Homestay Nhà Tôi Thông Cổ Đại


Vu Thanh Hàn trực tiếp lái xe đến Ủy ban thôn liền trong thấy một cậu bé đang nhảy ô vuông trong sân.Vu Thanh Hàn cười: “Tiểu Thạch Đầu!”Qua một thời gian dài bổ sung dinh dưỡng, Tiểu Thạch Đầu đã không còn dáng vẻ gầy yếu suy dinh dưỡng như trước kia, hiện cậu bé không khác gì những đứa trẻ bình thường, khoẻ mạnh kháu khỉnh,Cậu ngẩng đầu, vui vẻ gọi: “Chú xấu xa!”Vu Thanh Hàn: “… Cháu thật biết làm tổn thương người khác.”Anh híp mắt, tỏ vẻ nguy hiểm: “Sao hôm nay cháu không đi học?” Chắc là thằng nhóc này không làm bài tập nên trốn học đây mà.“Hôm nay nhà trẻ đi chơi xuân, một chút nữa cháu mới đi.”Cậu nhóc lập tức khoe chiếc đồng hồ điện thoại trẻ em trên cổ tay, nói: “Chú nhìn này, có đẹp hay không?”Cậu nhóc vô cùng kiêu ngạo, đắc ý: “Mẹ cháu vừa mua cho cháu đấy ạ.”Vu Thanh Hàn: “Mẹ cháu đâu?”Lúc này Triệu Xuân Mai cũng vừa ra đến.Vu Thanh Hàn liền giới thiệu: “Dì Triệu, đây là người em họ hàng xa của dì.”Việc sắp xếp một thân phận sẽ giúp Túc Ninh dễ dàng hoà nhập với mọi người trong thôn.Triệu Xuân Mai cười, không khỏi tò mò đánh giá Túc Ninh: “Thì ra cậu chính là Túc Ninh.”Bà cười nói: “Tôi là Triệu Xuân Mai, về sau cậu gọi tôi là chị họ.”Nói đến đây đột nhiên bà nhìn về phía Vu Thanh Hàn với ánh mắt cổ quái, nói: “Cậu gọi tôi là dì Triệu, cậu ta gọi tôi là chị họ.

Phó phòng Vu, hình như vai vế của cậu thấp hơn chúng tôi một bậc đó.”Vu Thanh Hàn: “Fuck!”Thật là sơ ý quá.*Đến chương này mình sẽ thay đổi cách xưng hô với Túc Ninh.Vu Thanh Hàn cả đời anh minh thần võ nhưng lần này lại “té ngã”.Anh ngàn tính vạn tính, cuối cùng lại biến mình thành tiểu bối.Sở dĩ anh sắp xếp Túc Ninh trở thành họ hàng của Triệu Xuân Mai chủ yếu là để tiện liên hệ trong công việc.


Mà Túc Ninh thoạt nhìn 24-25 tuổi, Triệu Xuân Mai căn bản không đến 40 tuổi, nếu để anh ta trở thành cháu của Triệu Xuân Mai thì không thích hợp lắm.Do đó anh liền sắp xếp cho Túc Ninh thân phận là em họ của Triệu Xuân Mai.Thế nhưng… tuy rằng Vu Thanh Hàn lớn hơn Túc Ninh hai ba tuổi, nhưng vì Triệu Xuân Mai có quan hệ với chú anh nên từ nhỏ anh đã gọi Triệu Xuân Mai là dì.Hiện tại cảm thấy có chút xấu hổ.Vô duyên vô cớ lại trở thành tiểu bối của Túc Ninh, thật phiền muộn mà.Tuy rằng cực kỳ phiền muộn, nhưng Vu Thanh Hàn vẫn nhanh chóng hỗ trợ Túc Ninh hoàn tất các thủ tục.

Bởi vì thân phận đặc biệt nên chỉ trong vòng một ngày đã lấy được sổ hộ khẩu và chứng minh thư.

Vu Thanh Hàn làm việc rất thỏa đáng, tiện thể anh cũng giúp Túc Ninh làm cả thẻ ngân hàng.Trên chứng minh thư viết rõ ràng hai chữ to: Túc Ninh.Thời điểm điền tên, Vu Thanh Hàn hỏi Túc Ninh có muốn sửa lại thành tên trước đây của hắn không, Túc Ninh suy nghĩ chốc lát cuối cùng thì từ chối.Thật ra tên gọi như thế nào không quan trọng, chỉ là danh xưng mà thôi.

Trước kia khi còn ở tổ chức sát thủ, anh cũng giống như mọi người, đều được gọi bằng số thứ tự, nên cảm thấy việc này không quá quan trọng.

Túc Ninh nhìn ảnh chụp trên chứng minh thư, rất rõ ràng sắc nét.Theo lý thuyết, thời điểm Tiểu Thạch Đầu được đưa đến để Triệu Xuân Mai nuôi dưỡng đã được kiểm tra sức khỏe tổng quát, nhưng Túc Ninh thì không cần, ai bảo anh ta một năm nằm viện đến hai lần, hồ sơ bệnh án vẫn còn lưu lại.


Nhưng Túc Ninh cần tiêm bổ sung vài loại vắc-xin phòng bệnh.Chỉ trong một ngày, Túc Ninh đã có được thân phận chính thức ở thế giới hiện đại.Túc Ninh, 24 tuổi, là người Lệ thành, tốt nghiệp tiểu học.

Hiện đang là nhân viên phục vụ ở homestay Xuân Sơn, công việc này là do chị họ của anh - Triệu Xuân Mai giới thiệu.Đương nhiên vẫn có thể nâng cao trình độ học vấn của Túc Ninh, nhưng Vu Thanh Hàn không làm vậy.

Bởi vì trình độ của Túc Ninh đúng là chỉ tốt nghiệp tiểu học, những kiến thức ở cổ đại không thể áp dụng ở hiện đại, và trên thực tế Túc Ninh cũng không học hành gì nhiều.Với trình độ học vấn như vậy thì ở cổ đại Túc Ninh cũng được xem như học hành không tồi, nhưng nếu đặt ở hiện đại thì đây là hai việc khác nhau.


Dù trạng nguyên ở cổ đại khi đến hiện đại cũng chưa chắc đã thi đỗ đại học.

Không phải người hiện đại giỏi hơn, mà chương trình giáo dục hoàn toàn khác biệt.Nếu nâng cao trình độ văn hoá và học vấn của Túc Ninh, một khi bị phát hiện là gian dối thì sẽ rất khó coi.Hơn nữa với bản thân Túc Ninh mà nói thì bằng cấp không quan trọng.Chân Minh Châu không đi cùng bọn họ, nhưng sau khi bọn họ trở về cô liền mượn giấy tờ xem một chút, lúc nhìn thấy trình độ học vấn được ọc ghi trên sổ hộ khẩu là “tốt nghiệp tiểu học” thì cười không ngừng, giống như bị điểm huyệt cười vậy.Cô giơ sổ hộ khẩu của Túc Ninh lên, nói: “Bằng cấp của anh đúng là mang ý nghĩa giáo dục.”Túc Ninh: “Nghĩa là như thế nào?”Chân Minh Châu: “Nếu không chăm chỉ học hành thì cũng chỉ có thể làm phục vụ trong một nhà trọ nhỏ như chỗ của tôi thôi.”.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận