang ngồi cạnh bố của Phương Tử Ngưng người mà cô đã nhìn thấy ở Nghê Thường ngày hôm qua; Đông Phương Mai cũng đang đứng bên cạnh Đông Phương Vân Hà.
Người dẫn chương trình cầm micro bước lên sân khấu thông báo hôm nay là lễ đính hôn của Đông Phương Mặc và Phương Tử Ngưng.
Hôm nay là một ngày đẹp trời bla bla! Mộ Như không có nhiều thời gian để nghe những lời vô nghĩa của MC, ánh mắt của cô chỉ nhìn chằm chằm vào con gái Tiểu Mao Vũ của mình, hy vọng nó có thể vào nhà vệ sinh hoặc đi đâu đó một mình, vì khi đó cô sẽ có cơ hội tiếp cận với Tiểu Mao Vũ.
Jen chúc các đọc giả của Jen một năm mới vui vẻ, hạnh phúc và thật thành công, Jen rất cảm ơn các bạn thời gian qua vẫn luôn ủng hộ truyện của Jen.
“NĂM MỚI VUI VẺ”.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...