Oán phụ O là người Trung Quốc được chào đón ở trường đại học Anh.
Cặn bã A biết có sáu hay bảy người theo đuổi cậu, còn rất nhiều người mượn danh công việc vượt qua ranh giới phòng thủ tiếp cận cậu.
Oán phụ O được chiều mà sợ, dần dần nhận ra không phải chỉ có cặn bã A mới được người thích.
Chỉ cần đủ tự tin, lạc quan, năng động trong cuộc sống sẽ được nhiều người thích.
Mặc dù oán phụ O không chống cự được chiến lược theo đuổi vợ của cặn bã A nhưng cũng không dễ dàng thỏa hiệp.
Thí dụ như vấn đề về nước, cậu không nhượng bộ chút nào.
Công việc tại công ty cặn bã A ngày càng chồng chất, hắn cố gắng không để cảm xúc trong công việc ảnh hưởng đến tiến độ giữa hắn và oán phụ O.
Mỗi khi oán phụ O ngủ say, hắn sẽ đứng dậy đi ra phòng khách tiếp tục cuộc họp xuyên quốc gia.
Hắn sợ một khi mình về nước sẽ có người theo đuổi cậu.
Khi bá đạo A gọi đến, cặn bã A đang mua bắp rang bơ ở rạp chiếu phim với oán phụ O.
Sau khi nghe vài lời, oán phụ O đưa điện thoại cho cặn bã A, nói: “Tìm anh đấy, hình như công ty anh xảy ra chuyện gì đó.”
Trả lời điện thoại xong, cặn bã A vẫn bình thường đi tới, oán phụ O lo lắng hỏi: “Hay anh về đi?”
Cặn bã A cầm vé xem phim, đẩy oán phụ O vào trong: “Không sao, phim sắp bắt đầu rồi, mau vào thôi.”
Đến tối, oán phụ O vờ ngủ say.
Chờ cặn bã A vào phòng khách mới lén ra bên ngoài, thấy hắn đứng bên cửa sổ cau mày phì phèo thuốc lá.
Oán phụ O lén hỏi người đẹp O chuyện gì đang xảy ra.
Mọi thứ trong khoảng thời gian này cặn bã A làm, cậu đều nói hết cho người đẹp O và lạnh lùng O.
Người đẹp O thiên về tình cảm, bất giác hướng về phía cặn bã A nhưng lạnh lùng O thiên về lý trí, luôn gióng lên hồi chuông cảnh báo mỗi khi oán phụ O sắp đầu hàng.
Người đẹp O thở dài nói: “Thực ra công ty của hắn đã xảy ra vấn đề từ trước khi hắn theo cậu đến nước Anh.
Trong nửa năm hắn hôn mê, ban giám đốc đã sớm lên kế hoạch chiếm đoạt cổ phần của hắn.
Sau khi tỉnh lại, hắn đã bày mưu tính kế.
Ai biết được cậu vừa bỏ chạy, hắn cũng chạy theo.”
“Mấy tháng nay hắn khống chế từ xa nhưng hắn không ở trong nước nên đấu không lại mấy con cáo già kia.
Nếu không có chồng tui hỗ trợ thì nhà bọn họ đã phá sản rồi.
Nhưng lâu ngày thì không được, chồng tui bận quá trời, chất lượng sinh hoạt X nhà tui giảm đó!”
“Nếu không, tốt hơn hết cậu về với hắn đi.
Tụi tui cũng nhớ cậu lắm.” Giọng điệu của người đẹp O ngày càng ai oán.
Cặn bã A bận đến bốn giờ sáng hôm sau mới vào phòng ngủ, oán phụ O nhắm mắt vờ ngủ nghe thấy cặn bã A cẩn thận ôm mình vào lòng, ghé tai nói: “Vợ à, anh sợ nếu anh bước ra khỏi căn nhà này, em sẽ không mở cửa cho anh nữa.”
Vài ngày sau, trung khuyển A gọi cho oán phụ O tìm cặn bã A.
Sau khi cúp máy, cặn bã A tái mặt ngồi trên sô pha, một lúc lâu mới phát hiện oán phụ O đang gọi mình, lắc đầu gượng cười nói: “Không sao đâu.”
Oán phụ O không hỏi được gì từ cặn bã A, nhanh chóng tìm đến lạnh lùng O.
Khi lạnh lùng O lên tiếng trả lời là lúc đang xem máy xúc đào móng, cậu bèn đi vào biệt thự đóng cửa lại, chặn tiếng ồn kia.
wattleonidasmini
“Xảy ra chuyện gì vậy?” Oán phụ O nức nở nói, “Đừng nói dối tui.”
“Không có gì to tát.
Mẹ của cặn bã A bị ban giám đốc dọa cho lên cơn đau tim, hiện vẫn đang hồi sức.”
Khi oán phụ O trở về, cặn bã A đang thu dọn vali, nhìn cậu bước vào rồi nhìn chằm chằm vào mắt cậu, nói: “Thực ra anh đã lừa em, anh không mất trí nhớ, không ném hộ chiếu và điện thoại.
Nhìn em đi, em vẫn ngu ngốc như trước kia, anh nói gì em cũng tin.”
“Xin lỗi, còn chưa theo đuổi được em, anh đã phải về nước.”
“Chờ anh trở lại, em còn mở cửa cho anh chứ?” Cặn bã A đột nhiên cúi đầu, che đi đôi mắt đỏ hoe, tự nhủ: “Có lẽ là không.”
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...