Hôm Nay Chưa Biến Thành Thú Bông

Hai bộ bài, một Trắng một Đen.

Trên lá bài trắng viết “Lời thật lòng”.

Trên lá bài đen viết “Mạo hiểm lớn”.

Không cần đoán, chỉ nhìn mấy chữ này, bọn họ cũng biết trò chơi lần này là — lời thật lòng mạo hiểm lớn. Đây là trò lưu hành trong các buổi gặp gỡ của bạn bè.

Thế nhưng, lời thật lòng mạo hiểm lớn trong trò chơi thú bông có giống với ở thế giới hiện thực không?

Vẻ mặt năm người khác nhau nhìn chằm chằm lá bài. Có người hơi suy tư, có người lo sợ bất an, có người âm thầm cầu khẩn, có người không nhịn được rơi lệ…

Quan giám sát thu hết biểu cảm của mỗi người vào mắt.

“Ta nghĩ, chắc hẳn mọi người đều từng chơi trò này hả!?” Nó mỉm cười nhìn năm người, “Như vậy, ta không muốn nói nhiều về quy tắc…”


“Nói một chút đi.” Bạch Ấu Vi chậm rì rì giơ tay lên, “Tôi chưa từng chơi.”

Quan giám sát nhướn mày nhìn cô, nó biết người chơi này rất hay gây chuyện.

Bạch Ấu Vi nháy mắt một cái, vẻ mặt vô tội: “Tôi thực sự chưa từng chơi, bởi vì tôi không có bạn bè, không có cơ hội chơi trò chơi này.”

“… Oh, không cần đau lòng, tiểu thư.” Nụ cười quan giám sát lạnh lùng, “Bạn bè tụ hội luôn chào đón cô, chỉ cần cô ở lại, chúng ta vĩnh viễn là bạn bè.”

Cô nũng nịu hừ một tiếng, “Thôi đi, tôi không có hứng thú đối với loại trò chơi lỗi thời này.”

Quan giám sát: “…”

Thẩm Mặc cầm tay Bạch Ấu Vi, ý bảo cô đừng nói bậy bạ nữa, nói với quan giám sát: “Giải thích quy tắc trò chơi đi!”

Ánh mắt Quan giám sát xẹt qua trên mặt hai người này, không lạnh không nóng cười một cái, đẩy hai bộ bài đen trắng về phía mọi người —

“Tổng cộng ở đây có 12 lá bài, 6 lá bài trắng, 6 lá bài đen. Mỗi người tham dự được chia hai lá bài một Trắng một Đen. Các vị phải viết câu đố nói thật lòng trên bài trắng, tương ứng, viết mục mạo hiểm lớn trên lá bài đen, sau đó bắt đầu trò chơi.”

Hai tay nó phân biệt cầm một lá bài trắng và một lá bài đen, nói tiếp:

“Bắt đầu từ ta, thuận chiều kim đồng hồ lần lượt chơi trò chơi, có thể chọn lời thật lòng, cũng có thể chọn mạo hiểm lớn, nhưng cần phải chú ý một điểm —

Sau hai lời thật lòng liên tiếp, vòng thứ ba bạn phải lựa chọn lá bài đen mạo hiểm lớn, nếu không phải lấy hai đề lời thật lòng để triệt tiêu một đề mạo hiểm lớn.


Tương tự, sau hai đợt mạo hiểm lớn, vòng kế tiếp bạn phải lựa chọn lá bài trắng lời thật lòng, nếu không phải lấy hai mục mạo hiểm lớn để triệt tiêu một đề lời thật lòng.

Sau khi sử dụng hết 12 lá bài, trò chơi kết thúc.”

Nói xong hết quy tắc, trong tay mỗi người xuất hiện một cây bút. Trong tay Quan giám sát cũng có một cái.

Nó chuyển động cái bút đó trên tay, cười nói: “Những người bạn của tôi, hiện tại chúng ta bắt đầu viết đề bài!”

Bạch Ấu Vi xoay cán bút còn nhanh hơn nó, nhìn trái ngó phải, hỏi: “Tùy tiện viết à?”

Quan giám sát nói: “Cô có thể tùy tiện viết, nhưng ta phải nhắc nhở các vị, nếu như không trả lời được vấn đề lời thật lòng, hoặc là không làm được yêu cầu mạo hiểm lớn, sẽ bị loại ngay.”

Bạch Ấu Vi: “Nếu như làm xong hết tất cả thì sao?”

Quan giám sát: “Dùng hết lá bài đó, trò chơi tiếp tục.”

Bạch Ấu Vi: “Nếu như không còn lá bài thì sao?”


Quan giám sát: “Trò chơi kết thúc.”

Bạch Ấu Vi: “Tôi không tin.”

Quan giám sát: “…”

Bạch Ấu Vi không nhìn nó nữa, giơ tay lên vỗ nhẹ hai cái ở trên bàn, nửa cười nửa không nhìn quét một vòng, nói:

“Nghe này, không phải tôi coi thường người khác, mà có vài người trong lòng hiểu rõ bản thân là mặt hàng gì, có mấy lời tôi đành nói rõ ràng trước.

Vòng thứ nhất chúng ta bị loại bỏ 8 người, đợt thứ hai chúng ta bị loại 5 người, các người cảm thấy vòng cuối cùng nó sẽ ung dung buông tha cho chúng ta à? Muốn kết thúc trò chơi, hãy viết như tôi nói, mỗi lá bài đen mạo hiểm lớn đều viết cho tôi —

Giết chết quan giám sát của cuộc chơi này.”


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui