Edit: Packha03
Sau khi về đến nhà, Quý Thanh Vãn bỏ mũ và khẩu trang xuống, tùy tiện đem vali hành lý ném sang một bên.
Cô cất bước đi vào trong phòng khách, xoa xoa chiếc cổ mảnh khảnh, một tay nhắn tin cho Hạ Hạ rằng cô đã về đến nhà.
Sau khi nhắn xong, người luôn làm tròn trức trách của người một người trợ lý, Hạ Hạ trực tiếp gọi điện thoại qua, "Vãn tổng, chị về đến nhà rồi à?"
"Ừ, chị vừa về đến nhà." Quý Thanh Vãn lười nhác lên tiếng, ngay sau đó thân thể mềm nhũn ngồi lên ghế sofa.
"Về đến nhà là tốt rồi." Hạ Hạ nhớ cái gì đó hỏi cô, "Chị buổi chiều sao lại không nói cho em biết để kêu người đến đón.
Chị bắt xe như thế rất là nguy hiểm."
"Em hoảng cái gì?" Quý Thanh Vãn nửa híp mắt, cảm thấy buồn cười.
Hạ Hạ lắc đầu, "Vãn tổng, chị không biết hiện tại ánh mắt fans có bao nhiêu đáng sợ đâu.
Hiện tại chị còn ở đầu sóng gió, nếu bị nhận ra thì phải làm sao bây giờ, chị hôm nay trở về không có chuyện gì xảy ra chứ? Tài xế có phát hiện ra chị không?"
Quý Thanh Vãn nghe vậy, ý thức mới quay trở lại một chút, nhớ tới lúc vừa mới ở trong xe ký tên, cô để một tay trên ghế sofa, chậm rãi mở miệng, "Bị nhận ra rồi."
Hạ Hạ sửng sốt vài giây, "Cái gì!?"
Quý Thanh Vãn giải thích ngắn gọn, "Bị tài xế nhận ra rồi, chị ký tên cho người ta."
Hạ Hạ nhíu mày, "Sao anh ta lại nhận ra được chứ, chị có đeo khẩu trang không?"
Quý Thanh Vãn trợn mắt nói dối, "Có đeo thưa quý cô.'
Hạ Hạ biết bộ dáng của cô khi đeo khẩu trang, căn bản sẽ không bị lộ mặt quá nhiều, có chút hoang mang nói, "Nếu bị nhận ra, vị tài xế này liệu có phải fans trung thành của chị không?"
Fans trung thành?
Quý Thanh Vãn nhớ tới vị thiếu gia tản mạn và gương mặt kia, suy nghĩ một hồi nói, "Anh ta không phải."
Hạ Hạ hơi đau đầu, còn muốn hỏi làm sao mà nhận ra được, nhưng nghĩ lại bị nhận thấy mặt cũng không xảy ra chuyện gì là tốt rồi.
Quý Thanh Vãn cảm thấy có chút khát, đứng dậy đi đến phòng bếp, vừa đi vừa bàn chuyện chính sự, "Ngày mai mấy giờ phải đi ký hợp đồng vậy?'
"10h, mấy giờ em tới chung cư đón chị được?"
Quý Thanh Vãn mở tủ lạnh ra, tùy tiện lấy ra một chai thủy tinh, "Tầm 9h đi."
Hạ Hạ vội vàng gật đầu, "Dạ được Vãn tổng, chị cứ nghỉ ngơi đi, ngày mai gặp lại."
Quý Thanh Vãn lên tiếng, cắt đứt cuộc điện thoại, nhìn lại thời gian mới có 5 giờ.
Cô vặn nắp bình ngửa đầu uống một ngụm, trọng còn ít nước lạnh, cũng không uống hết.
Nhìn quanh phòng khách bên ngoài, ánh sáng buổi chiều tà lúc mặt trời sắp lăn, khiến cô đột nhiên nhớ tới vị thiếu gia kia.
Buổi chiều hoàng hôn trước cửa chùa, lá vàng rơi rụng trên mặt đất, lúc ấy không chú ý đến đến phong cảnh vô cùng tuyệt mỹ, nhưng tình huống ấy lại làm cô quẫn bách.
Cô nghĩ lại vẫn cảm thấy có chút xấu hổ, hai ngày ở chung với vị thiếu gia kỳ quái đó, cảm thấy có điểm mới lạ, vừa cảm thấy có chút buồn cười.
Sau khi cảm thán xong, cô nuốt dần viên đá trong miệng xuống, tùy tiện đóng chặt nắp bình, để sang bên cạnh.
Quý Thanh Vãn cầm lấy di động, hướng cửa đi tới, một tay kéo vali hành lý đi đến phòng ngủ.
Gần đây lịch trình cũng không có gì, trong vali hành lý đều là những đồ dùng tất yếu của cô khi ra ngoài, tuy rằng đa số bên trong đều là quần áo.
Cuối cùng cũng dọn dẹp xong, lúc cô chuẩn bị đi rửa mặt đã là hai giờ sau.
Quý Thanh Vãn đắp mặt nạ lên, xoa xoa bả vai chính mình, chậm rãi cầm lấy di động bò lên giường.
Lúc cô định tháo mặt nạ ra, đang chuẩn bị nhắm mắt nghỉ ngơi, đột nhiên nhớ lại tên mình vẫn còn trên Hot search.
Cô mở Weibo ra, nhìn thấy Hot search của bản thân mình đã bắt đầu giảm nhiệt độ, trên cơ bản đã không còn chuyện gì đáng lo.
Nhưng phía bên Tô Trạch kia dường như có vấn đề, cậu ta vẫn luôn không lên tiếng.
Rõ ràng hướng gió của cư dân mạng cũng bắt đầu chuyển, một đám chạy tới trang Weibo cậu ra chất vấn.
Bình luận khen chê không đồng nhất, cũng không biết phía bên Tô Trạch kia muốn chuẩn bị như thế nào để kết thúc mọi chuyện.
Quý Thanh Vãn nhìn lại vài lần, không còn hứng thú gì lớn, tiếp tục lướt xuống bên dưới.
Cô đưa di động úp xuống giường, nhắm mắt lại chuyên tâm đắp mặt nạ.
Mấy ngày nay cô không có thời gian bảo dưỡng lại làn da, sau khi tắm rửa xong liền trực tiếp đi ngủ, hoàn toàn mất đi tính tự giác vốn có.
Rốt cuộc thì cô cũng là dựa vào mặt để kiếm cơm, bởi vậy cho nên làn da cũng phải bảo dưỡng vô cùng cẩn thận.
Hơn nữa ở giới giải trí này có rất nhiều mỹ nữ xinh đẹp, không biết khi nào sẽ bị hậu bối đoạt mất vị trí của bản thân.
Nhưng mà Quý Thanh Vãn cảm thấy nếu chỉ dựa vào vẻ bề ngoài làm bình hoa sẽ tồn tại trong giới này không được bao lâu, cho nên ngoài học cách trình diễn trên các sàn Runway, cô nâng cao thêm trình độ diễn xuất của bản thân.
"Keng keng keng --"
Đang đắp mặt nạ, một bên đồng hồ báo thức vang lên, đánh gãy dòng suy nghĩ ngày mai ký hợp đồng, cô mở mắt dậy tắt đồng hồ báo thức.
Đứng dậy lột lớp mặt nạ rồi đi rửa mặt.
Nửa giờ sau, Quý Thanh Vãn bôi serum quay trở lại phòng, còn chưa đi đến giường.
Liền nghe thấy âm thanh Wechat vang lên thông báo gây chấn động.
Cô nghi hoặc mở điện thoại di động ra, mở khóa màn hình liền nhận ra cô chưa thoát khỏi giao diện Weibo.
Bảng Hot search No1 lúc này hiện lên bốn chữ màu đỏ to đùng.
- -【 Tô Trạch trả lời 】
Quý Thanh Vãn nhìn thấy cái tiêu đề này liền nhíu mi, thật đúng là nhắc tới Tào Tháo thì Tào Tháo đến.
Cô click mở Weibo Tô Trạch, liền nhìn thấy bài đăng Weibo mới nhất vừa mới đăng tải.
Vào lúc ba phút trước, lúc cô vừa mới đi rửa mặt.
Dùng đầu ngón tay ấn vào bài đăng, hiện lên bài viết mới nhất.
@Tô Trạch V: Tôi vẫn luôn cảm thấy biết ơn với tiền bối Quý Thanh Vãn đã chiếu cố đến tôi.
Chúng tôi chỉ là quan hệ tiền bối hậu bối bình thường, không có bất cứ quan hệ bên ngoài nào.
Ảnh chụp lúc đó cũng còn có người khác.
Tin đăng tải không phải là sự thật.
Thành thật xin lỗi là làm ảnh hưởng đến tiền bối, cùng hy vọng mọi người có thể hành xử lý trí.
Cảm ơn.
Quý Thanh Vãn đọc lại vài lần, mở khu bình luận phía dưới.
Trên cơ bản đại đa số fans đều khen cậu ta, có người còn nói Quý Thanh Vãn quá kiêu ngạo, không xứng với Tô Trạch.
Bình luận quá nhiều, Sau khi đọc vài cái cô cảm thấy buồn cười.
Tô Trạch bên này xử lý rất tốt, thoạt nhìn chính là một hậu bối biết tiến biết lùi, hiểu được phép tắc của diễn viên.
Nhìn cô lúc trước ngắn gọn trả lời đối lập hoàn toàn, ngược lại khiến cô có vẻ giống như tiền bối có chút keo kiệt và kiêu ngạo.
Ha, thật đúng là "hậu bối tốt".
Môi Quý Thanh Vãn hơi cười, sau khi đắp mặt nạ xong.
Mới nhớ tới âm thanh thông báo Wechat khi nãy, đang định thoát Weibo, màn hình lập tức hiện lên dãy số nước ngoài, giơ tay lên ấn tiếp nhận.
"Chào nhé, Quý đại minh tinh nổi tiếng làm nhỉ.
Còn lên cả Hot search."
Điện thoại được kết nối, âm thanh đối phương được truyền đến.
Quý Thanh Vãn nghe vậy, khẽ cười một tiếng, "Nhậm thiếu sợ là nói sai rồi.
Chuyện ngày hôm nay không có phải tôi."
Nhậm thiếu cười một tiếng, "Quý Thanh Vãn, ông đây vất vả lắm mới được thả ra.
Vừa mới mở máy chính là tai tiếng của em với bạn trai trên Weibo, liền tới an ủi.
Lời nói này của em quá tuyệt tình rồi."
"An ủi?" Quý Thanh Vãn nhướng máy, "Yêu đương quái đâu mà cần an ủi?"
Nhậm thiếu híp mắt.
"Quý Thanh Vãn, em muốn đánh nhau đúng không?"
Quý Thanh Vãn đối với lời uy hiếp này của canh ta không chút nào để ý, nhìn thời gian trên di động.
"Anh chỗ đó nhiều nhất chính là 8 giờ sáng, thế mà giờ này đã thức dậy rồi?"
Nhậm Vưu Châu muốn quạo, "Ông đây dậy tập thể dục buổi sáng không được à?"
Quý Thanh Vãn hoàn toàn không tin, trực tiếp cười nhạt một tiếng, "Có thể nào khiến người khác tin tưởng chút được không?"
Nhậm Vưu Châu: "......"
Hai nhà Nhậm Quý là hai nhà thế giao, từ khi Quý Thanh Vãn ba tuổi đã quen biết Nhậm Vưu Châu.
Người này tứ bé đến lớn đều là chơi bời lêu lổng, có tiền, có chỗ chơi, chính là thiếu gia quần áo lụa là.
Mà trời cũng không phụ lòng người, sau khi vào đại học, Nhậm lão gia trực tiếp khóa thẻ ngân hàng anh ta, một mình đi đến Thụy Sĩ học, nói là để cho học hỏi kinh nghiệm.
Ngày xuất ngoại ngày đó, Quý Thanh Vãn là người đưa anh ta đi, nhưng người này và người khác xuất ngoại không giống nhau.
Chạy đi chạy về không ngừng, mỗi ngày đều ở trong nhóm bạn bè phát bực tức.
Đã nửa tháng này không thấy ầm ĩ chuyện gì, có thể là đã bị ai đó block.
Hai người mắng lẫn nhau mấy câu, Nhậm Vưu Châu dùng khẩu khí cấp trên hạ lệnh cho cấp dưới, "Tiểu thiếu gia đây chủ nhật này về nước.
Nhớ ngày đó đi đón gió tẩy trần cho tôi."
Quý Thanh Vãn nghe vậy nhướng mày, "Nếu Nhậm thiếu không sợ ngày đầu tiên về nước đã lên Hot search, tôi sẽ đến sân bay đón anh."
Nhậm Vưu Châu yên tĩnh ba giây, "Thôi thôi, xin cô."
Quý Thanh Vãn bị anh ta chọc cười, "Được rồi, đến lúc đó trở về nhắn tin cho tôi.
Giờ tôi muốn ngủ một giấc, chào nhé."
Nhậm Vưu Châu đang chuẩn bị xả lại mấy câu, thấy Quý Thanh Vãn mặc kệ anh ta, kiên quyết tắt điện thoại.
Màn hình điện thoại một lần nữa trở lại giao diện Weibo, cô quét mắt nhìn Weibo Tô Trạch, phát hiện số lượng bình luận của cậu ta đã giảm nhiệt độ rất lớn.
Chuyện này có điểm không đúng.
Quý Thanh Vãn nhìn lại vài lần, đầu ngón tay mở phần thứ hạng Hot search.
Chưa bao giờ thấy Hot search bị thiếu.
