Chap 11:
- Nè, cá dọn..
bể, mà anh tên là gì ý nhỉ? Nè, đứng lại...
"Tên đáng ghét sao đi nhanh thế không biết?"
"Cô ta được lắm, không nhớ cả tên mình cơ đấy ( Ken tưởng mình nổi tiếng lắm), lại còn dám gọi mình là cá dọn bể nữa"
*Rầm*
Bu ôm đầu suýt soa.
- Dừng lại cũng phải nói một tiếng chứ. Anh là rô bốt đấy à?
- Cô bảo tôi dừng lại còn gì?
@___@ Bu cứng họng.
Thật ra Ken chẳng đứng lại vì Bu bảo đứng, chỉ đơn giản là đã đến phòng KTX của cậu mà thôi.
- Cá dọn bể anh không nói chuyện hẳn hoi được à? Ngang như cua ấy!
- Suỵt.
Ken vội lấy tay bịt miếng Bu lại.
- Anh làm cái gì thế? - Bu cũng thì thầm.
- Cô nhìn xem!
Ken và Bu cùng liếc mắt nhìn vào
O____O O____O
Cảnh tượng lãng mạn đập vào mắt cả hai.
Trên chiếc giường cạnh cửa sổ, Kin và Mi ngồi đó, Mi dựa đầu vào ngực Kin và cả hai cùng nghe nhạc.
Bu trố mắt nhìn, nhỏ cố cậy cánh tay đang bịt chặt lấy miệng mình của Ken ra để... tiện hét. Và khi đã cậy được rồi...
- A...a...a...a...a...a...a...
Tiếng hét của nhỏ làm "lay động" tâm can mọi người, khiến Ken phải bịt tai. Mấy người ở phòng KTX bên cũng bị tiếng hét làm tỉnh ngủ "Đang ngủ trưa sao có đứa phá đám chứ?", làm người đang cầm bút học bị giật mình và cái bút chọc thẳng vào mồm, người đang ăn chuối bị tọt cả quả chuối vào trong họng.... Thật kinh khủng!
Không những thế, nó còn khiến Mi choàng tỉnh và khiến đôi mắt đang nhắm của Kin phải mở ra.
- Hai người... - Bu chỉ tay vào Mi và Kin, lắp bắp.
Mi giật mình, nhỏ quay sang nhìn Kin. Kin vẫn lạnh lùng, mặt không chút biểu cảm.
- Yan... em... em... xin lỗi...
Nói rồi, Mi chạy vọt đi. Bu và Ken đứng như trời trồng. Cả hai không hiểu chuyện gì đang xảy ra. Rồi Bu cũng chạy theo Mi...
Ken bước vào phòng. Cậu nhìn Kin bằng đôi mắt nghi ngờ.
- Mày... quen con bé đó hả?
Kin khẽ rút chiếc tai nghe nhạc ra.
- Không! - ngắn gọn.
- =___="
Ken lắc đầu ngao ngán, cậu bước vào phòng vệ sinh, định rửa mặt cho tỉnh táo.
Chợt ánh mắt cậu dừng lại nơi vệt đỏ hằn trên cánh tay "con nhỏ đó cũng ghê gớm đó chứ", không hiểu sao cậu cười một mình.
*Bốp*
Ken tự cốc vào đầu mình "Con nhỏ hâm, rồi có ngày ta cho cô phải trả giá, dám làm Hội trưởng Hội học sinh sao? Không dễ thế đâu. Haha" (cười gian)
Chap 11:
Cuối cùng thì Bu cũng đuổi kịp Mi, mệt quá, hôm nay nhỏ phải chạy đến là nhiều.
- Mi sao thế? - Bu hỏi - sao lại khóc?
Với Bu, Mi luôn là người cứng rắn, nhỏ như không tin vào mắt mình khi thấy Mi khóc.
- Không có gì, là bụi đó mà... - Mi trả lời nghẹn ngào.
- Bụi cái gì chứ? Thằng cha đó (nói Kin) làm gì Mi hả? Bu sẽ cho hắn biết tay.
- Không... Na đâu? - đánh trống lảng.
- Ừ... thôi chết, Na ở phòng y tế, ay ya, sao mình lại quên được cơ chứ, nhỡ thằng cha Hội trưởng sàm sỡ Na thì sao?
- Sao Na lại ở phòng y tế?
- Chuyện dài lắm! Đi thôi.
Nói rồi, Bu kéo tay Mi đi về phía khu trước.
_ _ _
Na cứ chốc chốc lại hé mắt nhìn ra. "Ặc, vẫn chưa đi. Sao đây? Mình buồn đi vệ sinh quá T___T"
Lúc này, Na chỉ ước sao cho cái tên đáng ghét trước mặt biến đi càng xa càng tốt. Không chịu được nữa rồi, mắc quá... Nhỏ vùng dậy...
"Chạy... chạy thôi... không thể nhìn hắn được" Na cố chạy thật nhanh để không phải nhìn ánh mắt Kun, nếu không nhỏ sẽ đỏ mặt mất.
Vì cuống quá, Na xỏ lộn dép chiếc này sang chiếc kia, nó cản trở chuyển động và theo quán tính, Na bắt đầu chới với "Trời ơi, không lẽ lại hôn đất giống Bu sao? Huhu"
Một cảnh quay tuyệt đẹp, Kun kịp thời nắm lấy tay Na, kéo lại. Nhưng ngu một nỗi là kéo mạnh quá, khiến cả hai mất thăng bằng và... cùng ngã.
*Chụt* (Cái gì ta?)
Na không hôn đất... mà nhỏ hôn thẳng vào má Kun...
Đúng lúc đó, Bu và Mi cũng cũng vừa đến nơi.
- Ặc @___@ @___@
Lại là bốn con mắt ngạc nhiên xen lẫn "xúc động" của Mi và Bu khi chứng kiến cảnh vừa rồi.
Thấy có người đến, Na không suy nghĩ được nhiều, nhỏ đỏ mặt chạy vù ra núp sau lưng Bu và Mi.
Mi giận dữ quát:
- Tên xấu xa kia, sao anh dám lợi dụng bạn tôi hả?
- O___o tôi lợi dụng bạn cô?
- Chứ còn ai vào đây nữa?
Rồi quay sang Na, nhỏ đang thút thít.
- Nụ hôn đầu của Na, huhu...
- Đừng khóc nữa Na, để Mi xử.
Mi vặn tay cốp cốp, bẻ từng đốt ngón tay, nhỏ cười nửa miệng.
- Động đến bạn của bổn cô nương này là không xong rồi. Để ta dạy cho ngươi một bài học.
Mi..
từ từ tiến đến.
- Cho Bu tham gia với. - Bu cũng xắn ống tay lên.
- OK. ^___^
Kun đang lồm cồm bò dậy
- Khoan đã! Nghe tôi giải thích... Này, mấy cô định làm gì hả? Á...á...á...
*Bụp... Hự... Cheng... Huỵch... Chát... Bốp*
Bụi tung mịt mù.. khói ngập đầy trời... chắc hẳn lúc này Kun chỉ còn trông thấy sao trời lấp lánh mà thôi (khổ thân).
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...