Hôn Nhân Cuối Cùng: Vợ Xin Đừng Ly Hôn

Tịch Viễn Trình bước ra duỗi tay đón Đông Phương Vũ, Đông Phương Vũ lập tức đưa cho hắn tờ chi phiếu mười triệu, nhưng lại tránh bắt tay với Tịch Viễn Trình.

“Anh trai tôi tặng nó như một món quà của chị dâu.” Giọng nói của Đông Phương Vũ lãnh đạm không chút cảm xúc.

Tịch Viễn Trình mặt đỏ bừng, nhưng ônh ta vẫn háo hức mời Đông Phương Vũ nhanh chóng ngồi xuống, đồng thời lớn tiếng dặn dò vợ Đỗ Tâm Duyệt pha trà thật nhanh, sau đó ngồi trò chuyện với Đông Phương Vũ, trong lòng không khỏi trầm trồ khen ngợ. Thật là một người ngoan ngoãn, cư xử tốt, thông minh.

Mộ Như không nghe được nữa, cô vào bếp một mình giúp má Vương, thấy cô, má Vương rất cảm động, nắm lấy tay cô liên tục hỏi: "Chồng của con đối với con như thế nào?"

Tất nhiên là không tốt,  Đông Phương Mặc giống như quỷ, vậy làm sao có thể đối tốt với cô? Tối qua còn xúc phạm cô ấy theo cách đó.


Nhưng mà, cô không muốn nói những lời này má Vương, sợ bà ấy lo lắng cho mình, cho nên cười nói: "Chậc chậc, anh ấy đối xử với con rất tốt. Tuy rằng khuôn mặt kia quả thực có chút đáng sợ, nhưng đã quen rồi."

"Ồ, vậy thì tốt thôi", má Vương gật đầu an ủi. Vốn dĩ bà muốn hỏi Mộ Như rằng liệu anh ta có thể làm chuyện đó không, nhưng nghĩ rằng nó đã được lan truyền ra bên ngoài, bà sợ rằng câu hỏi này sẽ khiến Mộ Như không thoải mái nên không đề cập.

Mộ Như và Đông Phương Vũ ăn trưa tại nhà họ Tịch, lần đầu tiên cô được nhà họ Tịch coi như một vị khách quý ngồi ở vị trí cao hơn. Tịch Mộ Tuyết chủ động ngồi cạnh Đông Phương Vũ và liên tục nhường gắp đồ ăn cho anh.

Môn Như cúi đầu yên lặng ăn cơm, đối với nhà này nên chăm chỉ ăn cơm, ăn xong liền nhanh chóng rời khỏi bàn, sau đó lại chạy tới phòng bếp.

Thật ra cô từ nhỏ đã lớn lên trong bếp nên có thể làm mọi việc trong bếp, cô  yêu thích nhất là nấu ăn, đặc biệt là món đầu sư tử cô làm rất ngon, má Vương nói rằng cô làm tốt hơn bà ấy.


Trưa nay cô cũng làm một cái đầu cá sư tử, để chiêu đãi Đông Phương Vũ, nhưng cô cũng muốn làm một ít để mang về cho Đông Phương Mặc, anh ấy nhất định không thể đi ăn ngoài lúc bình thường, nên ngoài đồ ăn của Liễn mẫu anh vhắc cũng lâu rồi không được ăn đồ do người khác làm bên ngoài, nên cô muốn tự tay mang về nhà cho anh nếm thử một chút.

Nhà họ Tịch vốn dĩ muốn ở lại ăn tối với Mộ Như ở đây, nhưng Đông Phương Vũ nói rằng anh ta có việc phải làm vào buổi chiều và không có nhiều thời gian để ở lại với Mộ Như, vì vậy anh ta nói anh ta sẽ quay trở lại đón cô sau khi ăn khoảng một tiếng.

Đông Phương Vũ sẽ quay trở lại, và Mộ Như tất nhiên cũng sẽ quay trở về, lần đầu tiên Tịch Viễn Trình đưa cho cô một phong bì đỏ, nói rằng trong đó có nửa triệu, là tiền quà cưới và bảo cô mua một số đồ trang sức hoặc thứ gì đó.

Đỗ Tâm Duyệt tháo chiếc vòng mà bà đã đeo trên cổ tay hơn 20 năm và bảo Mộ Như đeo nó, bà nghẹn ngào nói: “Mộ Như, mẹ… xin lỗi con.”

Tịch Mộ Tuyết kéo Mộ Như sang một bên, nhìn Đông Phương Vũ đứng cách đó không xa, thấp giọng hỏi, "Mộ Như, Đông Phương Vũ có bạn gái chưa? Anh ấy trở về Trung Quốc khi nào? Hiện tại giữ vị trí gì ở tập đoàn Đông Phương?

Mộ Như bị hỏi ba câu hỏi, nhung cô chỉ có thể bất lực lắc đầu, cô không biết, cô thật sự không biết, hôm nay là ngày thứ ba thành hôn với Đông Phương gia, nhưng ba ngày này, cô không có cơ hội tìm hiểu Đông Phương Vũ.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui