Tịch Mộ Như chắc chắn sẽ không mong đợi anh, có lẽ cô sẽ hận anh đến chết đi sống lại vì để đứa con trong bụng cô lại một lần nữa mất đi.
Anh không ra lệnh đuổi Tịch Mộ Tuyết, vì vậy vẫn để Tịch Mộ Tuyết sống ở Nhất Thốn Mặc với cái tên Tịch Mộ Như, tất nhiên, cô ta vẫn là tình nhân của Đông Phương Mặc.
Dì Mai nói hai năm trước Tịch Mộ Như bị sẩy thai nên bị quẫn trí, trong hai năm qua, cô vẫn lặng lẽ đợi anh ở Nhất Thốn Mặc, hiếm khi ra ngoài.
Người được gọi là vợ chưa cưới của ông, Khuông Doanh Doanh, con gái của Thị trưởng Khuông, cũng đã đợi anh hai năm, Nhưng Thị trưởng Khuông đã thay đổi rất nhiều trong hai năm qua, mọi người nói ông ta liên quan đến một vụ buôn lậu, hy vọng của cô ta là dựa vào anh khi anh vừa trở về Trung Quốc, hy vọng anh có thể giúp cô ta cứu cha mình.
Anh lạnh lùng nói với cô ta bây giờ anh không còn là chủ tịch tập đoàn Đông Phương nữa, anh chỉ là một thường dân, không có quyền gì.
Hơn nữa, anh đã rời khỏi Tân Hải hai năm, không có bất kỳ quan hệ với một chính trị gia nào trong hai năm qua, anh đã rời bỏ giới kinh doanh, vậy cô ta muốn anh làm sao giúp cô ta?Khuông Doanh Doanh tức giận, cô ta nói với Đông Phương Mặc, đừng tưởng cô ta không biết, anh từng giả thành Đông Phương Vũ, thật ra Đông Phương Vũ đã chết từ lâu, trên đời này không có Đông Phương Vũ nữa, anh nói dối với bất kỳ ai, nhưng không thể nói dối được cô ta, nếu cô ta không biết Đông Phương Vũ là anh, anh nghĩ cô ta thực sự sẽ đính hôn với một tên thái giám hay sao?Anh cau mày khi nghe đến đây, sau đó lạnh lùng nói, cô muốn nói gì thì nói, dù sao tôi cũng không phụ lòng cha cô, tôi khuyên cô mau chạy đi, bởi vì chuyện của cha cô rất có thể sẽ liên quan đến cô.
Đương nhiên, vì thể diện, cô cũng có thể tuyên bố giải trừ hôn ước với tôi trước khi cô rời đi, ít nhất cô vẫn giữ được một chút thể diện với bên ngoài, cô có thể nói cô không thèm tôi, chứ không phải tôi bỏ rơi cô.
Người phụ nữ Khuông Doanh Doanh đó thực sự lắng nghe những gì anh nói, ngày hôm sau tờ báo đăng tin cô ta đã hủy hôn ước với anh, lý do cô ta muốn giải trừ hôn ước là vì chồng cô ta phải là một người hùng mạnh, còn Đông Phương Mặc bây giờ không còn gì cả, đã không phải là người đàn ông lý tưởng của cô ta.
Anh biến mất hai năm là để nhổ bỏ Thị trưởng Khuông, nhưng Thị trưởng Khuông sẽ không bao giờ biết ông ta vì ai mà chết.
Thị trưởng Khuông đã giải quyết xong, Khuông Doanh Doanh cũng biến mất khỏi Tân Hải, trong ba năm qua, anh đã tự tu tâm dưỡng tính hoặc là ở Nhất Thốn Mặc hoặc đi du lịch khắp thế giới, anh không còn quan tâm đến tình hình của Tập đoàn Đông Phương nữaCòn người của anh, A Hạo và chú Liễu cũng không rời xa anh vì tuy anh không làm chủ tịch tập đoàn Đông Phương, nhưng anh vẫn là cổ đông lớn của tập đoàn Đông Phương, tiền của anh đủ trả tiền lương cho họ và tất cả người giúp việc ở Nhất Thốn Mặc, anh sẽ không sa thải một ai trong số họ.
Hai tin tức mà A Hạo báo cho anh tối nay có ý nghĩa cực kỳ quan trọng đối với anh, mới một hai năm mà tập đoàn Đông Phương đã rơi vào khủng hoảng kinh tế, đương nhiên anh phải biết rõ tình hình này, vì Tập đoàn Đông Phương thậm chí còn chưa chuyển nhượng số cổ phần cuối cùng cho anh.
Vấn đề là thời gian đối với anh dù là rút củi đáy đồi, thì tập đoàn Đông Phương vẫn đang nằm trong tay DFM, nhưng thật đáng tiếc!.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...