Hôn Nhân Bí Mật


Tống Tịnh Hiểu bị nhốt trong một căn phòng tối âm u, ẩm móc, cô từ nhỏ sống trong nhung lụa được ba mẹ cưng chiều muốn gì được đó, trước đây khi mới gặp Hàn Thiên Ngạo một người đàn ông ưu tú nổi bật như anh làm làm cô rung động, sau đó vì ông nội cô cùng ông cụ Âu Dương có thâm tình tốt nên để cô ở bên cạnh anh.

Cô cùng anh ôn hòa rất chung rất vui vẻ nhưng Hàn Thiên Ngạo chưa bao giờ làm quá phận với cô, cô nhiều lần ôm mộng muốn cùng anh tiến xa hơn,những người quen biết cô và Hàn Thiên Ngạo đều nói rằng họ rất xứng đôi mà anh cũng không lên tiếng phản đối những lời nói kia cho nên mới có câu chuyện tình yêu ngọt ngào của cô và anh, đến khi ba cô ép cô ra nước ngoài học tiến sĩ.

Lúc đó Tống Tịnh Hiểu nghĩ Hàn Thiên Ngạo có tình cảm với cô cho nên cô mới đến nói không muốn rời xa anh, cô muốn kết hôn cùng anh nhưng anh chỉ là nhàn nhạt nói cô nên chấp thuận theo yêu cầu của ba cô.
Tống Tịnh Hiểu cũng có lí do để nghỉ Hàn Thiên Ngạo có tình cảm với cô, hầu như bên cạnh thân cận cùng Hàn Thiên Ngạo không hề xuất hiện người phụ nữ nào ngoài Tống Tịnh Hiểu, anh còn để cô gặp bạn bè anh, có người còn gọi cô một tiếng chị dâu làm tim cô giống như rót thêm đường.
Tống Tịnh Hiểu không ngời thời gian cô đang học tiến sĩ thì anh có người phụ nữ khác, anh lại còn vì cô ta mà ra mặt cảnh cáo cô, hôm nay lại cô càng không nghĩ đến anh sẽ cho người bắt cô nhót tại căn phòng ghê tởm này.

Cô đã bị nhốt ở đây một ngày một đêm, đang lúc cô ta nghĩ mình chắc không thể chịu nổi thì cửa phòng mở ra, cô trong ngóng nhìn bóng dáng Hàn Thiên Ngạo nhưng anh không xuất hiện, người đến là Ngải Thần và Thời Tuấn.

“ Cảm giác thế nào Tống tiểu thư?” Ngải Thần đứng nhìn xuống người phụ nữ nhếch nhác dưới sàn nhà ẩm ướt.
“ Tôi muốn gặp Ngạo, anh kêu Ngạo đến gặp tôi đi, tôi không tin anh ấy vì con đàn bà đê tiện kia mà đối xử với tôi như vậy? Cô ta không xứng với Ngạo.” Tống Tịnh Hiểu giống như phát điên tóm lấy quần áo Ngải Thần không ngừng nói.
“ Ai là đàn bà đê tiện? Cô có biết cô ấy là ai không?” Ngải Thần lạnh nhạt ghét bỏ hất tay Tống Tịnh Hiểu khiến thân thể cô ta mất thăng bằng ngã nhào xuống sàn.
“ Chẳng phải chỉ là loại đàn bà hám danh lợi dùng thủ đoạn leo lên giường Ngạo thôi sao?” Tống Tịnh Hiểu cười ghê rợn nói.
“ Cô đúng là miệng mồm không biết giữ mà, tôi không đánh phụ nữ, nhưng sẽ để cô biết đụng vào nhất tẩu sẽ có kết cục gì?” Ngải Thần cười lạnh nói, sau đó liền có mấy người đàn ông nhìn rất dữ tợn bước vào.
“ Ai là nhất tẩu? Anh đang nói gì vậy?” Tống Tịnh Hiểu biết danh phận của Hàn Thiên Ngạo, danh nhất tẩu này chưa có ai dá gọi bừa, người mà Ngải Thần tam ca của bang hội gọi một tiếng nhất tẩu thì không thể xem nhẹ.

Tống Tịnh Hiểu hoang mang không hài lòng hét lên.
“ Mộc Hạ chính là vợ danh chính ngôn thuận của Hàn Thiên Ngạo, Tống Tịnh Hiểu cô lại ngang nhiên đụng vào cô ấy thì cô biết kết cục của mình rồi đấy?” Ngải Thần cười lạnh, giọng nói âm u như sa tang đến từ địa ngục khiến Tống Tịnh Hiểu sợ hãi, bề ngoài Ngải Thần nhìn có vẻ thờ ơ cợt nhã nhưng lại có bộ mặt đáng sợ như vậy.
“ Thời Tuấn, chỗ này giao lại cho cậu, nhưng nhớ giữ mạng cho cô ta vì Thiên Ngạo nói ông cụ Tống đích thân ra mặt xin tha mạng cho cô ta.” Ngải Thần nói xong liền rời đi, Thời Tuấn ở lại anh cho người dạy dỗ cô ta một chút.

Trong căn phòng âm u chỉ nghe tiếng thét thảm thiết của người phụ nữ.
“ Thời Tuấn này, chúng ta đã lâu không uốn với nhau rồi, hôm nay tâm tình tôi tốt tôi mời cậu.” Ngải Thần khoát vai Thời Tuấn dáng vẻ cà lơ phớt lơ kéo Thời Tuấn rời đi.

Thời Tuấn chỉ cười lắc đầu.
Nhà chính Hàn gia, vì Hàn Tư Nguyệt đột nhiên lên cơn đau tim lại khiến trên dưới nhà Hàn gia một trận sợ hãi.


Hàn Thiên Ngạo nghe tin cũng mang Mộc Hạ về nhà chính, tâm tình cô chưa ổn định anh không yên tâm bỏ mình ô ở nhà nên kiên quyết mang cô về nhà chính Hàn gia.
“ Nhược Đông, Tư Nguyệt thế nào rồi?” Âu Dương Nguyệt lo lắng lên tiếng hỏi khi thấy Bạch NHược Đông bước ra ngoài.

Hàn Huân tuy vẻ ngoài lạnh lùng nhưng cũng hiện nét lo lắng.
“ Hai bác không cần lo lắng, chỉ là hiện tượng bình thường thôi, sức khỏe ổn định nhưng tim khá tương thích cho nên không đáng ngại, Tư Nguyệt muốn gặp chị dâu cô bé.

Từ khi nào Thiên Ngạo kết hôn mà cháu không biết vậy?” Bạch Nhược Đông giáo sư y học nổi tiếng, hiện anh là viện trưởng bệnh viện Bạch Viên, là bệnh viện tư nhân lớn nhất thành phố H cũng là sản nghiệp của nhà họ Bạch, Bạch Nhược Đông là anh trai ruột của Bạch Nhạn.

Anh chỉ mới về nướ định cư mấy thàng gần đây thôi, hơn một năm trước anh chính là người phẩu thuật chính ghép tim cho Hàn Tư Nguyệt.
“ Chuyện này Thiên Ngạo chưa nói với cháu sao?” Hàn Huân có chút khó xử vẫn không thể nói rõ ràng được, dù sao cũng nên để con trai ông giải thích.
“ Cháu vì bận việc ở bệnh viện cho nên chưa gặp cậu ấy hàn huyên được.” Bạch Nhược Đông cười nói.
“ Ông chủ, bà chủ, Cậu chủ và cô chủ đã về.” QUản gia Lưu vào thông báo, họ hướng mắt nhìn về phía cầu thang, Hàn Thiên Ngạo khí chất hiên ngang lạnh nhạt đang đi lên, phía sau anh còn nắm tay một cô gái.

“ Hạ Hạ.” Bạch Nhược Đông kinh ngạc lên tiếng, anh nhìn thấy tay nắm chặt tay cô của Hàn Thiên Ngạo giống như đã đoán được điều gì, trong mắt hiện lên tia mất mát nhưng rất nhanh bị anh làm biến mất.
“ Anh Bạch.” Mộc Hạ nghe tiếng gọi mình, cô ngẩng đầu nhìn về hướng Bạch Nhược Đông sau đó mỉm cười lễ phép chào anh.

Đối với Bạch Nhược Đông khiến Mộc Hạ có ấn tượng vì anh là anh trai của Bạch Nhạn, anh là giáo sư bác sĩ trẻ tuổi cô biết, trước đây vì sự kiện Bạch Nhạn trốn khoa y đến khoa diễn xuất học ba mẹ Bạch biết chuyện đến kí túc trường kéo Bạch Nhạn về, Bạch Nhạn từ nhỏ được nuông chiều nên tính tình bướng bỉnh cứng đầu kiên quyết không chịu về cùng ba mẹ Bạch, trong lúc ồn ào thì Bạch Nhược Đông xuất hiện giải quyết mới khiến ba mẹ Bạch trở về nhà.

Bạch Nhạn lôi kéo Mộc Hạ đi cùng Bạch Nhược Đông chủ yếu là có Mộc Hạ ở đây anh trai cô sẽ nhượng bộ cô.

Sau đó Bạch Nhược Đông âm thầm hỗ trợ cho em gái học diễn xuất, thường xuyên lui đến đưa hai cô đi ăn, về sau Bạch Nhược Đông nhận được thư mời hội nghị về y học ở mĩ cho nên rời đi, không nghĩ đã hơn một năm Mộc Hạ và Bạch Nhược Đông gặp lại nhau, điều Bạch Nhược Đông tiếc nuối là năm đó không thổ lộ với Mộc Hạ vì anh nghĩ cô còn nhỏ, Mộc hạ so với Bạch Nhạn nhỏ hơn hai tuổi, không nghĩ anh vừa đi một năm cô đã kết hôn mà người cô kết hôn lại là bạn thân anh Hàn Thiên Ngạo.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận