Phương Tử Ngưng đi pha cà phê trong phòng dành riêng pha cà phê, Đông Phương Mặc ngồi trên sô pha, nhắm mắt nhẹ để trấn tĩnh tinh thần, anh thực sự rất mệt mỏi, sự mệt mỏi này không chỉ đối với thân thể, mà còn là trái tim của anh, trước đây anh chưa bao giờ cảm thấy mệt mỏi như vậy.
Kể từ khi bà nội bắt anh quay lại tiếp quản tập đoàn Đông Phương lần nữa, đã hơn hai mươi ngày trôi qua trong nháy mắt, mỗi đêm anh đều làm thêm giờ, mỗi ngày đều ép bản thân phải làm rất nhiều việc.
Thật ra đôi khi anh có thể không nhất thiết phải làm thêm giờ, công ty cũng không nhất thiết phải tăng ca, nhưng anh vẫn thích ngồi trong phòng làm việc, thậm chí còn ngẩn ngơ.
Kể từ khi Phương Tử Ngưng đến Nhất Thốn Mặc, kể từ khi bà nội yêu cầu anh kết hôn với Phương Tử Ngưng, thì anh đã biết Phương Tử Ngưng hy vọng sẽ phá vỡ mối quan hệ cuối cùng với anh ta, mục đích của cô ta là để xác minh xem anh có phải là thái giám hay không.
Hơn 20 ngày nay anh đều cố gắng giả bộ lãng tráng, nhưng đêm nay không thể tiếp tục giả bộ được nữa.
Thời gian qua Phương Tử Ngưng luôn ở bên cạnh anh, ngay cả khi Đông Phương Tuấn bị thương phải đưa vào bệnh viện, anh đã bảo cô ta về nhà trước, nhưng cô ta vẫn không chịu mà ở bên anh suốt.
Buổi tối, Đông Phương Tuấn đã được đưa đến bệnh viện, cậu ta bị chấn thương sọ não và chân rồi ngất xỉu nên phải làm phẫu thuật, vào lúc đó, Đông Phương Mai, một người phụ nữ luôn mạnh mẽ, hầu như đã suy sụp vô cùng, bà ấy cứ liên tục nói cái gì đó.
Anh an ủi dì của mình, rồi đợi ca phẫu thuật của Đông Phương Tuấn hoàn thành, cậu ấy qua khỏi cơn nguy kịch rồi mới rời đi, nhưng từ các hành động giữa Phương Tử Ngưng và Đông Phương Mai, anh đã vô tình phát hiện ra giữa hai người họ có chuyện gì đó không ổn.
Đông Phương Mai, hay Đông Phương Anh Vũ, không hợp tác với Phương Kim Hâm, đây là chuyện mà anh vẫn biết, tất nhiên, nếu họ không hợp tác thì đối với anh là một chuyện tốt.
Có lẽ là do Đông Phương Anh Vũ và Phương Kim Hâm đều kiêu ngạo như nhau, mà những người kiêu ngạo luôn khinh thường hợp tác với người khác, chuyện này có thể là do trước đây họ chưa từng hợp tác hoặc thậm chí là họ chưa tưng quen nhau.
Phương Tử Ngưng vẫn đang pha cà phê, người phục vụ đã mang ra hết phần ăn mà Phương Tử Ngưng vừa gọi, Đông Phương Mặc vẫn nhắm mắt ngủ thiếp đi, dù là bồi bàn hay Phương Tử Ngưng, anh đều không mở mắt ra xem.
Anh biết đồ uống và cà phê tối nay sẽ không quá đơn giản, có lẽ Phương Tử Ngưng đã không thể đợi thêm được nữa, đương nhiên anh cũng không thể tiếp tục giả vờ mình không biết gì cả, dù sao thì anh vẫn phải cho cô ta một cơ hội.
Nếu cô ta đã háo hức như vậy thì anh sẽ không để cô ta thất vọng, chỉ là, trong năm năm qua, hay nói chính xác là trong sáu năm qua, kể từ khi kết hôn với người phụ nữ Tịch Mộ Như, anh đã có một thói quen sạch sẽ đến khó hiểu, ngoại trừ người phụ nữ Tịch Mộ Như, thì anh hầu như không có một chút hứng thú nài với những người phụ nữ khác, cho dù họ có là phụ nữ xinh đẹp đến đâu.
Nhưng nếu Phương Tử Ngưng thích chới kiểu đó, thì anh chắc chắn sẽ không để cô ta thất vọng, đúng không? Tối nay, trong mọi trường hợp, anh sẽ làm cho cô ta cảm thấy thật thoải mái.
(Có lẽ anh nhà cũng định chơi chiêu như từng chơi Tịch Mộ Tuyết)Phương Tử Ngưng pha cà phê trong phòng cà phê, thật ra cô ta không giỏi pha cà phê, bởi vì cô ta từng là con gái của thị trưởng cho nên lúc đó cô ta không thích làm gì cả.
Nhưng kể từ khi gặp Phương Kim Hâm, cuộc sống của cô ta đã bắt đầu thay đổi, từ khi thân phận của cô ta trở thành Phương Tử Ngưng, cô ta đã học cách pha cà phê, bởi vì Phương Tử Ngưng biết pha cà phê.
.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...