Học Viện Tohon

Shiho nằm trong lòng Shinichi, khóe môi cong lên, tháo bịch mắt nhìn anh cười nói "Thanh tra Kudo của chúng ta, có vẻ rất giàu nhỉ? Anh dám tích trữ tiền riêng?" Rồi véo mặt anh một cái thật mạnh "Hửm ???"

Mặt dù bị véo một cái mạnh nhưng Shinichi cũng không kêu đau, cuối đầu nhìn cô cười cười nói: "Anh nào dám. Anh không giàu nhưng ông cậu và anh họ của em rất giàu."

Shiho nhìn Shinichi lườm anh một cái vỗ vỗ vai anh: "Thả em xuống"

Shinichi cười hì hì cuối người đặt cô xuống, đám người áo đen thui kia cũng quăng mặt nạ xuống thốt lên:"Nhàm chán". Một tên da đen chính hiệu còn đen hơn cái áo đen thui lên tiếng nói: "Cậu biết từ khi nào thế?"

Shinichi đắt ý nhìn họ cười nói "Từ khi mới bắt đầu rồi."

Bên này nhóm Vermoth vừa đi xuống, không tin nói: "Không thể nào, làm sao em biết được chứ?"

Shinichi lấy chiếc di động trong túi ra: "Shiho em để quên di động ở quán Foirot này"

Nhìn chiếc điện thoại, rồi lại nhìn nhìn Shinichi, Shiho tỏ ra vẻ ngạc nhiên ồ một tiếng. Shinichi cười nói " Cô ấy nhắn tin cho anh, bảo anh em để quên điện thoại chổ cô ấy. Sau đó anh lại nhớ tới lời Ran nói, hôm nay không có gặp em, còn bị em cho leo cây ở quán Foirot, từ đó anh đã đoán được. Chắc là các người đang bày trò gì đấy để trêu anh rồi." Nói rồi đưa điện thoại trả lại cho Shiho.

Curacao càng nghỉ càng khó hiểu nói: "Còn nữa sao em, biết mấy cái gợi ý đó?" Tuy là Shinichi rất thông minh nhưng cũng không thể đến mức không có gợi ý mà vẫn giải được. Thật lạ...

Shinichi nhìn Shiho một cái rồi mĩm cười nói "Đó là những địa điểm khá quen thuộc với bọn em" Shinichi từ từ lý giải cho họ.

"Đầu tiên là gợi ý Thiên đường số 8, chính là một rạp chiếu phim tên (RedLow) trước đây nó có tên là Thiên đường số 8, lúc khi chưa bận như ngày nay tụi này rất hay đến đây, Shiho còn nói đây có thể coi là địa điểm hẹn họ khá lý tưởng"

Shiho lên tiếng nói "Vì đây là rạp chiếu phim duy nhất không xảy ra án mạng khi anh xuất hiện."

Shinichi khóe môi giật "Anh còn tưởng là em thích nơi đó...thì ra là như vậy sao?"


Ran nói "Vậy còn những cái khác"

Shinichi tiếp tục nói "Thứ 2 là gợi ý nữ chúa tuyết lang thang, lúc đầu anh cũng hơi hoang mang, nhưng mà gợi ý này cũng dễ quá trừng"

Ran, Sonoko, Aoko, Kazuha "???" Họ thấy rất là khó nha. Giữa một đóng người tìm một người chẳng có gợi ý gì thì chẳng khác gì mò kim dưới đáy biển.

Shinichi lại nhìn Shiho cười nói "Em cũng thật là chọn người sao không chịu chọn người lạ một chút lại chọn ngay cô trợ lý hay xuất hiện bên cạnh em, cái cô gì, gì đấy tên là cái gì Yoki gì đấy, lại còn không may hôm nay cô ấy lại mặc một cái áo khoác y như của em từng mặc. Làm anh mới nhìn thấy là đã tìm ra ngay."

Sonoko lại thấy khó hiểu: "Này này, vậy thì có liên quan gì?"

Shinichi nhìn cô nói "Giữa thời tiết nướng gà còn chín này, ai đời ra đường lại mặc một cái áo lông cừu, còn đeo khăn choàng, không sợ bị nóng đến ngất xỉu à. Thật ra lúc đầu nhìn thấy cái áo giống với áo của Shiho nên anh mới chú ý đến cô gái ấy, sau đó mới nghĩ tới trường hợp, nữ chúa tuyết, có nghĩa là trời lạnh...lại nhìn xung quang chỉ có mình cô gái ấy ăn mặc khác người nhất"

Nhòm Ran ồ một cái:"Cũng có lý", Shiho nhìn Shinichi khóe môi cong lên "Anh còn để ý mấy cô trợ lý bên cạnh em, còn nhớ rõ cả tên? Hửm ? Kudo Shinichi?"

Shinichi cười cười ôm lấy cô nói "Làm gì có chứ! Anh chỉ là trí nhớ hơi tốt xíu thôi mà, với lại anh đến viện nghiên cứu của em nhiều như vậy, nếu không nhớ mặt bọn thì coi sao được, đúng không nè?"

