Lúc Hạ Đình Trạch đi tới phòng chụp ảnh, Ôn Nhiễm và Lục Minh Triết đang khóc diễn với nhau.
Ôn Nhiễm diễn khóc đặc biệt đẹp mắt, ánh mắt của cô tràn đầy sương mù, mỗi lần vừa khóc, liền cảm thấy như lạc vào trong biển, ướt át lại mang theo hương vị đặc biệt của Ôn Nhiễm.
Về phần tại sao Hạ Đình Trạch phải tìm đến Lục Minh Triết, là bởi vì ngày hôm qua sau khi cúp điện thoại, Hạ Đình Trạch mới phục hồi lại tinh thần, suy nghĩ cẩn thận có lẽ Lục Minh Triết và Ôn Nhiễm đã ở cùng một chỗ.
Anh cũng biết Lục Minh Triết và Ôn Nhiễm đang quay phim của Hoàng Chí Bình.
Ngày hôm qua Ôn Nhiễm nói: Cậu ấy rất dễ dụ.
Hạ Đình Trạch cảm thấy rốt cuộc mình cũng tìm được chiến hữu.
Lần này Dương Thiệu làm mình làm mẩy với anh, cũng bởi vì Ôn Nhiễm.
Bản thân Hạ Đình Trạch là một người vô tâm, cho nên không để ý rất nhiều chuyện. Nhưng Dương Thiệu không như vậy.
Dương Thiệu do do dự dự, cơ bản không hạ quyết tâm được. Anh vẫn không quá tin tưởng mình lại có thể thích Hạ Đình Trạch.
Ôn Nhiễm đang diễn, chợt nhìn thấy Hạ Đình Trạch ở bên cạnh Lý Thiến, cười hì hì nói chuyện với cô. Dương Sở cũng ở bên cạnh, nhưng sự mê mang trên mặt đã làm bại lộ việc anh nghe không hiểu.
A, có thể là đang nói chuyện về mỹ phẩm.
Ôn Nhiễm và Lục Minh Triết đi tới, Hạ Đình Trạch chào cũng không chào, chỉ để lại một câu cho Lục Minh Triết "Cho tớ mượn Ôn Nhiễm một lát", liền kéo Ôn Nhiễm đi.
Lục Minh Triết nhìn bọn họ đi vào một góc, trên mặt không rõ là biểu cảm gì.
Thư Vi thấy thế, lấy di động từ trên tay trợ lý, chụp hai tấm hình, sau đó đi tới chỗ Lục Minh Triết.
Sau khi Hạ Đình Trạch và Ôn Nhiễm đứng vững, nhìn xung quanh, xác định không có ai mới mở miệng, "Em và Lục Minh Triết. . . . . . È hèm?" Còn nhíu lông mày.
Ôn Nhiễm cảm thấy động tác nhíu mày này nếu là Lục tiên sinh làm càng đẹp mắt hơn.
Cô gật đầu một cái, "Tìm em có chuyện gì vậy? Dương Thiệu?"
Hạ Đình Trạch giả vờ ho hai tiếng, ý tứ: Em hiểu mà.
Ôn Nhiễm: Em hiểu em hiểu.
"Theo em thật ra Dương Thiệu không có gì đặc biệt, nhưng con người thì không tệ đâu, hai người giận dỗi nhau à?"
Vừa nhắc tới chuyện này, Hạ Đình Trạch liền hơi ngượng ngùng, "Bởi vì em."
"Thật ra thì Dương Thiệu vẫn chưa đáp lại anh, mặc dù nói thẳng ra thì không dễ nghe, nhưng mà cậu ấy không muốn chấp nhận tình cảm của anh." Hạ Đình Trạch nhíu mày, "Cậu ấy luôn nói, cậu ấy thích em. Anh đoán có lẽ chính cậu ấy cũng ý thức được mình đang nói dối, nhưng cậu ấy vẫn kiên quyết. . . . . . Anh cũng biết rõ cậu ấy xem em như lý do, nhưng anh cũng không nhịn được nghĩ, có phải cậu ấy thật sự thích em hay không."
"Anh muốn kích thích cậu ấy?" Ôn Nhiễm thử mở miệng.
Trầm mặc một chút, cuối cùng Hạ Đình Trạch vẫn gật đầu một cái.
"Vậy tại sao anh lại tìm Lục tiên sinh hả?"
"Tuy rằng anh là đồng tính luyến ái, nhưng mà rất nhiều người không biết. Bởi vì vẫn không gặp được người mình thích, đần độn u mê cho nên cũng không có ai hoài nghi khuynh hướng giới tính của anh, cũng làm người khác phái yêu anh."
"Nhưng anh cũng không thể cứ gặp người khác là trực tiếp mở miệng nói ‘Tôi là đồng tính luyến ái, gần đây tôi như thế này như thế kia’ đúng không? Vậy càng lúng túng. Anh và Lục Minh Triết biết nhau lâu như vậy, cho dù nói ra, cậu ấy vẫn có thể chấp nhận."
Ôn Nhiễm "Hừ" một tiếng, "Nhưng anh lại không đi tìm Lục tiên sinh, anh tìm em mà."
Hạ Đình Trạch buồn cười, "Làm sao anh biết em biết chuyện của anh."
Ôn Nhiễm kinh ngạc, "Dương Thiệu không có nói với anh sao?"
Hạ Đình Trạch càng kinh ngạc hơn, "Em và Dương Thiệu có giao dịch bí mật gì sao?"
". . . . . ." Ôn Nhiễm liếc anh một cái, "Trước đây có một lần chụp hình cho tạp chí, em nhìn thấy người đại diện của anh tới đón cậu ấy. Mặc dù không có chào hỏi, nhưng mà em lại chắc chắn cậu ấy đã nhìn thấy em."
Hạ Đình Trạch không nói lời nào.
"Thật ra thì em cảm thấy tốt nhất anh đừng kích thích cậu ấy." Ôn Nhiễm suy nghĩ một chút, nói: "Em thấy có vẻ cậu ấy đã từ từ tiêu hóa sự thật này, anh nên bình thường làm như thế nào vẫn làm thế đó. Nếu như anh đột nhiên kích thích cậu ấy, ngược lại kích thích cậu ấy chạy mất thì làm thế nào?"
"Anh biết rõ." Hạ Đình Trạch phiền muộn gãi gãi đầu, "Nhưng anh rất lo lắng."
"Anh sợ, một ngày nào đó cậu ấy âm thầm rời đi thì làm thế nào? Anh sẽ không tìm được cậu ấy."
Ôn Nhiễm oai phong lẫm liệt vỗ vỗ cánh tay của anh, "Không có việc gì! Anh để cậu ấy đi đến tìm em, em giúp anh khuyên bảo cậu ấy!"
Hạ Đình Trạch giống như kẻ ngốc nhìn Ôn Nhiễm, "Em cho rằng anh là kẻ ngốc sao? Nếu sau khi khuyên bảo, cậu ấy cùng em chạy mất thì làm thế nào?"
Ôn Nhiễm: "Không thể nào, em mà bỏ chạy, Lục tiên sinh nhất định sẽ cắt đứt chân của em."
Ở nơi xa Lục Minh Triết: Hắt xì!
Cuối cùng Hạ Đình Trạch vẫn bị Ôn Nhiễm khuyên đi về. Anh cũng bảo đảm với Ôn Nhiễm, trong khoảng thời gian này chắc chắn sẽ không đi kích thích Dương Thiệu. Nhưng sau đó thì không đảm bảo được.
Ôn Nhiễm: . . . . . . Chuyện này liên quan gì tới em? Kích thích chạy mất cũng không thể trách em.
Sau khi tạm biệt Hạ Đình Trạch, Ôn Nhiễm xoay người lại thì nhìn thấy Thư Vi và Lục Minh Triết đang rỉ tai thì thầm, nhìn qua có vẻ quan hệ rất tốt.
? ? ? Cái gì vậy?
Ôn Nhiễm hổn hển phì phò đi tới, cô chuẩn bị giáng một đòn áp chế Thư Vi!
Vậy mà chưa đợi đến lúc cô đi đến, Thư Vi đã đi rồi.
Ôn Nhiễm thấy vậy liền nhụt chí, giống như quả bóng, vốn căng tròn, vào lúc này chỉ còn lại lớp da bọc.
Cô chọc vào eo của Lục Minh Triết, "Cô ta nói gì với anh vậy? Nói vui vẻ như vậy."
Lục Minh Triết cũng chọc vào eo của cô, "Em và Hạ Đình Trạch nói cái gì đó? Nói lâu như vậy?"
Ôn Nhiễm không thẹn với lương tâm, "Tán gẫu về đời sống tình cảm của anh ấy."
"Hai người thân quen lắm sao? Làm sao cậu ta lại trò chuyện với em mà không cùng tán gẫu với anh?"
"Không phải đã quen biết sao? Lúc chúng em quay phim 《 Mùa hè 》 đã ở cùng một chỗ hơn mấy tháng đấy." Ôn Nhiễm giận anh.
Lục Minh Triết lạnh lùng: "Anh và cậu ấy là bạn cùng phòng bốn năm đại học." Ý ở ngoài lời: Khó mà tới phiên Ôn Nhiễm nói quen thuộc.
Ôn Nhiễm vừa định thẳng thắn, chợt nghĩ đến chuyện gì đó, cô ôm lấy cánh tay của Lục Minh Triết, làm nũng, "Anh nói cho em biết anh và Thư Vi nói cái gì, em liền nói cho anh biết một bí mật của Hạ tiền bối."
"Em còn biết bí mật của cậu ấy mà anh không biết sao?"
Ôn Nhiễm: . . . . . . Tại sao hôm nay máu ghen của người này lớn như vậy?
"Đương nhiên anh biết rất nhiều chuyện em không biết." Ôn Nhiễm nũng nịu meo meo nịnh nọt.
Từ trong lỗ mũi Lục Minh Triết "Hừ" một tiếng.
"Vậy anh có thể nói cho em biết Thư Vi đã nói gì với anh không?"
