Học Viện Ma Cà Rồng (Vampire Academy)
''Các cậu đến rồi sao'' Mẹ Yuki chợt lên tiếng
''Sớm hơi bọn tôi dự tính'' Mẹ Yul điềm tĩnh nâng ly trà
''Vì ngài Kell muốn những đứa con dâu của ngài ''Về Nhà'' chung sớm hơn chúng tôi dự tính '' Hai người đó cùng bí ẩn cười
''CON DÂU ???'' Bọn nó ngượng chín mặt hết một lượt lắp ba lăp bắp không nói được câu gì đứng im như trời trồng
''Ha ha điều đó thì tất nhiên chúng tôi biết chứ '' Ba mẹ bọn nó cùng cười rộ lên vói tâm trạng cực kỳ sảng khoái
''Hiện tại các tổng tài không có ở Dinh Thự vì họ đang có chuyến công tác 3 ngày bên mỹ bên Mỹ với những dự án quan trọng nên họ không thể về được chậm nhất là 2 ngày mong các tiểu thư thứ lỗi và thông cảm cho các thiếu gia '' Người đó cung kính quay đến chỗ bọn nó nói
''Khô .. ng .sao '' Bọn nó lắp bắp với không khí này thì thật sự chẳng quen một chút nào cả
''Họ có nói là chậm nhất một tuần họ sẽ chờ về nên các tiểu thư hãy tới Gia Tộc Kell trong thời gian sớm nhất và đợi họ chở về''
''Vâng chúng tôi biết'' Đồng thanh tập hai bọn nó cúi đầu nói
''Còn bây giờ thưa các phu nhân và các lão gia hiện tại ngài Kell đang đợi mọi người ở căn nhà lớn ở bên trong Dinh Thự để bàn về chuyện hôn ước giữa hai gia tộc và lời đề nghị của ngài ấy - mong mọi người hãy sắp sếp sớm và tới Kell cùng chúng tôi''
''Được chúng tôi biết'' Ba Yuki nói
''Vậy thì chúng tôi sẽ ra xe trước chờ mọi người - các tiểu thư xin hãy sắp xếp đồ đạc và chuyện tới Dinh Thự '' Nói õng bọn họ mở cánh cửa rồi nhẹ nhàng bước xuống dưới sân trong của biệt thự không khi bây giờ thật yên ắng và vẳng lặng làn gió nhẹ ùa vào trong ô cửa sổ
''Các con hãy chuẩn bị đi'' Mẹ Haruhi chợt nói
''Nhưng đồ đạc hãy mang hết đi và điều duy nhất ta muốn dặn các con là trước khi bước tới gia tộc Kell hãy ứng xử và hành động thật khôn ngoan và tránh những hiểu nhầm hay sai xót đáng tiếc nhất là con Yuki con sẽ là con dâu trưởng của gia tộc Kell - con phải tự hào rằng đó và vinh hạnh lớn nhất đối với gia tộc ta vì vậy con phải cư xử và ứng xử sao cho thật khôn lường phải tập sự cố gắng và chịu đựng - ta mong các con hãy hoàn thành tốt vai trò con dâu của gia tộc Kell'' Mẹ Yuki khoanh tay nói
''Các con bây giờ không phải những đứa trẻ ngây thơ hồn nhiên của ngày trước nữa bây giờ các con đã trưởng thành và mang trên vai những trọng trách vô cùng quan trọng số phận của gia tộc nằm trong tay của các con ta mong các con hãy sống thật vui vẻ và không để những gì đáng tiếc sẽ xảy ra'' Mẹ Rin bước tới nắm lấy tay bọn nó cười hiền hậu - mẹ Rin lúc nào cũng biết làm cho lòng người khác cảm thấy rất dễ chịu
''Ta biết rẳng cuộc hôn nhân này sẽ khiến các con gặp khó khăn và các con vẫn còn trẻ chưa thể chín chắn nhưng đó chính là số mệnh của gia tộc là một hôn nhân quyết định tất cả vì vậy ta mong các con hãy một lần thôi vì gia tộc mà hãy chấp nhận hôn ước này - và ta mong rằng họ cũng sẽ yêu thương các con và chăm sóc các con và cho các con một cuộc sống thật hạnh phúc nhất nhé '' Ba Yuki cười hiền nói
''Đến gia tộc Kell rồi hãy sống thật tốt nhé các con hiểu không ?? Phải tự biết lo cho bản thân mình và hãy trưởng thành lên chín chắn lên hãy như là cây xương rồng đứng trước bao giông không một cái gì có thể khiến các con ngã gục - bọn ta sẽ phải về Mỹ và hoàn thành nốt những công việc còn đang dở dang không thể bên cạnh cũng không thể chăm sóc các con vì vậy ta muốn các con phải tự biết lo cho bản thân mình, hãy cố gắng lên nhé'' Ba Yul nghiêm nghị nói
''Rồi một ngày nào đó bọn ta sẽ chở về đây - và đó cũng sẽ chính là ngày bọn ta nhìn thấy các con khoác trên mình chiếc váy trắng cô dâu rực rỡ ngày các con xinh đẹp hơn bao giờ hết - bước sánh vai cùng với người đó đi tới suốt cuộc đời, ngày hạnh phúc nhất cuộc đời của các con .. ta mong rằng nó nhất định sẽ xảy ra'' Ba haru nói
''Và lời cuối cùng ta muốn dặn các con rằng - hãy sống thật tốt nhé nghe chưa , những đứa con gái yêu quý nhất của ta dù các con có lớn có trưởng thành thì trong lòng bọn ta các con vẫn luôn là những nàng công chúa bé nhỏ'' Ba Rin cười thật ấm áp xuất hiện trên gương mặt nghiêm nghị
Từng giọt nước mắt vô thức trên gương mặt nhỏ nhắn của bọn nó chảy xuống bọn nó vô thức gật đầu không thể kìm được những giọt nước mắt của yêu thương của hạnh phúc , bọn chạy tới ôm lấy ba mẹ mình
Bọn nó luôn hiểu rằng ba mẹ bọn nó cũng không hề muốn bọn nó kết hôn muốn bọn nó có hạnh phúc sớm như vậy nhưng đây là vì lời hứa năm xưa của gia tộc là một lời hứa vô cùng quan trọng mà họ đã phải gật đầu trong vô thức dâng hiến con gái mình về làm dâu gia tộc Kell nếu như không làm vậy thì cái gia tộc đã tồn tại 100 năm tuổi này sẽ sụp đổ chỉ ngay trong trước mắt tổ tiên đã có công gây dựng lên mà chỉ trong phút chốc họ đã làm gia tốc sụp đổ một cách vô nghĩa ư ?? Đó chính là phản bội là một lời thất hứa là những kẻ hèn nhát không dám đối mặt với những gì đang ở trước mắt. Nhưng bọn họ để những đứa con gái yêu thương nhất của mình đi vì họ biết ngài Kell là một người tốt luôn hiền hòa ấm áp - và chắc chắn cũng sẽ là một người cha chồng tốt đối với bọn nó còn chồng bọn nó những tổng tài Tài Sắc Vẹn Toàn kia cho dù mới chỉ nhìn chưa hề có cơ hội tiếp xúc nhưng cũng để ông bà biết rằng họ cũng không có gì gọi là xấu và nguy hiểm như vậy là đủ là yên tâm hơn nhiều rồi .. có như vậy họ mới yên tâm để những bảo bối quý giá nhất với họ đi về nơi khác và sống một cuộc sống mới và không còn họ bên cạnh nữa
Yuki - Yul - Misa - Haruhi - Rin bọn họ quay lại nhìn nhay rồi mỉm cười gật đầu '' Quyết định của chúng ta sẽ không bao giờ là sai cả ?? Có phải không ?? Chúng ta sẽ sống tốt sẽ không để ba mẹ lo lắng ... !! Nào đứng dậy bước về phía trước thôi
Bọn nó đứng dậy một lần cuối cúi đầu chào ba mẹ tụi nó mỉm cười thật nhẹ nhàng '' Con mong ngày mọi người sẽ chở về - để tham dự lễ cưới của bọn con - còn bây giờ con đi đây - ba mẹ à hãy sống tốt nhé .. vì con không thể bên cạnh chăm sóc người được'' bọn nó cúi xuống trước mặt ông bà
