Học Viện Novar

Từ bãi biển nhìn vào, chúng nó thấy rất nhiều người đang đứng xung quanh sân đấu. Hầu hết là học viên của một trong 4 học viện và một vài người đứng tuổi. Chẳng buồn quan tâm, chúng nó cứ lẳng lặng tiến tới cho tới khi nhận ra có một chiếc trực thăng chuẩn bị đáp xuống.
“Ù… ù… ù… kịch”
Chiếc trực thăng hạ cánh an toàn, bước ra từ trong là một cô gái. Trông cô gái có vẻ rất chững chạc, ăn mặc không quá cầu kì và khuôn mặt rất dễ mến. Hình như cô gái có nét gì đó hao hao… giống hắn.
-Hanaka, cháu tới rồi sao? Chuyến đi tốt đẹp cả chứ? – một người đàn ông có tuổi bước lên phía trước, mỉm cười nói
-Vâng, chào bác. Mọi chuyện đều đã ổn thỏa – cô gái tên Hanaka cúi đầu đáp lễ bề trên.
Sau khi nghe thấy tên cô gái, hắn đứng khựng lại và nhíu mày nhìn người đang đứng cạnh người đàn ông. Trố mắt ra nhìn, miệng há hốc trông ngu kinh khủng. Thấy hắn vậy, Huyn cũng quay ra nhìn, đập vào mắt anh chính là cô gái đó. Nỗi kinh hoàng của hắn…
-Chị… chị… Hana – Hắn đờ người ra, miệng lẩm bả lẩm bẩm
-Sao… sao chị ấy lại ở đây? Chẳng phải… chỉ ấy đang… ở Mĩ sao? – Huyn run lập cà lập cập chỉ tay về Hanaka
Phong và nó thấy vậy cũng quay đầu theo nhìn. Ánh mắt tò mò hiện rõ trên khuôn mặt của cả 2. Cô gái này là ai mà lại khiến 2 ông hoàng này trở thành thỏ đế thế này?
Hanaka chợt nhìn về phía cánh cửa phía Đông ở đằng sau lưng người đàn ông nơi có 4 thân ảnh đang đứng nhìn mình như sinh vật lạ. Chị hơi nhíu mày làm người đàn ông cũng quay ra nhìn 4 đứa tụi nó
-Jun, Huyn! 2 con làm gì mà đứng đần ra thế kia? – người đàn ông lên giọng mắng – lại đây chào hỏi chị 2 đứa đi chứ
-Ô! 2 đứa cũng ra đây đón ta sao? – cơ mặt dãn dần ra, Hanaka nở một nụ cười ranh ma nhìn hắn và Huyn – Đứng đó làm gì nữa, qua đây đi chứ. Mời luôn 2 người bạn của 2 đứa ra đây.
-À… dạ… - Huyn lắp bắp rồi huých tay hắn để kéo hắn ra khỏi mớ suy nghĩ đáng sợ. Anh kéo hắn lại rồi quay đầu lại nhìn – 2 người cũng đi theo tụi tôi đi chào hỏi chị ấy đi.
-Vì sao? – nó và Phong đồng thanh
-Cứ làm đi, coi như là giúp tụi tôi một lần mà – Huyn nài nỉ nhưng vẫn đẩy hắn tiến về phía trước
Nó và Phong thở dài rồi cũng đi theo 2 chàng. Hắn giờ đã tỉnh khỏi cơn mê, hắn đứng thắng dậy và chỉ lại tác phong rồi tiến thẳng về phía Hanaka.
-Chào chị - hắn cười ngượng – chị vẫn khỏe chứ ạ?
-Ta vẫn khỏe, tưởng cậu quên luôn ta rồi? – Hanaka cười ẩn ý, nghiêng đầu ra nhìn nó và Phong – 2 đứa không định giới thiệu cho ta 2 người bạn này sao?

-À… vâng! Cô gái này là Hwang Hyeong – Huyn chỉ tay về phía nó. Nó cũng chỉ cúi đầu chào lịch sự mà chẳng nói gì. – còn kia là Victor Atushi
-Chào tiểu thư, rất vui được làm quen – Phong nở một nụ cười xã giao nhìn Hanaka
-Vâng, chào cậu. – Hanaka nhíu mày nhìn Phong nhưng rồi cũng đáp - Thôi giờ chị có chút việc. Gặp lại sau! – nói rồi cô quay lưng bỏ đi nhưng không quên lễ phép chào lại người đàn ông – chú cho cháu xin phép.
-Được rồi, cháu có việc thì cứ đi đi – người đàn ông từ nãy tới giờ im lặng lắng nghe câu chuyện của 5 người trẻ tuổi.
Nó nhún vai rồi quay đầu đi luôn, chẳng thèm nói lời nào. Hắn và Huyn thấy vậy cũng lọ mọ đi theo nhưng Phong lại rút điện thoại ra hý hoáy nhắn tin rồi té luôn. Nó thở dài rồi cứ thế đi lên bỏ mặc 2 dấu hỏi to đùng ở sau lưng mình.
Vừa bước vào cửa thì nó thấy 2 cô gái đang hùng hổ tiến về phía nó, vẻ mặt khinh bỉ và coi thường. Dừng chân đứng đối diện nó, một cô gái liếc nhìn hắn và Huyn đầy say mê rồi quay lại nhắm thẳng vào mắt nó. Bất chợt cô ta rùng mình, ánh mắt lạnh như băng ngàn năm làm cô gái nói không ra lời.
-2 chúng tôi muốn đấu lại – cô gái còn lại thấy vậy thì đứng lên nói thay bạn mình. Giờ nó mới nhớ ra 2 người này là ai. Không xa lạ gì, đây là 2 cô tiểu thư của học viện Iken vừa bại trận dưới tay hắn và nó.
-Lí do? – hắn từ đằng sa bước lên, nhíu mày nhìn 2 người kia hỏi.
-Chúng tôi không phục – Cô gái đứng chết lặng kia lên tiếng, đó chính là Maya. Cô ta chỉ tay vào nó – cô ta không hề đánh mà chỉ đứng đó hưởng thành quả.
-Cô nghĩ tôi đồng ý? – nó liếc nhìn Maya - người vừa dám chỉ tay thẳng vào mặt nó rồi nói với giọng vô cùng bình thản.
-Vậy là cô sợ đấu với chúng tôi? – Maya cười khinh bỉ, cố khích tướng nó
-Tùy cô – nó nhún vai rồi lách qua Maya cùng Natali, lại là cái câu nói ngu ngốc này. Hắn và Huyn cũng thở dài ngán ngẩm rồi đi theo nó.
-Mày… - 2 bàn tay của cô ảdần khum lại thành hình nắm đấm, ánh mắt hằn lên sự giận dữ và hàm răng đang nghiến ken két – Đồ hèn nhát
Nó đứng lại, một nụ cười nửa miệng khinh bỉ hiện ra trên khuôn mặt thanh tú và cuốn hút. Quay đầu lại, nó tiến ra khỏi khu đông và tới sân đấu nơi đám đông vừa giải tán. Trước khi đi, nó vẫn không quên nhắc hắn và Huyn gọi trọng tài ra để điều khiển trận đấu. 2 ả tiểu thư cũng đi ra và vô cùng đắc ý mà đi theo.
Đương nhiên, cả 2 đành chấp thuận nghe theo và nhấc máy gọi cho 2 vị chủ tịch. Xong suôi, hắn và Huyn cũng cùng đi ra luôn để thưởng thức màn “xả giận” của nó, đây không phải lần đầu nó bị như vậy.
Khu vực khán đài giờ đây vô cùng đông học viên, có cả học viện Iken lẫn học viện Novar. Có lẽ đây là việc đã được sắp đặp trước nhưng nó chẳng quan tâm, đấu là đấu chứ khán giả thì không liên quan. Chuẩn bị bước vào kết giới thì hắn giữ tay nó lại hỏi:
-Có cần ta giúp không?