Shiho lườm anh một cái. Kazuha lên tiếng nói "Hai người bớt tám chuyện tình cảm lại đi nha. Còn những cái gợi ý sau thì sao?"

Shinichi nói "Còn về cái bưu thiếp ấy thì tớ để ý trên tấm bưu thiếp, con tem trên bưu thiếp ấy, là hình một chiếc xích đu, tớ lập tức nghĩ đến công viên đó, nơi đó có khá đặt biệt với bọn anh"

Ran tò mò nói "Đặc biệt gì thế?"

Shinichi nhìn Shiho cười tươi nói "Đó là nơi anh đần đầu tỏ tình với Shiho"

*Chắc nhiều người không nhớ tình tiếc ấy đâu nhỉ trong cái truyện "Sự lựa chọn cuối cùng của tớ là cậu ấy p1"


Shiho khóe môi cũng không khỏi cong lên một chút. Aoko nói "Vậy sao cậu biết chiếc hộp sắt được giấu dưới cái cây to ấy"

Shinichi lại nói "Có một lần anh và Shiho đến đó, Shiho có nói một câu 'Shinichi anh nhìn cái cây to ấy đi, nếu mà đem bí mật giấu dưới gốc cây đó thì vô cùng tốt nhỉ?' Anh vẫn còn nhớ đến bây giờ"

Bà chị Curacao và nhóm Ran cũng phải vỗ tay khen ngợi. Tặng cho anh chữ tuyệt vời.

Đám người Hatori, Shiba bên cạnh nãy giờ không nói gì liền xì một cái, Hakuba nói "Có gì hay chứ? Kế hoạch con tép của các cậu, đối với Shinichi chỉ như trò chơi thám tử nhí vậy"

Shinichi cũng cười cười véo má Shiho nói "Đúng đấy, kết hoạch này quá đơn giản so với lúc còn chơi với đội thám tử nhí còn dễ hơn ấy, Shiho em sao thế này, em có lẽ do dạo gần đây trúng tà hơi nặng nên trí thông minh cũng giảm xuống đáng kể nhỉ? Có thể mắc lỗi cơ bản đến thế"

Lúc này sát khí nổi lên, không phải từ Shiho mà là từ Bà chị Vermoth và nhóm Ran...

Shiho nhìn Shinichi cười thân thiện nói "Toàn bộ kết hoạch lần này là do bọn họ tự nghĩ ra đấy. Chỉ có mấy địa điểm kia là do em gợi ý thôi."

Shinichi nuốt nước bọt một cái. Chốn ra phía sau Shiho "Bảo bối cứu anh"

Shiho lúc này mới tỏ sát khí 'cười' nói "Lúc nãy anh nói em trúng tà, còn trúng tà rất nặng?" Sau đó đánh vô đầu Shinichi một cái.

Shinichi ôm đầu, bĩu môi nói "Còn không phải?"

Shiho nhìn anh Shinichi lập tức ôm đầu phòng thủ. Kaito trên lầu nhìn xuống cười nói "Không lẽ cậu không có chút sợ hãi nào luôn à, đại loại như lỡ như đây không phải trò đùa thì sao? Tớ nhớ không lầm chuyện gì chỉ cần liên quan đến bảo bối nhà cậu, thì bộ não thám tử của cậu sẽ tự động vô hiệu hóa một vài chức năng mà nhỉ, sao lần này nhạy bén thế"

Shinichi nói "Có. Lúc đầu quả thật rất hoảng sợ, may mà nhìn thấy tin nhắn của cô chủ quán Foirot, không thì bị mọi người lừa rồi cũng nên. Với lại lúc thấy cái đống nhung nham này lại có sợ thêm lần nữa đấy, nhưng cảm giác được sẽ không có nguy hiểm nên thôi, nói vậy chứ cũng hơi sợ thật đấy, mà nó là thật hay giả thế?"


Kaito từ trên lầu nhảy xuống đống nhung nham ấy "Cậu đoán xem" Kaito an toàn đám xuống đám nhung nham ấy tạo ra một tiếng xẹt xẹt như lửa đang cháy trên hai ống quần của Kaito, khiến chúng như đang bị lữa thêu, nhưng Kaito hoàn toàn không có biểu cảm gì là đau đớn.

Shinichi ngạc nhiên nhìn cậu ta bất ngờ. Shiba từ trên đi xuống "Thấy thế nào? Hay không, nghiên cứu mới nhất của tớ đấy"

Kaito nhặt cây bút của Shinichi lên, nó vẫn còn nguyên vẹn như cũ ném trả lại Shinichi. Shiba cười nói "Nó chỉ là tạo ra ảo giác, khiến người ta nhìn thấy cứ như là thật vậy, còn có máy tạo nhiệt phía dưới nên cậu mới cảm thấy hơi nóng phà lên, nhưng thực chất chẳng nóng tý nào đâu"

Shinichi cầm lấy cây bút khóe môi giật giật "Các cậu thật là...các cậu cố ý, để tớ thử xem, rồi ném mất cây bút kể tớ không thể dùng nó mở khóa"

Yuki cười nói "Nhưng bọn này méo ngờ cậu lại lấy cây kim trong đồng hồ gây mê mới ghê chứ, thật bái phục cậu"

Shinichi nói "Đó là sự ứng biến thông minh của một thanh tra cảnh sát đấy"

Souh liền nói "Thật không ngờ trình độ mở khóa của cậu lại đỉnh như vậy, ổ khóa đó tụi này còn đặt biệt cho người làm công phu như thế"

Kaito vỗ vai Shinichi cười nói "Sau này đi ăn trộm cùng tớ đi, chia 5 x 5 thấy sao?"

Shinichi liền đưa cái còng tay số 8 trước mặt Kaito "Cậu muốn ăn cơm tù à?"

Aoko lườm Kaito một cái "Anh bị não tàn à? Lại rủ cảnh sát đi ăn trộm cùng anh. Ngứa đòn à"

Vermoth từ trên lầu đi xuống "Khoang đã, còn một chuyện nữa? Em làm sao mà có thể đến địa điểm cuối cùng kịp lúc, căng bản phải mất một giờ đi xe, cho dù em có là vận động viên quốc gia cũng không thể chạy bộ chỉ trong 30 phút được. Đã vậy lúc em bước vào còn không có thở mạnh một nhịp nào" Vermoth nhíu mài đâm chiêu nhìn Shinichi.

Shinichi cười cười nói "Em không phải vận động viên quốc gia, mà chỉ là một thanh tra bình thường và có một người anh rễ họ chạy Dirvis mà thôi" nói rồi chỉ tay về phía cánh cửa. Một chàng trai với mái tóc bạch kim, đẹp trai cao 1m85 bước vào. Với nụ cười rực rỡ "Chào mọi người tôi đã trở lại"

Tất cả ngạc nhiên thốt lên "Zen Olwin"

Zen cười cười đi đến chỗ họ "Đúng chính là tôi"

Kaito nhìn Zen nói "Cậu đã giúp Shinichi?"


Zen cười nói "Tôi vô tình biết hôm nay là sinh nhật Shinichi, nên đã đu máy bay về nước chúc mừng sinh nhật cho cậu ấy, sao đó gọi điện cho Shiho mà Shinichi lại bắt máy...chuyện là thế đó"

Shinichi lúc này mới nghe được có gì đó sai sai "Khoang khoang, tôi mới nghe gì đấy, mọi người bày ra chuyện rãnh rỗi này là vì chúc mừng sinh nhật tớ? Hửm? Hôm nay sinh nhật tớ hả?"

Giề???? Tất cả sửng sốt nhìn anh, đùa nhau à ? Đừng nói cậu ta không biết hôm nay sinh nhật mình nhá?

Trọng tâm của Vermoth lại không đặt ở vấn đề đó, Bà chị Vermoth nhìn Shiho chằm chằm, Shiho tự dưng cảm thấy chột dạ. Vermoth 'Cười' nói "Shiho"

"Em đang troll tụ này đúng không?
Shiho cười cười nói "Làm gì có? Em sao có thể lừa các người, hôm nay đúng là sinh nhật của Shinichi mà"

Ran cũng nói "Không sai, em cũng nhớ hôm nay đúng là sinh nhật của Shinichi"

Vermoth nhìn Shiho đầy sát khí "Chị biết, hôm nay đích thị là sinh nhật của Shinichi nhưng từ đầu chúng ta đã bị troll thật thảm hại"

Ran và đám Aoko ngạc nhiên nhìn Vermoth, Curacao cười nói "Mọi người không cảm thấy mọi chuyện quá trùng hợp hay sao? Từ chuyện Shiho để quên điện thoại ở quán Foirot đến chuyện mật mã gợi ý đều liên quan đến những chỗ hẹn hò của bọn họ. Còn cả người trợ lý kia của Shiho, là do em ấy đề xuất, còn nữa lúc ấy, Shiho còn đặt biệt bảo cô gái ấy mặc áo khoác của em ấy, thêm cái tấm teem trên bưu thiếp là của Shiho đề nghị, còn cả chuyện Zen xuất hiện. Cứ như Shiho cố tình cho Shinichi gợi ý để tìm đến đây vậy?"

Lúc này họ mới nhận ra hình như Shiho cố ý làm như vậy, cố ý quên điện thoại để Shinichi biết, còn đưa ra gợi ý dễ như vậy...

Tất cả nhìn Shiho hét lên "SHIHOOO"

Shiho nhìn họ cười cười nói "Các cậu đừng như vậy, tại vì tớ không muốn anh ấy không tìm được nơi này. Với lỡ như anh ấy không tìm ra gợi ý lại lo lắng cho tớ rồi đi báo cảnh sát, quy động 8000 cảnh sát đi tìm thì lại có chuyện, đúng không nào?"

(*Hong biết còn ai theo truyện này hong nữa¿¿¿¿¿¿¿¿¿





Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận