Hôn Nhân Bất Ngờ: Đoạt Được Cô Vợ Nghịch Ngợm
Editor: Mèo (meoancamam)
Nhưng từ đằng sau lại bỗng nhiên có một đôi tay vòng lấy cô, đưa cô vào một cái ôm quen thuộc.
Chờ khi cô nâng khuôn mặt nhỏ nhắn đầy nước mắt lên, cũng xoay người nhìn lại thì mới phát hiện, chẳng biết từ lúc nào Đàm Duật đã ngồi trên đất mà cứ như vậy ôm cô từ đằng sau...
"Anh Duật?" Kinh ngạc khiến cho cô không thể nghĩ được từ nào để diễn tả tâm tình của mình lúc này nữa.
"Tiểu Chủ, anh là tới giải thích với em về hương nước hoa trên người anh sáng nay! Anh chỉ hi vọng em cho anh một cơ hội để giải thích!" Trong đôi mắt đen láy của Đàm Duật tất cả đều là sự chân thành. Mà cánh tay ôm lấy cả người cô cũng có sức lực vô cùng dọa người.
Lăng Công Chúa cũng không rõ là bị sức lực này của anh dọa đến sững sờ hay là bị đôi mắt đen của anh làm cảm động, cô lúc này chỉ yên tĩnh nhìn anh giống như đang chờ đợi điều gì đó.
Nhìn gương mặt nhỏ nhắn như hoa lê đẫm mưa kia của cô, Đàm Duật bỗng nhiên duỗi tay mình, dùng ngón tay thô ráp to lớn của mình nhẹ nhàng lau đi nước mắt đọng lại đuôi mắt cô.
Sau khi làm xong những thứ này, đối mặt với gương mặt nhỏ nhắn khóc đến đỏ hết lên kia, anh mới chậm rãi mở miệng giải thích: "Hương nước hoa em ngửi được hôm nay thực ra là nước hoa của mẹ anh..."
Nước hoa của mẹ anh?
Thảo nào, lúc sáng cô thấy mùi hương kia có chút quen thuộc!
Lúc này Lăng Công Chúa cũng nhớ lại, hình như mùi hương này cô thực sự từng ngửi được từ trên người Cố Niệm Hề.
Nhưng vấn đề là, sáng hôm nay mùi hương nước hoa trên người anh rất nồng, một chút đều không giống như tiếp xúc bình thường rồi bị dính lên.
Có lẽ do trong mắt cô vẫn còn đầy nghi hoặc, Duật Tiểu Gia liền tiếp tục giải thích: "Không phải anh nghe nói con gái các em đều là động vật cảm giác sao? Cho nên anh muốn trong buổi hẹn đầu tiên sẽ lưu lại cho em một ấn tượng tốt, chơi thử chút!"
Nói xong lời này, Duật Tiểu Gia phát hiện nghi ngờ trong đôi mắt hoa đào của Lăng Công Chúa càng lúc càng lớn, anh vội vàng ho nhẹ vài cái để che dấu bản thân xấu hổ.
Nhưng Duật Tiểu Gia lại không biết, lúc này dù anh có che dấu thế nào thì đều không có tác dụng.
Bởi vì hai bên tai của anh đều đã hồng hết lên, lộ ra quá nhiều rồi.
"Anh vốn cũng có một lọ nước hoa của mình! Lần trước sinh nhật anh Chu Tiểu Tiểu có tặng cho một lọ! Nhưng anh không dùng qua nên không biết đã vứt đi chỗ nào rồi. Lại vì nhanh chóng muốn ra ngoài đến chỗ hẹn nên liền dùng nước hoa của mẹ anh..." Không nghĩ tới thế nhưng sẽ dẫn đến kết quả đau thương như vậy!
Sớm biết vậy anh cái gì cũng không dùng, càng đỡ!
"Anh dùng nước hoa của mẹ chồng?" Lăng Công Chúa đại khái cũng không nghĩ tới, cô buồn bực nửa ngày, thậm chí vì chuyện này mà cả ngày đều ăn không ngon, kết quả lại là...
Nhìn ngờ vực tron mắt Lăng Công Chúa, Duật Tiểu Gia thật sự xấu hổ dến nỗi không thể dùng ngôn ngữ để biểu đạt.
"Khụ khụ... Đó không phải vì anh không biết, nước hoa còn có cho nam và cho nữ ư..."
Anh là do Đàm thiếu tự tay nuôi lớn.
Từ bé đến lớn chính là một khối xà phòng liền giải quyết tất cả vấn đề.
Đến dầu gội cái loại này căn bản cũng chưa dùng qua. Càng đừng nói đến nước hoa gì gì đó...
Nếu không phải vì lần đầu tiên hẹn hò muốn lưu lại ấn tượng tốt, đánh chết Duật Tiểu Gia cũng sẽ không chịu dùng cái thứ nước hoa mà anh vẫn luôn cảm thấy quá yểu điệu đâu!
Mà hiện giờ, thứ nước hoa này lại còn làm hại anh, gây ra chuyện cười lớn thế này, Duật Tiểu Gia lại càng hối hận!
Mà Lăng Công Chúa đã nghe xong lời giải thích, vốn nước mắt đang giàn dụa liền một giây sau liền nín khóc mỉm cười.
Chuyển biến cực lớn đến chính cô cũng thật sự không ngờ.
Thì ra trên thế giới này thật sự có một loại người có thể trực tiếp ảnh hưởng đến tất cả tâm trạng của bạn. Mà Đàm Duật đối với Lăng Công Chúa chính là sự tồn tại đặc biệt như vậy...
"Bây giờ em vui vẻ rồi chứ!" Duật Tiểu Gia thấy cô cuối cùng cũng nở nụ cười, tảng đá lớn vẫn luôn treo trên ngực rốt cuộc cũng về vị trí cũ.
Được rồi, thực chất sáng hôm nay khi bị cô bỏ lại ở nhà hàng Tây, anh thật sự có chút tức giận. Nhưng sau đó từ trong lời nói của mẹ mà biết được có thể cô tức giận vì mùi nước hoa trên người anh thì vừa cảm thấy tức giận vừa bất đắc dĩ.
Trước mặt của mẹ, anh vẫn biểu hiện ra dáng vẻ không muốn để ý tới cô nữa.
Nhưng vừa lên tầng thì liền nhanh chóng bắt đầu tắm rửa trong phòng. Lần tắm này đều dùng đến nỗi khiến miếng xà phòng mới của anh nhỏ hơn một nửa, chính là vì muốn khủ hết mùi nước hoa trên người, cũng vì lần thứ hai gặp cô có thể khiến cô không tức giận vì mùi hương trên người anh nữa.
Nhưng lọ nước hoa của mẹ anh thật sự quá bá đạo, anh tắm mấy lần đều không có khử hết được mùi hương đấy. Đây cũng dẫn tới việc hơn nửa ngày hôm nay của Duật Tiểu Gia đều trôi qua trong phòng tắm.
Rất không dễ dàng tiêu diệt toàn bộ mùi hương này trong bể cá, anh mới đến tìm cô.
May mắn là rốt cuộc anh cũng thành công tiêu tan được lửa giận trong lòng cô. Hiện giờ, anh đã có thể ôm cô vào lòng rồi...
"Anh Duật, anh cũng thật ngốc!" Đến nước hoa còn không biết có phân chia nam nữ, không phải ngốc thì là cái gì?
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...