-Ở ngoài đi – nó gỡ tay hắn ra và tiếp tục bước vào – chúng thách đấu ta chứ không phải ngươi.
Cứng họng, hắn thở dài rồi chở lại băng ghế giành cho thí sinh của học viện Novar. Chẳng biết từ đâu đi ra, 2 vị chủ tịch đã đứng trong kết giới và tay cầm một chiếc mic. Đương nhiên vẫn là bài ca muôn thủa: giới thiệu thành phần thí sinh rồi tuyên bố bắt đầu cuộc thi.
Maya và Natali nhìn nó cười đắc thắng, 2 ả cứ nghĩ rằng một mình nó không đấu lại được 2 người mà không hề biết mình sắp chuẩn bị biến thành 2 cái thớt.
Bắt đầu tấn công trước, Maya tụ lực tập trung vào 2 tay, 2 quả cầu gió được tạo ra và bất giác, hàng ngàn mũi tên tầm 1 gang tay phóng vụt ra. Natali lại liên tục vung tay ra những cây kim được làm từ đất nung đỏ rực liên tiếp cùng tiêu gió bay thẳng về hướng nó.
Dơ bàn tay lên, quẹt ngang một đường trên không, mọi thứ ám khí đều vỡ vụn ra biến thành nước rồi tan hẳn vào không khí chẳng khác gì cát ngay trước mặt nó. Nhếch mép cười nhạt, nó nhìn khuôn mặt đang dần biến sắc của 2 cô tiểu thư.
Tới lượt nó, chỉ một động tác đưa một ngón tay lên, nhẹ nhàng vẽ lên không trung hình sao 6 cánh. Dừng ngón tay ở điểm trốt, ngôi sao hiện ra với viền nước trong suốt bao bọc. Từ viền nước phóng ra vô vàn những giọt nước hình xoắn ốc về phía Maya.
“Ầm… phịch”
Không kịp tạo khiên đỡ, Maya gụp hẳn xuống sàn bất tỉnh. Chân tay bị găm toàn những vệt nước đang rỉ máu và có vẻ như sẽ không dừng lại
-MAYA – Đám nữ sinh nhìn há hốc rồi hét toáng lên.
-Không…. MAYA… - khán đài học viện Iken rầm rộ lên. Đám học viên bắt đầu xôn xao bàn tán.
Hắn và Huyn ở bằng ghế thí sinh mà bất giác rùng mình. Nhìn sang phía cô gái xấu số vừa bị quật ngã kia mà hắn thở dài nặng nề. Nếu nó mà đã bắt đầu nhanh như vậy thì kiểu gì con mồi tiếp theo sẽ mệt lắm đây
-Haizz, cô ta đúng là quái vật. – Huyn lắc đầu nhìn nó – có cần tàn ác đến vậy không?
-Chuyện thường thôi mà – Hắn lại phản bác ý kiến của Huyn – Đánh thì cũng phải đánh ra trò chút chứ.
-Không biết cô ta sinh ra từ gì nữa? Băng ngàn năm chăng? – Huyn lẩm bẩm
-Thôi, tập trung xem tiếp đi…
Natali nhìn Maya mà run lẩy bẩy, có lẽ lúc này cô sẽ rút lại lời vừa nói với nó mà ngoan ngoãn tán thành quyết định của 2 vị chủ tịch. Hít một hơi thật sâu, Natali vung roi lên, những dải đất được uốn lên không khác gì lụa vây quanh và bắt đầu cuốn lấy nó từ 4 phía.

Thở dài thườn thượt, nó đưa ngón tay lên và vẽ một đường êlip. Đường vẽ sáng lên và lần lượt, những dải nước xoáy lên từ lòng đất và chắn cho nó. Chúng biến thành hình một chiếc ống hình trụ có 2 đáy làm từ nước.
Những dải đất đánh liên tục vào tấm khiên nhưng càng đánh lại càng vỡ vụn ra. Từng mảng, từng mảng một rơi xuống như mưa. Mặt đất bị chấn động không ngừng. Cuối cùng Natali cũng dừng hẳn lại, đứng thở phì phò.
Natali rùng mình khi vừa ngước mắt lên nhìn nó, “cô ta… vừa cười…?”. Nhìn người con gái trước mặt, nó đang đưa tay lên không và … phẩy tay hắt qua một bên, Natali chợt run rẩy không ngừng. Hàng loạt những cơn sóng nước đang dữ dội lao thẳng về phía Natali từ 3 hướng.
“rầm… phụt”
Sau đợt đầu tiên, Natali khuỵu hẳn chân xuống nhưng chưa ngã gục hoàn toàn. Và có lẽ chỉ cần 1 hit nữa thôi, cô sẽ tiếp đất trong đau đớn. Nhưng không, nó đã ngưng lại và hạ tay xuống.
-AAAAAAAAAAAA – lũ học viên Iken một lần nữa sửng sốt. Chắc chưa bao giờ họ thấy 2 cô tiểu thư nổi tiếng tài giỏi và kiêu kì lại cùng một lúc gục ngã trước 1 người bí ẩn.
-Không thể nào… cô ta… cô ta hạ được cả 2 ư? Làm sao… làm sao có thể chứ???
Những lời bàn tán rộn hẳn lên mà không hề để ý tới những nhân vật chính của trận đấu. Trên tay nó lúc này là một giọt nước có cánh. Nó đưa giọt nước tiến gần miệng rồi thổi nhẹ, vô vàn những cánh hồng trắng bay và ôm trọn lấy Natali.

Bước ra khỏi kết giới, đằng sau nó là một cô gái đang ngơ ngác nhìn những cánh hồng xung quanh mình. Những cánh hoa phát ra ánh sáng trắng, chữa lành những vết thương và xóa hẳn đi hoàng loạt những vệt máu chạy dài từ vai xuống cánh tay.

Nó lấy khăn lau tay rồi bỏ đi, tách ra khỏi đám đông hỗn loạn đang cố gắng đưa 2 cô gái vào trạm xá dưỡng thương. Nó thì cứ dửng dưng như không, thoải mái sải bước ra bãi biển mà chẳng nói lời nào.
-Thoải mái hơn rồi chứ? – Đang ngồi ngắm biển thì Phong bỗng từ đâu đi tới, đứng đằng sau nó và ánh mắt đang ngước nhìn ánh mặt trời buổi sớm
-Tạm ổn. Còn anh, giải quyết xong chưa?
-Vẫn vậy thôi. Ít nhất lúc này vẫn còn trong tầm kiểm soát
-Yêu cầu trao đổi của chị ấy là gì?
-Nè, em biết rồi mà vẫn hỏi sao? Tính chọc tức anh đó hả?
-Suy đoán thôi mà – nó phì cười – trả lời xem.
-Hẹn hò – Phong thở dài ảo não – cô ấy đã biết hết rồi mà
-Sợ gì nữa? Có hôn ước rồi còn gì. – nhún vai, nó quay đầu lại nhìn Phong

-Nhưng… anh đã biết cô ấy ra sao đâu. Mới gặp có một lần mà! – lại một tiếng thở dài, trông Phong có vẻ rất u sầu và mệt mỏi – cái hôn ước quái quỷ…
-Thôi đừng thở dài nữa. Tự chủ động đi.
-Em đúng là… Không nói nữa. Chúng ta về thôi
Gật đầu rồi đứng dậy, nó ngoảnh lại nhìn bờ biển một lần nữa rồi quay về khu đông. Phong thì vẫn với tâm trạng khổ sở, không biết làm thế nào với vụ hẹn hò cùng cô hôn phu kia mà về phòng vùi đầu vào laptop làm việc, không còn biết trời đất gì nữa.
“… Sau khi nhắn tin hẹn người đó ở một quán trà gần biển, Phong cứ dạo bước tới đó mà không hay biết người đó đã đứng sau lưng anh từ lúc nào. Người đó cứ đi theo Phong một cách nhẹ nhàng và lặng lẽ cho tới khi anh dừng chân lại.
-Em biết tôi hẹn em ra đây là vì lí do gì rồi chứ, Jennica? – Phong không quay lưng lại, cứ đứng như vậy mà nói
-Đương nhiên là biết. Nhưng hãy gọi em là Hanaka – phải, đó là Hanaka- hôn phu của Phong.
-Vậy em sẽ đồng ý giúp tôi?
-Cũng có thể nhưng…
-Nhưng phải có điều kiện trao đổi phải không? – Phong thở dài, quay lại nhìn Hanaka
-Hãy hẹn hò với em – Hanaka cười – đó là điều kiện trao đổi.
-Hẹn hò? – Phong nhướm mày – vậy em tính giành thời gian vào lúc nào đây? Đừng quên rằng lúc này tôi vẫn đang là học viên cấp 3.
-Điều đó tùy thuộc vào anh. Em cho anh 3 ngày để suy nghĩ về việc này.
-Nếu sau 3 ngày mà tôi không đồng ý?
-Em sẽ rút lại hợp đồng giữa Penta và Niko – Hanaka nhún vai, ánh mắt đắc thắng nhìn Phong. – và anh sẽ trở về làm hôn phu của em, sớm thôi.
-Haizz. Thôi được, tôi đồng ý là được chứ gì. Nhưng không ai được biết đâu đấy – Phong lắc đầu thở dài, không ngờ hôn phu của anh lại sắc sảo đến thế
-Được rồi được rồi, chuyện đó không thành vấn đề. Nhớ lời anh đó – Hanaka nháy mắt, cô nhún chân và hôn và má của Phong – thôi em về đây
-Em… - một thoáng bất ngờ, Phong ngớ người nhìn cô gái vừa chạy tót về phía sân đấu. Đúng thật là…
…”
Profile: Hanaka Higashi: 20t, tổng giám đốc công ti thời trang Niko. Chị gái ruột của hắn ( mang họ khác thì sau giải thích ), vô cùng sắc sảo, thông minh và khôn khéo nhưng đặc biết rất hiền lành. Là đối tác của Phong trong một lần anh đang công tác ở Mĩ nên vô tình biết được sự thật là cả 2 có hôn ước với nhau. Mang trong mình sức mạnh của lửa tầng thứ 23 với vũ khí là Đoản Luân đao


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui