Học Viện O Đức
"Ngoài này nóng lắm bé yêu ơi, em muốn ăn kem ly không, anh mua cho."
"Bé yêu, cửa hàng này không có hương va ni mà em thích.
Anh sang cửa hàng khác nhá.
Có thể sẽ về muộn vài phút, em tuyệt đối không được ra phơi nắng đó."
Oán phụ O rụt rè nói: "Chồng tui nói đàn ông vây quanh O đều là đồ vô dụng".
Người đẹp O chậc một tiếng, bóp gương mặt mềm mềm của oán phụ O, chỉ tiếc rèn sắt không thành thép: "Đàn ông vây quanh A lại càng vô dụng."
Đã nửa tiếng trôi qua kể từ khi tan học, cặn bã A đợi ở ngoài đến độ nổi giận đùng đùng định chạy vào học viện O Đức kéo oán phụ O nhét vào xe.
Nhưng hắn chỉ nhìn thấy người đẹp O và lạnh lùng O ngồi đó ăn kem, làm gì có bóng dáng oán phụ O.
Người đẹp O lạnh lùng lườm hắn rồi nói: "Omega của anh đã bắt taxi rồi.
Tự cậu ấy sẽ đến địa điểm tổ chức, không cần anh đến đón đâu."
Cặn bã A nghe mà không tin, nhìn xuống điện thoại vừa nhận được tin nhắn từ mẹ, hỏi hắn oán phụ O đã đến mà hắn đang chạy đi đâu.
Cặn bã A biết chính hai tên O này đã khuyến khích vợ mình bỏ chạy, vừa định ném một cái trừng mắt đầy tức giận thì bị trung khuyển và bá đạo A chặn lại.
Chỉ có thể hùng hổ vội vã đến địa điểm.
Lạnh lùng O lườm bóng lưng rời đi của hắn, vỗ vỗ sổ tay O Đức trên bàn, nói: "Quy tắc thứ ba của học viện O Đức: Làm O là phải độc lập tự cường, không gây phiền phức cho A."
Trung khuyển A ngồi bên cạnh lạnh lùng O, cúi đầu hôn lên má cậu, lấy lòng: "Chỉ mua một ly kem thôi, không phiền, không phiền mà!".
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...