Hỗn Độn Lôi Tu - 混沌雷修
Tác Giả: Tả Tự Bản
Tiết thứ 144: Sơ ngộ tu sĩ tà phái.
Dịch giả: Tiểu Mùi
Biên Tập: Tiểu Mùi
Nguồn: 4vn.eu
Đáng lẽ tối nay không có chương đâu, nhưng thôi cố gắng làm ấy bác vậy :00 (82):
Làm rõ điểm này Tiểu Bàn mới thở dài nhẹ nhõm một hơi, sau đó lấy ra một bộ quần áo, đang định mặc vào thì liền bị nhóm Thiên Dục Ma Nữ đoạt đi, các nàng giống như nha hoàn bên cạnh Tiểu Bàn, tự mình mặc quần áo cho Tiểu Bàn, còn không ngừng mơn trớn cho hắn, khiến hắn nhịn không được có chút cười khổ, lập tức ra tay trả đủa, hai tay bắt đầu hoạt động khắp nơi, thế là chung quanh lại phát lên những tiếng dâm mị.
Trong lúc đang mặc quần áo, một vị Thiên Dục Ma Nữ đang bị đại thủ của Tiểu Bàn xoa nắng, nũng nịu hỏi: “Chủ nhân, khẩu đại chung ngày hôm qua của ngài thật là lợi hại, mém nữa làm cho chúng ta chết khiếp, chúng ta chưa từng kiến thức qua bảo vật cường đại như vậy. Liệu có phải là Tiên Khí không?”
Nói xong, ánh mắt mấy người kia cũng nhìn về phía Đại đồng Chung.
Tiểu Bàn nhún nhún vai nói: “Ai biết được? Dù sao ta cũng không rõ ràng lai lịch của nó lắm, thứ này là ta ngẫu nhiên tìm được.”
“Vậy chỉ có thể nói chủ nhân hồng phúc tề thiên.” Một người khác vội vàng nói: “Nó chắc chắn là Tiên Khí, ngoại trừ như thế, chúng ta không nghĩ ra vật gì có thể dễ dàng chế phục Phân Thần Kì chúng ta.”
“Đúng đúng, khẳng định là Tiên Khí.”
“Chủ nhân vận khí thật tốt a.” Chúng nữ đều cảm khái nói.
“Hắc hắc.” Bị một đám cực phẩm mỹ nữ khen tặng, trong lòng Tiểu Bàn vô cùng đắc ý.
Lúc này, một người đột nhiên hỏi: “Đúng rồi, chủ nhân, vì sao phải bỏ nó vào trong cái vỏ này?” Hiển nhiên, nàng này nói chính là lớp vỏ Phong Đồng kia.
Tiểu Bàn đối với mấy nàng này sớm đã thành nô tì trung thành cũng không giấu diếm, nói thẳng: “Bởi vì thừ này nhìn quá bắt mắt, mặc cho ai vừa nhìn thấy cũng biết là bảo bối cực cao rồi. Mà ta chẳng qua mới chỉ là gà con cấp bậc Tiên Thiên, hiển nhiên không thể bảo đảm nó, cho nên bình thường ta đều dùng Phong Đồng che lấp lên, miễn cho khác khác phát hiện.”
“À, ta hiểu, làm như vậy, còn có thể xuất kỳ bất ý công kích đối phương, chúng ta bị đánh bại bởi chủ nhân, cũng là bởi vì xem thường khẩu Phong Đồng Chung nhìn như rác rưởi này.” Một người trong đó lập tức kêu lên.
“Oa, giả trư ăn thịt hổ, chủ nhân thật âm hiểm, quá thông minh a.” Một người khác lại khen ngợi nói.
Tuy rằng Tiểu Bàn tinh thần tương thông với các nàng nên có thể cảm nhận các nàng nói những câu đó đều thật lòng, là chân thành khen ngợi, nhưng hắn lại bị khen ngợi thành âm hiểm. Điều này khiến hắn cũng dở khóc dở cười, nhưng hắn lại không thể phát hỏa, chỉ có thể nghiêm mặt nói: “Chỉ là kế tạm thời thôi.”
“A đúng rồi, chủ nhân, ta xem ngài làm thứ này tựa hồ rất vất vả, không bằng để chúng ta hỗ trợ đi.” Một Thiên Dục Ma Nữ đột nhiên nói.
“Đúng đúng, để chúng ta giúp chủ nhân đi.” Những người khác vội vàng kêu lên.
Tiểu Bàn vừa nghe, tức khắc kinh hỉ nói: “Cái gì? Các ngươi có thể làm cái này sao?”
“Đương nhiên, không phải chỉ là luyện khí bình thường sao? Chúng ta kế thừa hết thảy khối thân thể này, ngoài công pháp đánh nhau cùng kiếm chiêu, còn có năng lực luyện chế pháp bảo, đan được.” Một vị Thiên Dục Ma Nữ nói.
“Chỉ tiếc chúng ta hiện tại thực lực chỉ có thể đạt tới Trúc Cơ Kì, cho nên cấp bậc luyện chế cũng có hạn chế, chẳng qua dùng để làm cái vỏ ngoài cho Đại Đồng Chung của chủ nhân thì còn dư thừa.” Một vị Thiên Dục Ma Nữ khác theo sau nói.
“Ha ha, thật tốt quá.” Tiểu Bàn vừa nghe không ngờ sự tình rườm rà này có thể để mấy nô tì này làm thay, tức khắc vui mừng nói: “Một khi đã như vậy, ta giao cho các ngươi, nếu Phong Đồng không đủ, thì hủy ba mươi cái Phong Đồng Khôi Lỗi này đi.” Nói xong Tiểu Bàn chỉ vào trong góc nơi chứa mấy con khôi lỗi.
“Tuân mệnh, chủ nhân.” Chín Thiên Dục Ma Nữ cùng nhau đáp ứng.
Lúc này rốt cuộc cũng mặc xong quần áo, Tiểu Bàn lưu luyến đẩy mấy mỹ nữ trong lòng ra, nói: “Các ngươi đi làm đi, ta cũng phải tiếp tục chạy đi.”
“Chủ nhân, bên ngoài yêu thú quá nhiều, ngài một mình tiến lên không an toàn, không bằng ngài mang theo mấy tỷ muội chúng ta ra ngoài đi, chúng ta có thể hóa thân thành Vô Tướng Ma Thể, có thể tùy ý xuyên qua rừng, căn bản không sợ yêu thú ngăn trở.” Một Thiên Dục Ma Nữ vội vàng nói.
“Đúng vậy, chúng ta có thể thay ngài báo động trước, khi chiến đấu với địch nhân, còn có thể hỗ trợ.” Một người khác nói thêm.
“Nhưng mà…” Tiểu Bàn nghe xong, cũng tức khắc suy nghĩ, tuy rằng hắn biết mấy Thiên Dục Ma Nữ này chẳng qua là muốn ra ngoài hít thở không khí, nhưng đề nghị của các nàng cũng không tồi. Chỉ có điều Tiểu Bàn còn có chút lo lắng, vì thế hắn hỏi: “Các ngươi phải hiểu được, Cửu Mỹ Đồ trong tay ta là sự tình tuyệt đối phải giữ bí mật, nếu lúc các ngươi ra ngoài bị người ta phát hiện thì làm sao bây giờ?”
“Chủ nhân không biết, Vô Tướng Ma Thể có năng lực ẩn núp rất mạnh, chỉ với thực lực Trúc Cơ của chúng ta hiện tại, cho dù là tu sĩ Kim Đan cũng không phát hiện ra sự hiện hữu của chúng ta, chúng ta đảm bảo sẽ không làm chậm trễ sự tình của chủ nhân đâu.” Một vị Thiên Dục Ma Nữ vừa nói vừa tựa vào bên người của Tiểu Bàn, không ngừng dùng hai quả đu đủ trước ngực cọ cọ vào cánh tay của Tiểu Bàn. (Nguyên văn của thằng tác giả ấy =]])
Tiểu Bàn thật sự nhịn không được, đành cười khổ một tiếng, nói: “Một khi đã như vậy, thì nhóm nữ ni đi theo ta ra ngoài, những người khác lưu lại giúp ta tu bổ Đại Đồng Chung.”
xem tại
Vốn Tiểu Bàn nghĩ đám kiếm tu không đi tám phần là không hài lòng, hắn còn đang chuẩn bị khiển trách các nàng, nhưng không nghĩ tới mấy nàng này cực kỳ biết điều, không hề có dị nghi gì, mặc dù có chút thất vọng,lại pha thêm một chút làm nũng, nhưng một chút ầm ĩ cũng không có, mà cực kì nhu thuận nghe theo Tiểu Bàn sắp xếp công việc, điều này làm cho Tiểu Bàn đối với các nàng hài lòng không ít.
Mấy ngày kế tiếp, Tiểu Bàn lại theo hướng nam mà đi tiếp, chỉ có điều, lần này hắn không có đi một mình, mà là trái ôm phải ấp hai vị nữ ni xinh đẹp, còn hai nữ ni còn lại, hóa thân thành Vô Tướng Thiên Ma, tuần tra chung quanh Tiểu Bàn, hai nàng này trong rừng rậm tùy ý xuyên qua, vả lại hành động bí mật, Tiểu Bàn rất dễ dàng nắm động tĩnh phạm vi hơn mười dặm trong tay, chỗ nào có yêu thú, độc vụ hay đầm lầy, hắn đều nhất thanh nhị sở, căn bản không lo lắng bị đánh lén.
Hơn nữa, ở bên hắn lại có hai nữ ni hết sức hầu hạ hắn, dọc theo đường đi dùng đủ các loại lời ngon tiếng ngọt, động tác mập mờ, khiến cho dục hỏa của Tiểu Bàn bốc lên ngùn ngụt, vài lần hắn đang cưỡi trên Đạp Vân Sáp Sí Hổ liền làm hai người ngay tại chỗ, nhưng mà hắn dù sao cũng trẻ tuổi, còn không có thích ứng khi ban ngày làm chuyện đó, cho nên vài lần mạnh mẽ nhẫn nại, nhưng mà vừa đến ban đêm vào trong bản mạng không gian, thì dục hỏa của Tiểu Bàn như Kinh Đào Hãi Lãng (sóng to gió lớn), đánh cho chín Thiên Dục Ma Nữ tơi bời, bỏ mũ chịu hàng, mới thôi.
Kể từ đó, vốn Thiên Thúy Bình khó khăn trùng trùng, lại trở nên muôn màu muôn vẻ, thậm chí khiến Tiểu Bàn có chút vui đến quên cả trời đất
…………….
Trong nháy mắt, ba ngày trôi qua, vào buổi sáng một ngày, Tiểu Bàn đang cưỡi Đạp Vân Sáp Sí Hổ, cùng một nữ ni uống rượu, đột nhiên trong tâm thần truyền đến tiếng cảnh báo của một nữ ni dò đường, nói rằng phía trước có hai tu sĩ tà phái.
Tiểu Bàn vừa nghe là tu sĩ tà phái, tức khắc trong mắt hiện ra sát khí, dù sao hắn là người chính phái, từ nhỏ đã mưa dầm thấm đất là tà phái làm những việc thương thiên hại lý, táng tận lương tâm, trong lòng hắn đã đối với bọn này cực kì căm hận, hơn nữa lần tranh đoạt Huyền Linh Quả này, tất nhiên là có chém giết lẫn nhau, mà đối phương còn sống đến bây giờ, trên người tám phần là có bảo vật này.
Cho nên, vô luận là công tâm, hay là tư tâm, Tiểu Bàn cũng không bỏ qua cho hai người kia.
Nhưng mà, Tiểu Bàn ít cùng tu sĩ tà phái giao chiến với nhau, lúc này đối mặt, trong lòng cũng ít nhiều có chút bỡ ngỡ. Bởi vì tu sĩ tà phái bất đồng với chính phái, tu sĩ chính phái lấy đắc đạo phi thăng làm mục tiêu, cho nên bỏ phần lớn tinh lực cùng thời gian vào việc thể ngộ thiên đạo, năng lực chiến đấu cũng quan trọng, nhưng lại được xếp ở phía sau. Mà tu sĩ tà phái thì bất đồng, công phu, kỹ năng của bọn họ cơ hồ đều theo đuổi lực sát thương. Mà nói thêm, bọn họ vì cầu thắng, mà bất chấp thủ đoạn.
Cho nên tà phái nham hiểm hơn rất nhiều, hơn nữa khó lòng phòng bị, cho nên thường có khi, mặc dù thực lực không bằng chính phái, những vẫn có thể thắng lợi. Bởi vậy đối với tu sĩ tà phái, nhất định tâm phải luôn cẩn thận, bởi vì chỉ cần hơi vô ý, là có thể bị đối phương ám toán.
Hiện tại thực lực Tiểu Bàn tuy rằng không tệ, nhưng người ta dù sao cũng có hai người, nếu mình chính diện đối mặt, chắc chắn là chỉ có chịu thiệt.
Trong lúc Tiểu Bàn đang do dự, nữ ni bên người hắn tựa hồ nhìn ra điểm băn khoăn của hắn, nhịn không được cười nói: “Chủ nhân, ngài có phải muốn bắt hai tên ngu ngốc kia, nhưng lại không muốn động thủ?”
“Ừ.” Tiểu Bàn gật gật đầu, nói: “Ngươi cũng biết, tu sĩ tà phái nhiều trò lắm. Nào là độc, nào là trớ chú, thật sự khiến cho người ta khó lòng phòng bị, ta có chút sợ hãi.”
“Ha ha, cái này thì có gì đáng sợ hãi đâu, ngài tùy tiện kêu hai tỷ muội, bảo đảm có thể bắt sống.” Thiên Dục Ma Nữ kia cực kì tự tin nói.
“Phải không?” Tiểu Bàn nửa tin nửa ngờ nói: “Có thể đến nơi đây, đều là tinh anh trong tinh anh của các đại môn phái, tu sĩ Trúc Cơ bình thường cũng đánh không lại, các ngươi tuy lợi hại, nhưng thực lực chỉ tương đương tu sĩ Trúc Cơ, hơn nữa không có pháp bảo tương trợ, thật có thể thoải mái bắt bọn họ?”
“Chủ nhân, nghe ta đi, khẳng định không thành vấn đề.”Vị Thiên Dục Ma Nữ kia đắc ý nói: “Nếu việc nhỏ này mà làm không được, chúng ta đây cũng quá vô dụng, như thế nào lại được xưng là Thông Linh Chí Bảo vượt qua cửu phẩm chứ?”
Thấy nàng này tự tin như thế, Tiểu Bàn cũng không kiên trì nữa, trong tâm thần lập tức hạ mệnh lệnh cho hai người bên ngoài bắt sống đối phương, Tiểu Bàn thầm nói: “Cho dù thất thủ cũng không có gì, cùng lắm thì lại phái những người khác cùng tiến lên, ta không tin, chỉ bằng hai người bọn kia, mà có thể ngăn được công kích của chín Thiên Dục Ma Nữ. Trừ phi bọn hắn có Thông Linh Chí Bảo mà cao hơn Cửu Mỹ Đồ thì may ra.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...