''Bọn ta hứa sẽ sống tốt - sẽ không để các con lo - và nhất địn sẽ chở về''
''Còn bây giờ các con đi đi ''
Bọn nó ngẩng mặt lên mỉm cười trong ánh mắt trong veo nhẹ nhàng hồn nhiên của những thiếu nữ 20 tuổi - tuổi thanh xuân đẹp nhất, bọn nó quay người đi sách những đống đồ vali hành lý đằng sau cánh cửa đóng lại 5 vóc dáng bé nhỏ biến mất tất cả như bị che đi bởi một cánh cửa gỗ chen ngang lại
Từng tiếng bước chân bước xuống câu thang từng bước vang lên trong khôn gian yên ắng bọn nó đẩy cánh cửa ra kéo Vali ra ngoài
''Các tiểu thư chúng ta đi trước chứ '' Người đó tới bên chiếc xe mở nhẹ cánh cửa ra bọn nó gật đầu rồi di chuyển va li lên xe cùng với một đống đồ lểnh khểnh Yuki ngoái đầu lại '' Tạm biệt mi - ta sẽ quay trở lại .. nhất địn sẽ quay trở lại'' rồi quay người đi mỉm cười gió rồi ngồi lên xe chiếc xe đóng lại tiến về con đường phía trước, cuối cùng những ngày tháng tự do của tuổi thanh xuân đã hết - và cũng đến lúc bọn nó gặp chồng chưa cưới những con người bí ẩn và xa lạ nhưng trong lòng bọn nó không khỏi thắc mắc - 1 Cuộc Sồng Mới Từ Bây Giờ Sẽ Bắt Đầu ... !!
Chiếc xe di chuyển đã khá xa, bọn nó cũng thỉnh thoảng lại nhìn ra cửa sổ tóm lại là cái Dinh Thự chết tiệt đó ở đâu mà xa quá vậy trời ..!! Bên ngoài những ngọn gió lạnh cũng len hơi chui vào trong xe những gương mặt thật điềm tĩnh - yên lặng và chăm chú tới những con đường phía trước không biết rồi tương lại của bọn nó sẽ ra sao đấy ??
Chiếc xe dừng lại ở một cánh cửa ta khổng lồ nó như bao trùm hết tất cả phải nói rằng nó quá to và quá cao bảo vệ hết được mấy lớp tường cao, cánh cổng mở ra trước mặt chúng nó là một thế giới thu nhỏ một thành phố thu nhỏ đây sao ?? Ở đây được những bức tưởng vách lên bao bọc hết tất cả nó có 5 Dinh Thự và một Dinh Thự lớn nhất ở chính trung tâm đi thẳng sâu vào cây cối và vườn hoa cỏ thơm ngát như một bầu không khí khác khung cảnh ở đây thật sự quá đẹp nó như một khu vườn trong truyện cổ tích phía bên kia thì là một hồ nước lớn và những chiếc xích đu trắng và chú chim bồ câu trắng đang đậu hồ bơi lớn và những khu vườn hoa thơm ngát bao bọc lối đi thẳng tới Dinh Thự lớn nhất được làm bằng gạch trắng những viên sỏi kiểu cách và những bồn hoa ở hai bên đia vào cả những con đường nhỏ dẫn tới 5 chiếc Dinh Thự phải được chứng kiến thì ai không mắt chữ A mồm chữ O thì cũng phải khâm phục người đó chỉ có thể dùng 2 từ để miêu tả chốn thần tiên này thật sự QUÁ ĐẸP.Bọn nó trợn tròn mắt mồm há hốc khi nhìn mọi thứu trong tầm mắt phải khẳng định rằng họ quá giàu có để xây dựng một nơi thần tiên như thế này hơn mấy 1 tỷ yên hay chính xác hơn là hơn nhiều cứ không phải 1 tỷ ( em chém bừa ạ hế hê )
Chiếc xe dừng lại ở chính chung tâm những con đường đi vào bọn nó kéo hành lý bước xuống vẫn chưa khỏi lóa mắt và ngạc nhiên vì nơi này không khí thật dễ chịu tràn ngập hương thơm của hoa cỏ những ánh mặt trời nhẹ chiếu rọi xuống những mùi của nắng thật tinh khiết
Người đó bước xuống tới bên bọn nó rồi nói '' Các tiểu thư hẳn đã nhìn thấy 5 Dinh Thự đằng kia chứ''
Bọn nó gật đầu ngây ngốc rồi nhìn theo tay anh ta chỉ
''Đó là 5 Dinh Thự của các tổng tài - và Dinh Thự lớn đang ở trước mặt cô bây giờ là Dinh Thự của chủ gia tộc Kell Henzill này''
''Sao nơi này có thể đẹp tuyệt được tới như vậy'' Yul sáng mắt nhìn xung quanh 4 phương 8 hướng
''Phải phải đó'' Haruhi cũng gật gù nói với ánh mắt trầm trồ
''À nơi này là do chính ngài Kell thiết kế cùng với sự trợ giúp của tổng tài trưởng''
''Liệu anh có thể cho chúng tôi biết tên của bọn họ không anh nói như vậy chúng tôi rất khó hiểu'' Yuki ngước nhìn lên anh ta nói
''Phải rồi chúng tôi còn chưa biết tên bọn họ'' Rin nói
''Ồ cái này thì thật sự tôi không thể nói được vì các ngài ấy không muốn tôi nói với các cô mà các ngài ấy muốn các cô tự tìm hiểu và họ sẽ tự nói với các cô sau'' Anh ta nháy mắt tinh nghịch bộ dạng vô cùng bí ẩn
''Sao lại như vậy '' Bọn nó ỉu xìu mặt mất thằng cha đó đúng là lắm chuyện mà còn phải bắt người ta tự tìm hiểu nữa - trời ơi có biết gì đâu mà tự tìm hiểu .. đúng là mấy thằng cha nhiều chuyện bọn nó đang tưởng tượng ra những gương mặt đáng ghét của bọn hắn
''Anh có thể cho tôi biết về những người đó không - chúng tôi thì lại rất muốn tìm hiểu về họ'' Misa lên tiếng
''Cái đó thì tôi có thể nói - từ nhỏ tới giờ để thừa hưởng cả sự nghiệp của gia tộc họ đã được dạy bảo và giáo dục rất nghiêm khắc tuổi thơ của họ không như những đứa trẻ khác chỉ có học và học và ngoài học ra ngài Kell dạy học chơi thể thao và những môn võ thuật họ không được phép ra khỏi Toà Dinh Thự này họ chưa bao giờ tiếp xúc với ai khác ngoài những anh em và quản gia những người hầu hạ cũng vì thế mà họ càng ngày càng giỏi thậm chí là hơn mức bình thường chỉ mới 22 tuổi mà ngài Kell đã cho họ ngồi lên vị chí tổng giám đốc của những tập đoàn quan trọng nhất của gia tộc - họ rất lạnh lùng và máu lạnh chưa bao giờ người ta nhìn thấy họ cười mà lúc nào cũng chỉ nhìn thấy những đôi mắt vô cảm những gương mặt lạnh tanh không chút cảm xúc đôi môi như chưa bao giờ biết cười - tài điều hành tập đoàn và những hợp đồng trong và ngoài nước đã khiến gia tộc luôn đứng vị trí hàng đầu - họ chính là những gì quý giá nhất mà thượng đế đã ban tặng cho gia tộc này''
''Máu lạnh với tất cả ngay cả những người thân thiết nhất sao'' Yuki díu mày hỏi
''Phải ngay cả tôi dù hầu hạ bọn họ từ bé cho tới giờ cũng chưa một lần nào tôi được nhìn thấy họ cười - để nhìn thấy một nụ cười như mò kim dưới đáy biển vậy thật sự rất khó'' Anh gật đầu
Sao bọn nó lại có cảm giác giống như ai đó thế này - những người trong quá khứ - ngay cả cái tên Kell cũng rất quen thuộc vô cùng quen thuộc ?? Bọn nó díu mày nhìn về phía Dinh Thự
-Tổng Tài !! Tôi thật sự muốn biết anh là ai ?? Sao tôi lại có cảm giác thân quen thế này - ngay cả tính cách đến cái họ Kell cũng đã rất thân thuộc ??
''Nghe anh kể sao tôi thấy giống một vài người quá'' Yul khoanh tay cười nhạt nói
''Vậy sao ?? giống ai vậy ??'' Anh ta thắc mắc nhìn về phía Yul
''Là những người - từng quen - từng gặp - từng biết - '' Misa cười nhạt hai tay vịn chặt lấy chiếc Vali
''Thôi được rồi trời cũng hửng chiều rồi 5 người nên trở về Dinh Thự cũng lạnh hơn rồi'' Anh ta nói
''Về Dinh Thự ??'' Bọn nó ngớ người ra nhìn anh ta bằng ánh mắt như những con ngố đặc
''À haha .. tôi quên nói với các cô rồi là thế này Yuki cô ở ngôi biệt thự đằng kia còn Yul-chan cô ở ngôi biệt thự màu đen nhạt kia còn Misa cô ở trong ngôi biệt thự gần khu vườn hoa hồng kia còn Haruhi cô ở ngôi biệt thự kế sát bên đó còn Rin-chan cô ở ngôi biệt thự cuối cùng kia nhé còn giờ pye pye công việc của tôi hết rồi'' Bọn nó chưa kịp quay ra thì hắn ta đã biến mất đi tận đâu rồi gì mà nhanh dữ vậy chỉ vừa mới ở đây mà
''Rồi giờ sao đây'' Yul chống nanh nói tựa vào chiếc vali
''Vào thôi chứ sao nữa ??'' Yuki khoác chiếc túi sách rồi đeo phone kéo chiếc Vali tiến về phía trước
''Hầy vào thôi trời cũng lạnh rồi ở ngoài nhiều không tốt'' Haruhi uể oải khoác chiếc túi sách rồi rẽ đi về phía đường thẳng dẫn tới ngôi biệt thự
''Vào thôi Yul-chan đứng ngoài đó làm gì '' Misa kéo vali tiến về phía ngôi biệt thự của cô
Rin-chan đeo phone rồi điềm tĩnh bước đi từng bước trên con đường lát gạch trắng tiến về ngôi biệt thự
''Ê Rin-chan chờ tao với >< chúng mày đúng là lũ trời đánh mà'' Yul hớt hả chạy theo sau một lúc đần người vì lo lắng không biết có nên vào không ?? (t.g: Không vào thì ngủ ở ngoài hả má -_- đần người chẹp chẹp )
Yuki tiến bước chân gần về tới ngôi biệt thự đầy sự lạnh lẽo bao bọc xung quanh bên trong ngôi biệt thự có những ánh đèn sáng thật ấm áp Yuki kéo Vali mở cửa nhẹ nhàng tiến bước vào bên trong tháo nhẹ một bên phone xuống ngó xung quanh, ôi trời lại mộ lần nữa cô lại há hốc mồm với kiến trúc của ngôi biệt thự này sao có thể đẹp một cách sang trọng tới như vậy nó có gồm những 5 gian nhà với những không gian tuyệt đẹp mới bước vào gian nhà dưới là một hồ bơi lớn trong suốt được đặt bằng những lớp kính trong suốt những chiếc ghế nghỉ vàn những chiếc xích đu trắng một không gian 4 chiều cực kỳ sang trọng và đẹp một phòng khách rộng lớn như một đải sảnh lớn ở những khách sạn lớn chiếc tv tinh thể lỏng to và những chiếc bình hoa giả được trang trí rất đẹp bầy lên kệ tv những chiếc ghế salon màu vàng ren sang trọng và chiếc khăn trả bàn rực thơm mùi nước hoa thơm nhẹ trên trần làn hai trùm đèn pha lê sáng lấp lánh tạo cảm giác huyền ảo cho căn biệt thư
Yuki tròn xoe mắt hâm mộ nhìn căn biệt thự phải dùng từ CỰC CỰC KỲ ĐẸP để miêu tả cả ngôi biệt thự này dùng bao nhiêu văn chương cũng không thể kể hết được những gì trong ngôi biệt tự này
''Tiêu thư Yuki'' Hai người con gái từ đâu đi tới khiến Yuki giật bắn mình thu vẻ lại vẻ mặt bình thường
''Các ... cô là .'' Yuki lắp bắp nói
''Em là Sandy còn kia là Yuri bọn em là người hầu ở nơi này phục vụ cho cậu chủ xin chào chị Yuki'' Sandy tươi cười nói nụ cười của cô gái này đẹp tựa như là thiên thần vậy thật dễ thương quá đi *_*
''Oa chị là Yuki người em từng nghe kể hả , xinh quá màu tóc đẹp quá , chị nhuộm mầu gì vậy , chị năm nay bao nhiêu tuổi bla bla ...'' Yuri liền một lúc tia ra bao nhiêu tên ra khiến Yuki đỡ không kịp chóng mặt vì những câu nói nhanh như cắt của Yuri
Sandy đi tới kéo áo Yuri lôi sềnh sệch về phía mình -_- '' Yuki xin lỗi tiểu thư con em tôi nó là như vậy đấy mỗi lần gặp người lạ là nó cứ hành động trẻ con như vậy mong cô thứ lỗi'' Sandy cúi đầu ấn đầu Yuri xuống theo nhìn Yuri với ánh mắt tòa tia sát thương cực mạnh
''Không sao .. haha '' Yuki xoa tay rồi gãi đầu cười trừ =='
''Tổng tài hiện tại đang bận bên Mỹ nên không có ở biệt thự thưa tiểu thư nhưng ngài ấy có dặn tôi là khi nào cô tới đây nói với cô rằng cô sẽ ở cùng phòng với ngài ấy và đây là chìa khóa của căn phòng phía nam mà ngài ấy thường hay lui tới ngài ấy bảo chắc chắn cô sẽ rất thịch'' Sandy cầm ra một chiếc chìa khóa bằng bạc hình trái tim cong cong
''CÁI GÌ ... Ở .. Ở CÙNG .. PHÒNG .. Á Á''Yuki giật bắn bật ngửa ra phía sau
''Vâng ?? có gì lạ đâu ạ'' Sandy đáp mặt tỉnh bơ ngơ ngơ như con nai
''Không .. không thể NÀO TÔI SẼ .. KHÔNG Ở .. CÙNG ANH TA ĐÂU .. NAM NỮ THỤ THỤ BẤT TƯƠNG THẤT ... >< HỪ HỪ'' Yuki đặt hình chéo trước ngực mình bắn ra xa
''Và ngài ấy đã lường trước chuyện này xảy ra và ngài ấy đã bải rằng nếu như ôc không ở cùng ngài thì lúc ngài ấy chở về thì ngài ấy sẽ ĂN SẠCH CÔ nếu như cô không biêt nghe lời '' Sany cười sát khí với ánh mắt tràn ngập sự đe dọa và đáng sợ khác hẳn hình tượng đáng yêu ban nãy khiến cô Yuki phải nổi hết da gà
''Được .. được tôi ở tôi ở .. được chưa ....'' Yuki run run nói
''Tiểu thư cô thật biết nghe lời'' Sandy trở về với vẻ mặt đáng yêu muốn cắn như ban nãy
''Yuri mi dẫn cô ấy lên phòng của thiếu gia đi bây giờ cũng muộn rồi hãy đưa cô ấy lên nhanh kẻo cảm lạnh'' Sandy nói xong thì quay đi mất
''Cô đi theo tôi'' Yuki gật đầu rồi kéo vali bước theo Yuri những người ở đây đúng thật là KHÔNG ĐƯỢC BÌNH THƯỜNG MÀ huhu không lẽ đời cô sẽ tàn sao cả tên trời đánh kia nữa hắn nghĩ cái quái gì mà bắt cô ở phòng cùng hắn chứ đúng là không công bằng mà T^T, càng bước đi càng khiến Yuki thêm lóa mắt vì những gì bên trên tầng hai này một không gian hoàn toàn khác lạ với không gian dưới nhà nó đẹp tuyệt có rất nhiều những căn phòng đi ngang qua các dãy hàng lang
''Yuki tiểu thư đây là phòng của thiếu gia mời cô vào nghỉ còn giờ tôi xin được lui'' Yuri cúi đầu chào Yuki rồi bước xuống dưới, Yuki dáo dác nhìn xung quanh căn phòng này có vẻ là lớn nhất so với các căn phòng khác,Yuki nhẹ nhàng mở cửa bước chân vào căn phòng một mủi hương nhẹ nhàng quyến rũ lòng người xông thẳng vào chiếc mùi nhỏ của cô một mùi hương đầy sự nam tính của chủ căn phòng này và những mùi hương nhẹ nhàng thoáng mát khiến cho người bước vào chẳng muốn rời đi cứ chỉ muốn ở mãi mãi trong căn phòng này chiếc ô cửa sổ trắng trong suốt thổi ùa vào những làn gió lạnh thổi bay chiếc rèm cửa chiếc gường lớn được trải gai trắng và chiếc chăn bông to bên cạnh chiếc gường là những đôi hadphone trắng và những chiếc tai nghe không dây được đặt vào trong chiếc tủ một cách chỉnh tề thật sạch sẽ và gọn gàng phía bên phải là phòng tắm nhưng ... nó làm bằng bằng cửa kính trong suốt có thẻ nhìn thấy mờ hết người tắm bên trong ... ôi cha mẹ ơi T^T cái quái gì vậy .. đùa con sao ??
Yuki đến bên chiếc tủ mở nhẹ cánh cửa ra là tất cả những bộ vest và sơ mi trắng và chiếc quần kiểu cách những mùi hương thật dễ chịu khiến cô muốn hôn vào nó cảm giác như rực nóng người lên căn phòng này như mê hoặc cô rồi vậy còn chủ căn phòng thì sao có cô đến chết đi quá, Yuki sắp sếp quần áo của mình vào chiếc tủ bên cạnh rồi vào phòng tắm làn nước nóng phả thẳng vào gương mặt khiến cô cảm thấy dễ chịu hơn bao giờ hết , cô uể oải bước tới bên chiếc gường lớn đặt người xuống chìm luôn vào giấc ngủ sâu - cô như bị tất cả mê hoặc vào một không gian huyền ảo ... Đây không phải là mơ chứ ... cô cứ thế mà chìm sâu vào giấc ngủ ngon không hề hay biết gì nữa
Bên này Yul và Misa - Haru- Rin cũng đã tới biệt thự vào nhận được những sự tiếp đón nồng hậu của những người quản gia - giúp việc và tất nhiên là kế hoạch cả bọn họ đã phải ở chung phòng cùng bọn hắn thế mới cay nhưng lại không thể nào làm gì được không ở cùng thì bọn sẽ bị ĂN SẠCH ngày chứ đùa (hê hê *ý đồ đen tôi* cười dâm dê * Yul-Yuki-Rin-Misa-Haru *chọi trứng - phi dép *con mụ tác giả dâm đê này thật không thể tin được nhìn chị ta đau đến nỗi nào nhưng thật ghê gớm xùy *sát khi nhìn t.g* *tg* Huhu sao ném em T^T em có làm gì đâu *sưng cục u* )
5 con người - 5 ánh mắt chìm vào trong giấc ngủ sâu yên bình trong căn phòng xa lạ nhưng lại đầy những thân quen - 5 vị tổng tài các anh là ai - Chúng tôi muốn biết - muốn biết con người thật sự của các anh là như thế nào -- Liệu có phải chúng ta từng quen từng biết không ???
-------------------------
New York
Cộc cộc
''vào đi'' Một giọng nói lạnh lùng cất lên
Người đó bước vào 5 người con trai đang vô cảm lạnh lùng ngôi trước mặt xét những bản hợp đồng và điện thoại với những đối một không gian lạnh lẽo - yên ắng - ngay trong mọi lúc họ luôn đẹp vẻ đẹp đó không ai có thể đẹp được bằng 5 người con trai này - luôn mê hoặc lòng người một cách âm thầm - quyến rũ người khác chỉ trong 1 ánh nhìn - khiến họ không thể thoát khỏi - những nụ cười - những ánh mắt ... tuyệt đẹp .. !!
'Thưa các ngài 5 cô gái ấy đã tới Dinh Thự Của Gia Tộc và bây giờ họ đang ở trong biệt thự của các ngài theo như đúng kế hoạch của hai bên''
Tất cả hoạt động như ngừng lại nhìn thẳng về phía người đàn ông kia, những đôi môi cong lên nụ cười bí ẩn - gian tà những ánh mắt lạnh gật đầu có vẻ hài lòng
''Được rồi bọn ta sẽ sớm trở về .. sẽ sớm trẻ về thôi .. !! '' Người con trai tóc xám khỏi nhếch miệng nói
''Thời gian qua là quá dài rồi .. quá đủ rồi phải không nhỉ ??'' Người con trai tóc đỏ nhìn ra ngoài cửa sổ với ánh mắt chứa chan những thương nhớ
''QUÁ ĐỦ RỒI .. ĐÃ TỚI LÚC PHẢI TÌM LẠI VÀ QUAY VỀ THÔI ..'' 5 nụ cười nhếch miệng 5 ý nghĩ chung cùng mụch đích giọng nói đầy những sự chiếm đoạt
''Nhưng kế hoạch của chúng ta giao kèo vẫn nhớ chứ .. sự bất ngờ .. quá khứ cũ .. kỷ niệm cũ .. rằng người có quên'' Người con trai tóc hung đỏ cười đầy bí ẩn
''Tất nhiên là chúng ta nhớ'' Người con trai kia cầm bản hợp đồng khóe miệng nhếch lên đầy lạnh lẽo
Người con trai kia cầm chiếc phone nhìn ra bầu trời đem ở New York một khung cảnh đẹp mê hoặc lòng người - rộn ràng những ánh đèn huyền bí tấm gương trong suốt phản lại một mái tóc nâu ánh đỏ bồng bềnh - ánh mắt xanh dương lạnh và đôi môi không bao giờ biết cười hiện càng ngày càng rõ lên trong tấm gương trong suốt
VÒNG TAY ẤY ANH NHỚ - LÀN MÔI ĐÓ ANH MUỐN HÔN LÊN - GIỌNG NÓI ĐÓ ANH MUỐN NGHE THẤY - CƠ THỂ ĐÓ ANH MUỐN CHIẾM CHỌN LẤY - NGƯỜI CON GÁI ẤY ANH NHỚ - HÃY CHỜ ANH .. !! ANH SẼ QUAY TRỞ VỀ .. SẼ SỚM THÔI - NGƯỜI CON GÁI CỦA RIÊNG ANH - NẾU CÓ THỂ ĐƯỢC NGAY BÂY GIỜ ANH CHỈ MUỐN ÔM CHỌN LẤY EM NGAY LẬP TỨC .. ĐẺ EM MÃI MÃI KHÔNG THỂ THOÁT KHỎI ĐƯỢC ANH .. !! MÃI MÃI
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...