Bây giờ lại hiện lên bốn chữ 'Không thể kết nối'.
"Hả?"
Trong nháy mắt đó Quý Thanh Vãn còn tưởng tín hiệu wifi bản thân có vấn đề.
Cô nhìn góc trái điện thoại, hết thảy mọi thứ đều rất bình thường.
Hay do cô quên update ứng dụng Weibo?
Không thì chẳng lẽ Weibo...!Lag rồi.
Quý Thanh Vãn cảm thấy hơi khó hiểu, chuyện của Tô Trạch hoàn toàn không thể gây ra nhiệt độ lớn như vậy.
Rõ ràng là đã có tin tức gì đó, tuy cô không biết là chuyện gì nhưng khẳng định không nhỏ.
"Leng keng --"
Nghe âm thanh quen thuộc vang lên, Quý Thanh Vãn mới nhớ ra khi nãy chưa kịp đọc tin nhắn, cô mở Wechat ra liền nhìn thấy Hạ Hạ gửi tin nhắn cho cô.
Cô nàng lúc trước còn đang nói về Tô Trạch, sau đó lại nói chuyện gì mà cô không thể hiểu được.
【Vãn tổng, tâm trạng em hôm nay như tàu lượn siêu tốc vậy.】
Quý Thanh Vãn không hiểu, 【Có chuyện gì vậy?】
Hạ Hạ, 【 chị không xem Weibo sao?】
Quý Thanh Vãn giải thích, " 【 Weibo lag rồi, chị không xem được.】
Hạ Hạ thở dài, 【 quả nhiên, tin tức này ai cũng không chịu nổi.】
Gửi xong, cô nàng lại gửi lại một sticker cảm xúc, 【 Tôi không nhin được nước mắt òa khóc.jpg】
Quý Thanh Vãn cảm thấy buồn cười, 【 Rốt cuộc là đã xảy ra chuyện gì vậy?】
Cô suy đoán nói một câu, 【 Chị không có chuyện gì, Tô Trạch khiến em thấy khổ sở?】
Hạ Hạ, 【 Úi.
Cậu ta thì có cái rắm gì!】
【 Là nam thần Thịnh Mỹ Ngọc của chúng em xảy ra chuyện.】
Quý Thanh Vãn chớp mắt, nhất thời còn chưa nhớ ra được nam thần của Hạ Hạ là ai.
Hạ Hạ trực tiếp gửi cho cô một đường link.
Cô cảm thấy kỳ quái, nhưng tay cũng đã mở đường link kia ra.
Hệ thống tự động chuyển tới bài viết của một Weibo.
Phía trước đưa ra nhiều phỏng đoán, phóng viên giải trí kia đưa ra rất nhiều ảnh chụp.
Tầm mắt di chuyển xuống, liếc mắt liền nhìn thấy Hot search Weibo được đánh dấu.
- -- Tin tức giới giải trí: # Thịnh Du hộ tống bảo bối #Bùng nổ! Nhiều ngày nam thần Thịnh Du không có lịch trình, hôm nay lại tự mình lái xe hộ tống người trong lòng.
Xuống xe còn ngọt ngào giúp cô gái cầm hành lý, sửa sang lại mũ!!! Shock shock! Mọi người vào xem ảnh hư hư thực thực mọi chuyện!!
Quý Thanh Vãn tầm mắt hơi chuyển xuống, một cảm giác quái dị ập vào trong lòng.
Hộ tống...cầm hành lý...sửa sang lại mũ.
Cô nhíu nhíu mày, đầu ngón tay hơi trượt xuống, lộ ra một bức ảnh bìa.
Không cẩn click mở, Quý Thanh Vãn có thể nhìn thấy ảnh chụp rõ ràng, chiếc xe và quang cảnh quen thuộc, đang cầm chiếc vali hành lý của cô.
Còn đối diện người đàn ông đội mũ lưỡi trai góc nghiêng tinh xảo.
Đầu óc cô ngừng vài giây.
Ngón tay chạm vào màn hình, không cẩn thận load lại trang.
Giây tiếp theo, di động mang lên tiếng "Leng keng", một bài đăng mới được đăng tải.
Đầu ngón tay Quý Thanh Vãn bấm vào, nhìn thấy tên người đăng, còn mang theo một cái icon rất quen thuộc của cô.
@Thinh Du V: Xin lỗi nhầm rồi, tôi chỉ là tài xế bình thường:).
- --------------
Tác giả có lời muốn nói:
Thịnh Mỹ Ngọc: "Lời khách sáo đó mấy người có hiểu không? Đó là vợ của tôi!"
Quý Thanh Vãn: "?"
~ Hết chương 8 ~.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...