Hỗn Đản, Nói Thích Tôi Thì Chết Sao!

Dưới tầm mắt của mọi người, Sở Mặc cùng với chị gái “thâm tình” nhìn nhau ba mươi giây, sau đó khiên thủ thành công.

Chị gái cao hứng cầm phần thưởng đi ra ngoài với Sở Mặc, lại không biết tận thế của hai người đã tới rồi.

Sở Mặc huýt sáo về đến nhà, sờ vào “tiền tham ô” năm nghìn nguyên nhân dân tệ. Hắc hắc, có tiền, có tiền, có thể mua bộ quần áo kia.

Chìa khóa còn chưa cắm vào ổ thì cửa liền mở ra. Tiếp theo là một trận hoa mắt chóng mặt, cậu đã bị ném trên giường từ lúc nào.


TV còn đang chiếu tiết mục hẹn hò kia, trong lòng Sở Mặc chợt lạnh — xong rồi, chọc giận Trầm Dịch thì chỉ có thảm. Vì thế lộ ra vẻ mặt tươi cười nịnh nọt nhìn Trầm Dịch, “A! Trầm Dịch. . . . . . Tôi tôi tôi tôi đi tắm một chút.”

Trầm Dịch nâng mi, nghĩ thầm, ân, ở trong phòng tắm tiến hành hoạt động trừng phạt cũng không sao. Sau đó, người nào đó liền đứng lên, nhìn cậu một mạch bỏ chạy tới phòng tắm.

Chẳng lẽ Sở Mặc không biết phòng tắm đã bị hư ổ khoá à?


(H và vân vân mấy người tự nghĩ đi nha, tui không viết đâu 〒_〒)

Cuối cùng, kết cục của Sở Mặc là bị Trầm Dịch đặt trong phòng tắm làm một lần, trên giường một lần, phòng khách một lần, chiến trường thiêu đốt đến các góc.

Sau đó, Trầm Dịch bế Sở Mặc mê man đi vào phòng tắm rửa sạch. Sở Mặc vô ý thức ôm cổ Trầm Dịch, miệng còn thì thào: “Ân. . Từ bỏ. . . .”

Từ nay về sau, Sở Mặc xin thề không dám cùng chị gái của cậu tiếp xúc nữa, sợ cô lại coi trọng phần thưởng của game show nào đó rồi tiếp tục kêu mình tham gia.

-END-


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận