Hôn nhân của tôi chết năm 16 tuổi

Đại thần xa xưa của trường đến thăm, Tài cẩu đương nhiên sẽ không bỏ qua cơ hội ngàn năm có một này được.

Thế là Mạnh Tri và Thẩm Hàn Tế cùng nhau đến thăm vài thầy cô giáo và lãnh đạo trong trường, sau đó dưới tấm thịnh tình của La Tài mà đến ngoài phòng học của năm ba.

Lớp 1 là lớp chuyên tốt nhất năm ba, chủ nhiệm bên trong đang nhiệt tình tuyên bố đại thần năm xưa đàn anh Thẩm Hàn Tế đến gặp mặt mọi người, trò chuyện về phương pháp học tập mà triển vọng về tương lai.

Trong phòng học liền vang lên tiếng vỗ tay bốp bốp.

Thẩm Hàn Tế xoa đầu Mạnh Tri, hỏi: “Đi vào với anh không?”

“Đừng có xoa đầu tôi hoài vậy.” Mạnh Tri hất tay Thẩm Hàn Tế trên đầu mình xuống, “Tôi mới không thèm vào.”

Lớp 1 của mỗi năm học ở Tứ Trung đều tụ hội những người học giỏi nhất, Mạnh Tri trước khi xuyên không còn học năm nhất, lúc đi qua lớp 1 đều phải đi đường vòng đó.

Thứ nhất là vì trong vòng năm mét đều sẽ rải rát toát ra hơi thở cường đại “lãnh địa thuộc về học bá mà những tên học sinh cặn bã khác đều phải tự động tránh lui”, hai là vì có Thẩm Hàn Tế bên trong, hơn nữa trong một đám học sinh suốt ngày chỉ biết vùi đầu vào trong biển đề thi thì anh luôn là người rảnh rỗi nhất, gác chéo chân phát ngốc xoay bút, Mạnh Tri chỉ cần đi ngang qua bên ngoài lớp 1 anh đều có thể nhìn thấy.

Hơn nữa, một người bản chất lười học giãy dụa ở bên lề đạt tiêu chuẩn như cô căn bản không cùng một đẳng cấp với lớp 1, đi vào thì có thể làm gì?

Chia sẽ mọi người bình thường nên năm mơ ban ngày nhiều một chút, ví dụ như tôi năm mơ một cái tình dậy còn chưa tốt nghiệp đã vào đại học C hay sao?

“Hàn Tế, có thể vào rồi.” Tài cẩu và chủ nhiệm lớp đi ra khỏi phòng học, vẻ mặt cười lên toàn nếp nhăn.

Trước khi Thẩm Hàn Tế bước vào, Mạnh Tri nhìn anh một cái.

Ngụ ý là: “Anh cũng giống tôi, xuyên qua sáu năm đến đây bây giờ theo tâm lý mà nói thì cũng chỉ là học sinh năm hai, làm sao có thể đi vào chia sẽ kinh nghiệm học tập với năm ba được?”

Thẩm Hàn Tế nhìn lại cô một cái.

“Đại thần thì dù cho có ở độ tuổi nào thì cũng là đại thần, em có tin anh bây giờ cũng tính là đầu năm ba rồi cũng có thể nghiền nát đám mọt sách suốt ngày ngồi giải đề này như thường không?”

“Tôi tin.”

Mạnh Tri rất đồng tình nhìn Tài cẩu đang ngoan ngoãn đứng đợi trước cửa phòng một cái.

Để một tên từ trước đến nay không chịu học tập đàng hoàng mà chỉ dựa vào IQ trời cho để trở thành học bá như Thẩm Hàn Tế đến truyền đạt kinh nghiệm học tập cho người học bá bình thường nghe giảng làm bài tập, chẳng lẽ để anh ta dạy bọn họ làm sao nhảy tường đến quán net chơi game sao?

Cũng quá to gan rồi.

Thẩm Hàn Tế vừa bước vào phòng học, Mạnh Tri liền nghe thấy tiếng ù òa truyền đến từ bên trong.

Đa số đến từ nữ sinh.

Mạnh Tri lén lút nhìn vào trong từ cửa sổ, Thẩm Hàn Tế tự đắc đứng trên bục giảng, cũng không biết là đang nói cái gì, cứ như thế mà làm cho đám học sinh ở dưới sững sờ, thậm chí còn có người lấy vở ra vừa nghe vừa chép lại.

Mạnh Tri cũng không kinh ngạc lắm về điều này. Thẩm Hàn Tế đúng là có thực lực đó, bắt đầu từ năm tiểu học năm nào thi biện luận cũng giành giải nhất, còn nói đến khiến cho đối thủ khóc luôn.

