Nhóm lạnh lùng O tới thăm cặn bã A đã tỉnh, nhìn hắn quấn quít bên oán phụ O gọi vợ, không e dè hỏi: “Đây là giả vờ hay trùng sinh, hoặc đoạt xá?”
Oán phụ O chê hắn phiền, ngồi xuống đối diện.
Cặn bã A sầm mặt nói với mọi người: “Đừng ai mơ tưởng có thể cướp vợ của tôi đi.”
Mọi người chợt hiểu: “Ồ, đụng thành cá sa ba thật.”
Mẹ của cặn bã A không làm gì được con trai mình, bà chỉ có thể khép nép mời oán phụ O trở lại chăm sóc.
Lạnh lùng O đứng một bên kéo oán phụ O ra sau lưng, nói: “Con trai bà có nhiều Omega bên ngoài lắm mà, mỗi người một ngày, một tháng không trùng luôn.
Bé O nhà này đã ly hôn với hắn, cậu ấy không có nghĩa vụ, cũng không có tình cảm phải tới chăm sóc chồng trước.”
Ngay sau khi bọn họ đưa oán phụ O đi, cặn bã A nhảy khỏi ban công trên tầng hai xuống, khập khiễng đuổi theo.
Oán phụ O cắn răng không quay đầu lại, nhìn qua kính chiếu hậu thấy cặn bã A ngồi phịch xuống đất, cúi đầu khó chịu.
Trung khuyển A có chút không đành lòng, nói vài câu thay anh em tốt: “Lúc hắn còn chưa tỉnh, cậu cực nhọc ngày đêm, không yên lòng nghỉ ngơi chăm sóc.
Bây giờ đã ổn, mọi người không nên vui vẻ sao?”
Oán phụ O lắc đầu nói: “Anh ta mất trí nhớ mới cho là mình rất yêu tui.”
Lạnh lùng O để oán phụ O dựa vào vai, xoa đầu: “Đã hiểu hết còn khóc nữa?”
Nước mắt cậu lần lượt rơi xuống, tủi thân: “Tui hiểu được lý do nhưng khó chịu lắm.”
Sau khi ly hôn, tất cả sự tỉnh táo, lý trí và kiên cường đều sụp đổ sau khi nghe được câu “Vợ ơi, anh yêu em” của cặn bã A.
Cậu bị đánh về nguyên hình bởi những chú ngữ này, lại biến thành oán phụ O yêu cặn bã A say đắm.
Hộ chiếu của oán phụ O đã có, trước đó cậu có nói đùa rằng mình sẽ làm giáo sư thỉnh giảng tại đại học Oxford.
Về sau cặn bã A xảy ra tai nạn, cậu không thể đi.
Nhưng sau khi cặn bã A tỉnh lại, oán phụ O thực sự muốn rời khỏi nơi này.
Cậu gửi cho mọi người một tin nhắn tạm biệt quá khứ.
Gửi lạnh lùng O: “Cảm ơn cậu đã luôn bảo vệ đồ ngốc như tui, đừng lo lắng cho tui nữa! Trung khuyển A thực sự là A tốt nhất trên thế giới và lúc cậu cười đẹp lắm.”
Gửi người đẹp O: “Tui đã đặt hàng chiếc túi mùa mới nhất của PARDA gửi tới nhà cậu.
Cậu luôn muốn chụp những bức ảnh riêng tư, tui đã sắp xếp một nhiếp ảnh gia cho cậu rồi.
Y là một anh chàng đẹp trai cao 1,9 mét có cơ bụng.
Bí mật đừng để bá đạo A phát hiện nhé, anh ấy yêu cậu đến phát điên rồi.”
Gửi tinh ranh O: “Tui chưa từng bước vào mối quan hệ với anh họ A, anh ấy chỉ nhờ tui giúp để cậu thay đổi ý định.
Tui xin lỗi về bữa tiệc hôm đó, sau này tui mới biết là anh họ A đã mang cậu đi, tui cũng yên tâm.”
Do dự hồi lâu, cậu gõ một đoạn dài cho cặn bã A, cuối cùng xóa đi chỉ còn vài chữ nhưng vẫn không đủ dũng khí để gửi.
Oán phụ O đeo đồ bịt mắt khi lên máy bay, mê man ngủ hơn một tiếng mới tỉnh phát hiện mình đang dựa vào vai Alpha bên cạnh.
Cậu nhanh chóng tháo đồ bịt mắt ra xin lỗi nhưng lại thấy đó là cặn bã A, tay phải còn nắm chặt tay trái của cậu.
Oán phụ O bật dậy suýt đập đầu, cặn bã A dùng tay che lại, đẩy cậu về chỗ ngồi rồi nói: “Em đi đâu thì anh đi đấy.” e b o o k t r u y e n.
v n
Oán phụ O tức đến mức muốn cắn, đẩy vai cặn bã A để hắn rời đi.
Cặn bã A tỏ vẻ tổn thương, nhỏ giọng nói: “Đừng quậy nữa, chuyện khác anh có thể nghe lời em.
Nhưng nhảy xuống máy bay sẽ gây phiền phức cho người khác.”
Oán phụ O cảnh giác nhíu mày nhìn cặn bã A từ trên xuống dưới, nói: “Anh không mất trí nhớ?”
Cặn bã A giúp oán phụ O chỉnh lại ghế ngồi, gọi cho cậu một ly sữa nóng rồi bất lực nói: “Anh không nhớ thật nhưng anh chỉ nhớ em là vợ anh.
Chúng ta mới kết hôn không lâu, em rất yêu anh.”
“Nhưng tại sao em lại chạy? Trước khi bị xe đụng anh đã làm em giận sao?” Cặn bã A đắp chăn lên người cậu, giúp cậu tắt đèn đọc sách trên đầu, dịu dàng nói, “Vợ à, em bao dung độ lượng tha thứ cho anh được không?”
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...