Ôn Nhiễm nhìn chằm chằm Lục Minh Triết. Ở nơi Lục Minh Triết không nhìn thấy, đầu ngón tay của cô nắm chặt áo của Lục Minh Triết, siết đến trắng bệch. Thật ra không phải cô rất để ý bọn họ nói chuyện gì, chẳng qua cô rất để ý người nói chuyện với Lục Minh Triết chính là Thư Vi.
Không phải các bạn bè của cô chưa từng nói cô chuyện bé xé ra to.
Bọn họ cũng khuyên cô, Thư Vi thật sự làm sai, nhưng mà chuyện nhỏ như vậy, Thư Vi cũng xin lỗi rồi, cô cần gì phải níu lấy không thả.
Nhưng mà Ôn Nhiễm lại cảm thấy Thư Vi nên nhớ cô ta có lỗi với cô, cô ta không nên làm bộ như không có chuyện gì xảy ra.
Lục Minh Triết cũng không hiểu Ôn Nhiễm, nhưng anh rất bao dung Ôn Nhiễm.
Suy nghĩ của con người vốn khó có thể giải thích được, Ôn Nhiễm không thích Thư Vi thì chính là không thích, ai để ý chuyện tại sao cô không thích chứ.
"Cô ta nói em và Hạ Đình Trạch nhìn rất xứng đôi." Lục Minh Triết thành thật trả lời.
Ôn Nhiễm "Phi" một tiếng, "Cô ta bị người mù sao? Xứng đôi chỗ nào." Nói xong lại "Phi" một tiếng, "Em không có ý nói Hạ tiền bối không tốt đâu."
"Em chỉ xứng đôi với Lục tiên sinh." Ôn Nhiễm làm nũng.
Ôn Nhiễm lại làm nũng một hồi với Lục Minh Triết, khiến Lục Minh Triết không rối rắm chuyện về Hạ Đình Trạch nữa. Dù sao có nói cho anh biết, anh cũng không giúp được gì.
Ôn Nhiễm sẽ không thừa nhận mình là muốn dùng Hạ tiền bối khiến Lục tiên sinh ghen.
Lúc quay phim, Ôn Nhiễm đối diễn với Thư Vi.
Là cảnh Thư Vi diễn vai chính thất và Ôn Nhiễm diễn vai Tống Nghi Thi giằng co với nhau.
Theo kịch bản chính thất ghen tuông muốn đánh Tống Nghi Thi, lại bị nha hoàn của Tống Nghi Thi ngăn cản, nhận một cái tát này thay Tống Nghi Thi.
Trước khi quay Thư Vi vẫn rất ôn hòa nói chuyện với Ôn Nhiễm, nói cũng rất nhỏ nhẹ.
Thư Vi chỉ nói với Ôn Nhiễm về Hạ Đình Trạch, nói mới vừa rồi tất cả mọi người nhìn thấy, Hạ tiên sinh là tới tìm Ôn Nhiễm, hơn nữa sau khi tìm Ôn Nhiễm liền rời đi, anh cũng không nói chuyện với Lục tiên sinh.
Còn nói giỡn với Ôn Nhiễm, "Nhiễm Nhiễm, có phải Hạ tiền bối đang theo đuổi cậu hay không?"
Ôn Nhiễm không chịu được bộ dạng này của Thư Vi, cảm thấy như quan hệ của mình và cô ta rất tốt vậy.
"Thư tiểu thư đừng trêu chọc tôi."
Nhưng Thư Vi nghe xong lời nói của Ôn Nhiễm, lại bày ra dáng vẻ "Tớ hiểu tớ sẽ không nói". Ôn Nhiễm nhìn thấy mà bực mình.
Trước kia chính là như vậy, dùng dáng vẻ khéo léo dẫn dắt nọi chuyện, làm cho Ôn Nhiễm không giải thích được, giải thích cũng không xong.
Nhìn, đáy mắt rất nhiều nhân viên hậu trường chú ý tới bên này đều viết đầy bát quái.
Mọi người đều biết, trong studio Ôn Nhiễm và Lục Minh Triết quen thuộc nhất, lúc mới bắt đầu bọn họ còn tưởng rằng hai người này là một đôi, hiện tại lại nói Hạ Đình Trạch đang theo đuổi Ôn Nhiễm, vậy chẳng phải là "Bạn tốt ngày xưa trở mặt, nguyên nhân hẳn là vì người đẹp? Chọn người đẹp hay là chọn anh em, cuộc tình tay ba cẩu huyết của làng giải trí, mời chờ đợi".
Ôn Nhiễm không muốn để ý đến cô ta.
Nhìn Thư Vi, đột nhiên Ôn Nhiễm có một suy nghĩ rất hợp lý.
Thư Vi thích Lục Minh Triết.
A, thật biết điều.
Tác giả có lời muốn nói: Lục Minh Triết: Em và cậu ấy có bí mật gì mà lại giấu anh?
Ôn Nhiễm: Không có bí mật.
Lục Minh Triết: Em vẫn không chịu nói cho anh biết, còn không gọi bí mật?
Ôn Nhiễm: Sợ anh không chịu nổi.
Lục Minh Triết: Em đội mũ cho anh rồi hả?
Ôn Nhiễm: Hả : )
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...