Hơi Thở Tình Yêu
Buổi lễ bị Lưu Triết quấy phá nên đã kết thúc sớm hơn dự kiến. Nam Phong cũng bị ba mẹ gọi sang một bên để nói chuyện. Trước lúc rời đi, anh bảo cô cứ ngoan ngoãn ở trong phòng, anh sẽ quay trở lại sớm thôi.
Một mình người trong phòng tân hôn, Tử Đằng ngồi cuộn tròn lại. Cô không kìm chế được bản thân mà nhớ lại những gì đã diễn trong hôn lễ. Lưu Triết quả thật rất quá đáng. Vốn dĩ cô đã kết thúc trong hòa bình với hắn, vậy mà hắn lại không biết điều đến hôn lễ của cô để phá rối. Bao nhiêu công sức Nam Phong làm cho cô đều bị tan thành mây khói.
Vừa nghĩ đến Nam Phong, hai má cô đỏ ửng lên, bối rối. Khi người đàn ông đó bế cô ra khỏi đám đông khiến tâm tư cô rối tung cả lên. Từ phía dưới nhìn lên, gương mặt cô Nam Phong khi đi xuyên qua nắng lại đẹp đến vậy. Khiến người khác không thể kiềm lòng được mà đặt lên đó một nụ hôn. Người đàn ông đó thật sự rất đẹp, y như lời đồn thổi.
“Đang nghĩ gì mà tập trung vậy.”
“A…”
Tử Đằng giật mình, cô ngẩng đầu lên nhìn vô tình chạm phải ánh mắt của Nam Phong. Cả hai nhìn nhau, gương sát gần đến mức chẳng thấy khoảng cách nào trong đó. Anh nhẹ nhàng hôn lên bờ môi hồng hào của cô. Một khi bắt đầu liền muốn xâm nhập vào bên trong, cảm giác ướt át làm anh không thể dừng lại được, muốn tiếp tục được yêu thương cô nhiều hơn. Nhưng có vẻ như đối phương đã dần đuối sức, anh cũng không nỡ ức hiếp một cô gái mỏng manh này được. Lưu Luyến rời khỏi lãnh địa, Nam Phong nhìn cô với ánh mắt trìu mến mà bông đùa.
“Cái này là bù lại lúc sáng. Em không cần phải lộ ra vẻ mặt sung sướng vậy đâu.”
“Anh…”
Tử Đằng đỏ mặt, cô ngượng ngùng quay sang hướng khác.
“Anh là ma à. Vào không nghe thấy tiếng động gì cả.”
“Anh có phát ra tiếng động chứ. Là do em tập trung không để ý đến anh đó vợ.”
Nam Phong vừa thì thầm bên tai, vừa di chuyển bàn tay trên người cô làm cô nổi hết cả da gà. Tử Đằng liền đẩy anh ra xa.
“Anh tránh xa tôi ra một chút.”
“Không được đâu. Em là vợ của anh mà. Nào lại đây anh yêu thương em.”
Nam Phong dang tay ra ý bảo cô xà vào lòng mình nhưng Tử Đằng nào muốn như vậy. Cô liền ném chiếc gối qua cho anh ôm.
“Của anh đây.”
“Ôi trời, em thật là bướm bỉnh nhưng mà anh thích.”
Hình như anh càng nói, cô càng ớn lạnh với mấy câu dẻo ngọt này. Tử Đằng nhăn nhó mặt mày cầu xin.
“Anh làm ơn bình thường giúp tôi. Anh như vậy tôi sẽ lắm.”
Nam Phong khẽ cười.
“Sợ, anh đã làm gì em đâu.”
Nói rồi, Nam Phong lấy ra một tờ giấy đưa cho Tử Đằng xem. Bên trong chính là thỏa thuận của anh dành cho cô.
“Chỉ cần em làm tốt vai trò người vợ của mình thì trong ba năm này anh sẽ bảo đảm vị trí đại minh tinh của em luôn được giữ vững.”
“Chuyện này thì không khó. Nhưng mà…chỉ có một điều này thôi.”
Tử Đằng giơ tờ giấy lên chỉ vào bên trong nội dung cho Nam Phong xem. Cô còn nghĩ sẽ nhận được một bản thỏa thuận với nhiều điều khoản anh yêu cầu giống như mấy câu truyện bá đạo tổng tài. Có vẻ như cô đòi hỏi quá nhiều về người đàn ông này.
“Một điều khoản là đủ rồi. Anh cũng không nghĩ ra cái gì để viết nữa, vừa tốn mực lại vừa tốn giấy.”
“Anh à, giấy mực cũng không bằng mức độ hoang phí khi anh ăn chơi đâu.”
Từ khi biết danh phận chủ tịch của anh, cô cũng điều tra ra những lịch sử đen tối của anh. Nhờ vậy mà cô mới biết được anh chính là một tên lăng nhăng với rất nhiều phụ nữ. Người đàn ông này cũng không hẳn là tốt như cô nghĩ. Cô liền lườm anh một cái.
“Vợ à, chẳng lẽ em đang ghen sao. Được được, vậy anh sẽ viết thêm một điều khoản nữa ‘sau này sẽ lăng nhăng với mỗi một mình em’, có được không.”
Tử đằng tức giận, phồng má nói:
“Tôi còn lâu mới lăng nhăng với anh đấy.”
“Sao cũng được, không nói đến chuyện phụ nữa. Chúng ta nên tập trung vào chuyện chính.”
Nam Phong tiến đến gần, một phát đã đẩy ngã cô xuống giường, thành công nằm trên người cô. Vẻ mặt hắn liền lộ ra sự biến thái.
“Anh làm gì vậy. Mau xuống khỏi người tôi.”
“Anh đã nói với em trong thời gian anh qua lại cùng em thì anh đã không đi tìm các cô gái để vui chơi nữa. Cho nên bây giờ anh cũng không thể nhịn được nữa.”
Nam Phong cúi thấp đầu xuống cắn nhẹ vào cổ cô.
“Ư..”
“Trùng hợp trong phòng chỉ còn có hai người, nếu anh không làm gì đó trước khi ngủ sẽ cảm thấy có lỗi với bản thân lắm.”
“Nhưng chúng ta chỉ đang diễn thôi, tôi không cần phải diễn luôn cảnh này với anh.”
“Nhưng trong hợp đồng đã bảo em phải làm tốt vai trò làm vợ thì tất nhiên việc này cũng nằm trong đó.”
“Ưm…anh là đồ lừa đảo.”
Nam Phong nhẹ nhàng giúp cô xoa bóp hai quả đào.
“Chúng ta đều là người lớn cả rồi, em nên để bản thân mình được hưởng thụ một chút.”
“Ưm…”
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...