Cô muốn thử nghe xem Thẩm Hàn Tế rốt cuộc đang chém gió gì bên trong liền dán tai vào sát cửa sổ.


Bên trong đã nói đến việc “đàn anh được hỏi sẽ trả lời”.

Học sinh A: “Cho hỏi học trưởng thi toán làm sao có thể đạt đến 140 vậy?”

Thẩm Hàn Tế: “Cậu điền sai hai câu trắc nghiệm không phải vừa tròn 140 điểm sao?”

Học sinh B: “Cho hỏi học trưởng năm ba có nhiều bài tập như vậy anh làm sao có thể kịp lúc làm xong bài tập thầy giao còn có thể có thời gian dể tự học vậy?”

Thẩm Hàn Tế: “Bình thường lúc tôi làm xong bài tập thì không tự học, chơi game nhiều hơn.”

Học sinh C: “Cho hỏi học trưởng anh có cảm thấy môn học làm anh đau đầu nhất là môn nào? Tại sao? Anh làm sao để học được môn đó?”

Thẩm Hàn Tế: “Ờ... chắc là ngữ văn.”

Học sinh C: “Ngữ văn?” Học thần khoa học tự nhiên cũng đau đầu về môn học nhẹ nhàng này?

Thẩm Hàn Tế: “Lúc thi ngữ văn phải viết nhiều, làm tôi không thể nộp bài trước được. Còn về phần khắc phục thì cậu viết nhanh một chút là được rồi.”

Học sinh D: “Vậy xin hỏi học trưởng anh bình thường làm sao học thuộc từ vựng anh văn và thơ cổ đại vậy?”

Thẩm Hàn Tế: “Cái đó cậu học thuộc làm gì?”

Học sinh D: “Học trưởng không học thuộc sao? Thi đại học phải thi đó, ế, thầy giáo nói phần thi viết chính là cũng có điểm mà.”

Thẩm Hàn Tế: “Tất nhiên là tôi không học thuộc rồi, đều là những thứ nhìn một lần đã nhớ thì học làm gì.”

Mạnh Tri: “...”

Thật đáng khen cho một đóa Bạch Liên thời hoàng kim Thẩm Hàn Tế, ngay thẳng đơn thuần nói ra mình không làm bài tập.

Cô quay đầu nhìn Tài cẩu vì để không ảnh hưởng đến đám học sinh to gan đặt câu hỏi còn cố ý đi ra khỏi phòng học, lúc này đang dựa vào lan can vẻ mặt đầy vui mừng một cái.

Đột nhiên có chút đau lòng là sao?

Giai đoạn đặt câu hỏi đã qua một nửa, Thẩm Hàn Tế: “Còn có câu hỏi nào nữa không? Nếu không thì cuộc tọa đàm hôm nay kết thúc nhé.”

Phía sau có một nữ sinh khá to gan đứng dậy: “Học trưởng, có thể hỏi, vấn đề riêng tư được không?”

Thẩm Hàn Tế cười như gió xuân lướt qua: “Em hỏi rồi tôi mới có thể nói cho em biết tôi rốt cuộc có thể trả lời hay không chứ.”

“Cầu chiều cao, cân nặng, số đo ba vòng của học trưởng!”

“Cầu weichat, số điện thoại của học trưởng!”

“Cầu học trưởng ôm hôn, bế lên cao!”


...

“Hahahahahaha...”

Trong phòng học truyền đến một trận cười lớn.

Tài cầu ở ngoài nghe thấy tiếng cười, biết bầu không khí sôi động bên trong, vui mừng gật đầu.

Mạnh Tri trước giờ không hề biết thì ra các học bá của lớp 1 cũng có lúc không nghiêm túc như thế này. Lúc trước còn cứ tưởng đều là không nói cười tùy tiện cơ.

Cũng giống như Thẩm Hàn Tế vậy, bên ngoài thì mặt than lạnh lùng nhưng bên trong lại có một nội tâm vô cùng ham muốn tình sắc.

Thẩm Hàn Tế quay đầu viết lên bảng mail của mình, bên dưới toàn bộ đều lấy vở ra nghiêm túc ghi lại.

Có nữ sinh giơ tay, hỏi một câu hỏi mà trong lòng mọi người đều rất muốn hỏi: “Cho hỏi học trưởng bây giờ đã có bạn gái chưa?”

Trái tim của tất cả nữ sinh trong lớp đều nhảy lên một cái, còn trái tim của các nam sinh... cũng có một vài người nhảy lên.

“Tôi không có bạn gái.” Thẩm Hàn Tế viết xong mail liền ném viên phấn về trong hộp.

Ồ~

Trái tim đang treo lơ lững của các nữ sinh cuối cùng cũng được hạ xuống.

Thẩm Hàn Tế vỗ tay để phủi bụi phấn trên tay, thong thả nói: “Nhưng mà tôi đã kết hôn rồi, có vợ, còn có một đứa con nữa.”

Trái tim vừa được hạ xuống của các nữ sinh bỗng chốc rớt cái bộp trên sàn, vỡ thành từng mảnh.

“Ah!”

Trong phòng học một trận náo động.

“Trời ơi.”

“Không phải chứ.”

“So với chúng ta thì học trưởng lớn hơn có mấy khóa thôi mà.”

Mạnh Tri đang đứng ở ngoài nghe trộm mặt lại bắt đầu đỏ lên rồi.

Trả lời câu hỏi này làm gì chứ! Tài cẩu người ta là bảo anh đến để giao lưu kinh nghiệm học tập đó được không!

Hình như cô đứng gần quá, có một người ngồi ở gần cửa sổ hình như phát hiện bên ngoài có người liền vói cổ lên nhìn ra ngoài, Mạnh Tri nhanh chóng dán sát vào tường lùi về sau vài bước.


Tình huống ở trong phòng học hoàn toàn đã lệch ra khỏi quỹ đạo đại hội giao lưu kinh nghiệm học tập lúc đầu rồi, bây giờ trở thành đại hội phỏng vấn tin tức bát quái của học trưởng.

Mạnh Tri cảm thấy cái kiểu mẫu bình thường không nói cười tùy tiện như Thẩm Hàn Tế hôm nay nhất định là bị đụng vào đầu rồi, mấy câu hỏi mà học sinh nêu ra kia đâu có cần phải trả lời đâu.
 

Học sinh E: “Xin hỏi học trưởng anh và vợ làm sao mà quen nhau vậy? Anh vừa mới tốt nghiệp còn chưa đến hai năm, hai người vào đại học thì quen nhau à? Cô ấy là đàn em của anh hay là bạn cùng lứa?”

“Chúng tôi chính thức quen nhau vào đại học.” Thẩm Hàn Tế trả lời, “Nhưng mà, cô ấy không phải là đàn em đại học của tôi cũng không phải là bạn học.”

Học sinh: “???”

Thẩm Hàn Tế nhàn nhả ném ra câu nói có lực sát thương lớn nhất: “Cô ấy là đàn em cao trung của tôi.”

“Ôi đệch a a a!!!”

Cả lớp sục sôi, đạp bàn đá ghế mãnh liệt.

Thẩm Hàn Tế: “Cũng là đàn em sơ trung của tôi.”

Tiếp tục sôi trào.

Thẩm Hàn Tế: “Cũng là đàn em tiểu học của tôi.”

Cả lớp bùng nổ rồi!

“Là thanh mai trúc mã đó trời ơiiiii!!!”

“Quá ngọt rồi đó học trưởng ơi!”
“Học trưởng vợ anh trông như thế nào, chúng tôi muốn xem!”

Tài cẩu cuối cùng cũng cảm thấy cả lớp bùng nổ có chút không bình thường, bắt đầu rón ra rón rét đến sát tường xem, muốn thử nghe xem bên trong đang nói cái gì. 

Mạnh Tri nghe thấy những âm thanh ồn ào của đám học sinh kia mặt liền đỏ đến tận mang tai, đứng bên ngoài cắn răng giậm chân.

Thẩm Hàn Tế đáng chết này, có cần phải nói những lời này không? Có cần phải nói cụ thể như vậy không hả?

Bầu không khí trong lớp 1 năm bắt đầu thay đổi từ một lớp áp lực trùng trùng nay trở nên náo nhiệt chưa từng có.

“Học trưởng, là vợ anh theo đuổi anh hay là anh theo đuổi cô ấy vậy! Hai người làm sao mà yêu nhau!”

“Cô ấy trông như thế nào, hôm nay có đến không? Học trưởng có ảnh chứ?”

Thẩm Hàn Tế làm một động tác yên lặng với phía dưới: “Cái này, tạm thời giữ bí mật.”

Bên dưới liền nổi lên những tiếng than thở đầy mất mát.

Mạnh Tri cũng vì Thẩm Hàn Tế hôm nay cuối cũng cũng biết thu liễm lại ít nói hơn mà yên tâm thở dài một hơi, cô vuốt vuốt ngực, không định nghe tiếp nữa, chuẩn bị quay về phía sau.

Tầm mắt của Tài cẩu đang đặt lên tấm kính cửa nhìn vào trong.

“Mẹ ơi!” Mạnh Tri bị Tài cẩu đột nhiên xuất hiện ở phía sau dọa cho hết hồn, bước lùi phía sau vài bước, đụng trúng vào cánh cửa phòng học nãy giờ vẫn đang khép hờ.

Im lặng.


Mạnh Tri phát huy kỹ thuật nhảy cổ điển của bản thân cộng thêm điệu nhảy quảng trường để giữ mình thăng bằng, không để bản thân ngã sập mặt.

Cô thở nhẹ một hơi, phủi phủi quần áo.

Vừa ngẩng đầu liền đối mặt với mười ba cặp mắt sáng chói còn hơn đang khát cầu kiến thức của lớp 1 năm ba.

~~

La Tài vô cùng tiếc khi không thể đem Thẩm Hàn Tế dạo một vòng khắp các lớp, đành không tình không nguyện mà thả hai người đi.

Mail mà Thẩm Hàn Tế để lại lúc ở lớp 1 kia buổi tối liền nhận được rất nhiều mail của học sinh gửi đến. Anh mở ra xem vài cái, sau đó liền ném điện thoại cho Mạnh Tri.

Mạnh Tri chơi game đến lúc chết mới cầm lấy điện thoại của Thẩm Hàn Tế: “Đưa tôi làm gì, mấy câu hỏi hóc búa của đám lớp 1 kia tôi có thể trả lời được sao?”

Thẩm Hàn Tế cười nói: “4/5 thư trong mail đều gửi cho em đấy.”

“Hơn nữa mấy câu hỏi này, câu trả lời của em chính là đáp án tiêu chuẩn nhất rồi.”

“Thật sao?” Mạnh Tri có chút hứng thú rồi, cô mở ra xem, phát hiện đa số mail gửi đến đều ghi chú là “Mong học trưởng đưa thư này cho vợ của anh được không? Cám ơn (≧ω≦)/"

Hỏi cô cái gì? Mạnh Tri mởi ra vài cái, xem một chút, khóe môi liền bắt đầu co giật có quy luật.

Nội dung mail là –

“Mong học tỷ truyền thụ tư thế chính xác như thế nào để câu được học trưởng.”

“Mong học tỷ xuất bản một cuốn bí kíp cưa đổ nam thần!”

“Mong học tỷ lên yy live stream dạy làm thế nào để theo đuổi được nam thần!”

Mạnh Tri: _(:з" ∠)_

Đa số mail đều là hỏi cô làm sao có thể thu được Thẩm Hàn Tế vào trong tay, có có một ít bộ phận hỏi cô sao mà đã hơn hai mươi rồi mà vẫn tràn đầy cảm giác thiếu nữ, trông giống như một nữ sinh cao trung vậy.

Mạnh Tri muốn trả lời cảm giác thiếu nữ là vì khí chất trời sinh như vậy, hơn nữa theo như bây giờ mà nói thì chắc là năm đó là Thẩm Hàn Tế chủ động theo đuổi cô, dạy không được mấy người rồi, nhưng lại cảm thấy như vậy lại không được hay cho lắm, thế là chỉ nghĩ trong lòng thôi, vừa chuẩn bị trả điện thoại cho Thẩm Hàn Tế, đột nhiên nhìn thấy một bức mail không giống với mấy cái trước. 

Mail này cuối cùng không phải là ghi chú là gửi cho cô, chính là gửi cho Thẩm Hàn Tế.

Tuy là Mạnh Tri biết nhìn thư của người khác là không tốt, nhưng cũng biết tại sao, ma xui quỷ khiến thế nào mà lại nhấn vào.

Chắc là của một nam sinh gửi đến.

“Học trưởng, xin hỏi anh năm đó với học tỷ vào cao trung đã yêu nhau rồi sao? Hai người lúc đó làm sao mà điều chỉnh tâm tình với việc học vậy? Em bây giờ cũng đang thích một bạn gái, mỗi ngày trong đầu đều là cô ấy, muốn đi tỏ tình với cô ấy nhưng lại sợ bị cô ấy từ chối, lại sợ ảnh hưởng đến học tập, thật là khổ não mà.”

Mạnh Tri vốn cho rằng Thẩm Hàn Tế sẽ không trả lời mấy là thư như không liên quan gì thế này, nhưng không ngờ rằng anh ta đã trả lời rồi.

Thời gian trả lời hiển thị là năm phút trước, nội dung là như thế này:

“Nếu như cậu không có nắm chắc trăm phần trăm sẽ không ảnh hưởng đến việc học thì mong cậu cứ tiếp tục yêu thầm đi, đợi đến thi đại học xong đã rồi hẵng tỏ tình.”

Cùng với –

“Từ trước đến nay yêu thầm không phải là chuyện làm người ta đau khổ. Tôi yêu thầm cô ấy, mười năm rồi.”


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui