Hỗn Độn Lôi Tu - 混沌雷修
Tác Giả: Tả Tự Bản
Tiết thứ 114: Hỏa Long phẫn nộ.
Dịch giả: _Thanh Long_
Biên Tập: Tiểu Mùi
Nguồn: 4vn.eu
xin lỗi mọi người, chiều hôm qua về mệt quá không muốn làm, nên giờ bù thêm 1c nữa là 2c nhé:83:
Ngay khi Tiểu Bàn đang vất vả luyện chế Phong Đồng thành Đại Thiết Chung thì cũng trong lúc đó Hỏa Long lại làm việc ngược lại, hắn đang đem Đại Thiết Chung cắt ra từng mảnh nhỏ.
Bởi vì hắn không thể dùng thần thức kiểm tra xem Đại Thiết Chung che dấu bí mật gì, vì thế bèn quyết định đem Đại Thiết Chung cắt ra thành từng mảnh nhỏ, mỗi mảnh không vượt quá một tấc, tránh để sơ sót.
Nhưng Đại Thiết Chung của Tiểu Bàn thật sự quá lớn, cao hơn trăm trượng, rộng hơn chục trượng nặng đến cả ngàn vạn cân. Vì thế cho nên ngay cả Hỏa Long thân là Nguyên Anh tu sĩ mặc dù có thể dễ dàng phá hủy Thiết Chung, nhưng muốn đem nó cắt từng miếng như vậy thì cũng không hề dễ dàng. Bởi vì sẽ mất rất nhiều thời gian và khí lực.
Rơi vào đường cùng, Hỏa Long đành phải gọi đến hai gã đệ tử Kim Đan thân cận nhất. Trải qua mấy ngày không ăn không ngủ, Đại Thiết Chung trăm trượng rốt cục cũng bị bọn chúng cắt thành những hình vuông gần một tấc. Nhưng ngay cả một chút bóng dáng của Linh Bảo cũng không tìm được.
Chứng kiến tình huồng này, Hỏa Long vô cùng sốt ruột, hắn căm tức nhìn hai vị đệ tử đã sớm mệt mỏi của mình, lạnh lùng nói “ Các ngươi có phát hiện gì không?”
“Không có phát hiện gì cả, sư phụ.” Hai vị để tử cùng lắc đầu nói.
“Rốt cuộc là không có phát hiện gì, hay là có phát hiện mà không nói ra.” Hỏa Long bỗng nhiên cả giận nói.
Hai gã đệ tử thấy Hỏa Long hoài nghi bọn chúng nuốt riêng, nhất thời sợ đến mức cả người khẽ run rẩy. Một gã nhanh chóng nói: “ Sư phụ, hai người chúng ta mấy ngày nay đều ở tại đây, như thế nào lại có gan làm như vậy.”
“Đúng như vậy, sư phụ, đệ tử hiếu kính với người còn chưa kịp, làm sao lại có thể làm loại chuyện này.” Người kia cũng vội vàng nói “ Đệ tử nghi rằng thật sự trong đó không có cái gì cả, có lẽ người đã bị tên mập mạp chết bầm kia lừa rồi.”
“Cái gì?” Hỏa Long nghe xong, nhất thời nhướng mày, ngay lập tức liền hồi tưởng lại tình huống lúc đó.
Kỳ thật, Hỏa Long cũng đã mấy trăm tuổi, có thể nói đã là một gã hồ ly. Nếu bình thường, Tiểu Bàn về điểm này tuyệt đối không thể lừa gạt được hắn, nhưng lần này bởi vì Hỏa Long bị tham niệm che mờ mắt, nhất thời không nhìn thấu đượ tâm tư của Tiểu Bàn, bây giờ tỉnh táo lại, cẩn thận suy ngẫm lại khẩu khí của Tiểu Bàn lúc đó, liền nghĩ ra là hắn đã diễn trò.
Hỏa Long lúc này mới hiểu được, chính mình lại bị một tên mập mạp ngốc ngếch lừa, tức thì giận tím mặt, cả giận nói “ Mịa nó, tên mập chết tiệt này thật là có cẩu đảm a, dám dùng kế lừa ta, lão phu nhất thời không để ý liền bị mắc mưu.”
Hai tên tu sĩ Kim Đan vừa nghe như vậy, tức thì tức giận, long mày dựng ngược, giận dữ nói “ Sư phụ, việc này không thể cứ bỏ qua như vậy được, chúng ta phải tìm tên mập chết bầm đó tính sổ” Nói xong liền định quay người đi.
“Khoan.” Hỏa Long đột nhiên gọi bọn chúng lại, căm tức nói “ Cái này là do vợ chồng chưởng viện chứng kiến, song phương tình nguyện, lấy thân phận của ta, há lại có thể tùy ý hủy ước sao, các ngươi còn muốn làm ta bẽ mặt sao?”
“Nhưng sư phụ, là tên tiểu tử đó lừa ngài a?” Một gã đệ tử không cam lòng nói.
“Chỉ có thể nói là hắn dùng miệng lưỡi để mê hoặc ta, vẫn chưa thể tính là dối gạt, mắc mưu cũng chỉ biết trách bản thân mình nhất thời sinh ra tham niệm” Hỏa Long hối hận nói “ Tên mập mạp chết tiệt này, tuổi không lớn mà như thế nào lại có thể xảo quyệt, khó chơi như thế”
“Nhưng sư phụ, chẳng lẽ cứ như vậy bỏ qua sao?” Một gã đệ tử đau lòng nói “ Ngũ Hành Tinh Hồn Kiếm, đây chính là một bộ thượng phẩm pháp bảo, trên mỗi thanh kiếm đều có Ngũ Hành Tinh Hồn ngàn năm khó gặp, hơn nữa chúng sớm đã mở ra linh trí, chỉ cần có người lấy thần thức ân cần chăm sóc mấy trăm năm, thì có thể trở thành Linh Bảo dễ như trở bàn tay, đồ tốt như vậy, chẳng lẽ lại không công tiện nghi cho tên mập mạp chết tiệt kia sao?”
Nghe xong lời đó, trong lòng Hỏa Long liền đau như bị dao cắt( tục hơn là đau như thiến ấy =)) ). Phải biết rằng Ngũ Hành Tinh Hồn không hề dễ tìm, muốn Ngũ Hành Chi Tinh hội tụ được như thế ít nhất cũng phải mất mấy vạn năm thời gian. Ngũ Hành Chi Tinh chính là tinh hoa của Ngũ Hành Linh Khí, vốn vô cùng mỏng manh, yếu ớt, rất khó có thể thấy được, hơn nữa lại có thể hội tụ lại một nơi càng khó hơn, mà hình thành lên được linh trí thì chỉ có cầu chứ không tìm được.
Cho dù là Hỏa đã sống mấy trăm năm cũng chưa từng nhìn thấy một cái Ngũ Hành Tinh Hồn, mà khi trước ở thời Thượng Cổ, thì trong mỗi phi kiếm đều có một thuộc tính Ngũ Hành Tinh Hồn, chỉ bằng điểm này thôi cũng đủ để khiến cho nó có giá trị hơn rất nhiều.
Hơn nữa khi tinh hồn có một chút linh trí, chỉ cần lấy thần thức săn sóc ân cần bộ phi kiếm này, khi đó khả năng có thể trở thành Linh Bảo cơ hồ gần như trăm phần trăm.
Chẳng qua Ngũ Hành Tinh Hồn Kiếm có đủ cả năm thuộc tính của Ngũ Hành, vì thế người sử dụng nó cũng cần phải có đủ Ngũ Hành Linh Khí, nếu không thì không thể nào phát huy được toàn bộ uy lực của nó. Đối với Hỏa Long là Hỏa hệ tu sĩ mà nói thì chỉ có thanh Hỏa Tinh Thần Kiếm là hữu dụng với hắn, còn lại gần như chỉ để làm cảnh, vì thế hắn vẫn luôn cất giữ, không hề sử dụng.
Nhưng dù có là như thế thì bộ phi kiếm này cũng được Hỏa Long vô cùng coi trọng, hắn vốn muốn tìm cơ hội cùng tu sĩ khác đổi lấy vật mình cần, đáng tiếc là do bộ phi kiếm này đặc tính đặc biệt, người sử dụng phải là tu sĩ có đầy đủ Ngũ Hành Linh Khí, nhưng những người như vậy thì cực kỳ ít, vì thế mới khiến cho Hỏa Long mãi vẫn chưa tìm được người thích hợp để trao đổi. Kết quả cuối cùng là tiện nghi cho Tiểu Bàn.
Hiện giờ, Hỏa Long có thể nói là vừa mất gà vừa vỡ trứng, dùng phi kiếm tốt như vậy đi đổi lấy một đống sắt vụn, hắn làm sao có thể cam tâm a?
Bản thân là tu sĩ Nguyên Anh, thân phận là trưởng bối thì làm sao có thể đánh mất thể diện đi tìm Tiểu Bàn tính sổ. Bất quá hắn lại không cam lòng như vậy, cuối cùng nhãn tình hắn chợt sáng lên, vội vàng nói “ Ta phải đi tìm chưởng viện, hắn khẳng định là cùng tên mập chết bầm kia lừa gạt ta” Nói xong, Hỏa Long vung tay lên, đem đống Huyền Thiết thu lại, sau đó bay thẳng về phía nơi ở của chưởng viện.
Chỉ một lát sau, Hỏa Long liền gặp được vợ chồng chưởng viện đang thưởng trà ngắm hoa. ( chứ không phải đang ấy ấy hả :88: )
Nhìn thấy bộ dáng Hỏa Long thở phì phò, vợ chồng chưởng viện liếc mắt nhìn nhau, không hẹn mà cũng đoán được, hắn là vì Thiết Chung kia mà tới.
Chưởng viện thấy Hỏa Long tức giận đến mức vểnh râu, trợn mắt, ánh mắt tràn ngập những tia máu, bộ dáng dọa người, trong lòng liền vui sướng khi người khác gặp nạn. Lão cười tươi nói “ Ai nha nha, đây chẳng phải là Hỏa Long sư đệ sao? Ngươi không phải đã có Linh Bảo sao, như thế nào mà lại đến đây tìm ta?”
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...