Học Viện Ma Cà Rồng (Vampire Academy)
''Shou ... !!''
''Rain ... !!''
''Tamaki ... !''
''Rui ..''
'' Fin ...!!''
XIN ĐỪNG ĐI ... !!! XIN ĐỪNG BỎ MẶC EM .... !! Ở NƠI NÀY .... !!
Bọn nó như bị cuốn trôi vào hư vô không thể nào thoát khỏi được không gian này bọn nó đang mơ mộng bọn nó như đang chìm vào giấc ngủ nước mắt cứ tuôn rơi ... rơi mãi không thôi .. !! Đừng rời xa em ... làm ơn xin anh đừng đi ......... !! Bọn nó cô với tay cô với lấy những gì ở trước mặc dù cho bọn hắn đã biến mất ... xin đừng đi .... !!!
''SHOU À .........!!'' Yuki bật dậy, từng hơi thở thật nặng thật lạnh lẽo thật đáng sợ, cô đang ở đâu đây, cô ngước đôii mắt ngấn nước lên nhìn xung quanh là phòng của cô đây mà, tủ quần áo , bàn trang điểm chiếc gường này đúng rồi chính là phòng của cô thật rồi ... Không lẽ !!! Cô đã trở về rồi sao ?? Trở về thế giới của chính mình rồi sao ??
'''Haru .... Haruhi ..'' Yuki chạy xuống gường mái tóc trên trán đã bết lại vì mồ hôi, cô vô thức chạy sang phòng của Haruhi
''RUIIIIIIIII ... !!'' Haruhi bất dậy đôi mắt nâu vô hồn mệt mỏi từng hơi thở chút ra thật nặng nề mái tóc che phủ đi đôi mắt mệt mỏi ấy
''Haru .. hi'' Yuki chạy vào bên trong với ánh mắt lo lắng và mệt mỏi mồ hôi nhễ nhại trên trán
''Yuki à .. !! Chúng ta đang ở đâu đây ... Rui .. Rui của tao đâu rồi .... anh ấy đã rồi'' Từng giọt nước mắt vô thức chảy xuống gương mặt Haruhi lúc này đâu Yuki cô có thể cảm nhận được Haru nó đâu đớn đến nhường nào cô thì tốt hơn sao ?? Tốt hơn được bao nhiêu khi trong lòng cô như đang chết không thể tin những gì đang xảy ra trước mắt nhưng nhất định cô phải mạnh mẽ ... cô phải mạnh mẽ để bên cạnh Haruhi, Haru là một con bé rất yếu đuối và rất dễ dàng khóc nếu như bây giờ cô khóc cô yếu lòng thì ai sẽ làm điểm tựa ai sẽ cùng Haruhi tiếp tục đi tiếp và để tồn tại
''Chúng ta đã trở về nhà rồi .. !! Trở về rồi'' Trên đôi môi cô hiện lên nụ cười cay đắng chua xót
''Về nhà !! Về nhà rồi .. sao ??'' Ánh mắt nâu tròn xoe rồi lại cụp xuống đầy đau khổ che lấp đi dưới hàng mi dài Haru cười trong nước mắt
''Phải rồi .. chúng ta đã về .. đã vê thật rồi .. !!'' Bàn tay nhỏ bé của cô run run lên trong tuyệt vọng thế là hết rồi cuối cùng cũng chẳng còn hy vọng gì nữa một người ra đi liệu người ở lại có cảm thấy đau đớn không ?? Bàn tay nhỏ bé của cô đã lạc mất anh thật rồi .. cô phải rời xa anh trong nước mắt trong tuyệt vọng
Yuki chạm vào bàn tay nhỏ bé của Haruhi '' Đừng khóc !! Mày phải mạnh mẽ lên phải mạnh mẽ mà bước tiếp bây giờ mày khóc liệu mọi thứ có tốt hơn không và liệu Rui có trở về bên mày không hay nước mắt của mày chỉ là vô nghĩ chỉ làm mày đau hơn thôi .... bao giông vẫn còn đang trước mắt chúng ta nhất định phải vượt qua Haru à !! Để rồi ngày mai nắng lên sẽ lại đến với chúng ta thêm một lần nữa ..... mày có tao tao có mày có cả tụi nó nữa sẽ luôn bên nhau luôn cùng nhau trải qua mọi thứ'' Cô cười nhạt lau nhẹ đi giọt nước mắt vẫn còn vương trên đôi mi của Haru, trong lòng cô còn tổn thương hơn gấp 10 lần nhưng cô nhất định phải mạnh mẽ không được yếu đuối không được khóc .. vì cô tin lời hứa đó của Shou anh đã hứa ngày mai nắng lên anh sẽ trở về mà .. anh sẽ trở về với cô mà .. bão giông trước mắt cô nhất định sẽ phải chịu đựng
''Không có anh ấy cuộc sống của tao như thiếu đi những nét vẽ quan trọng nhất .... tao tự hỏi xa tao rồi anh ấy có ổn không có sống tốt không ở nơi phương trời đó liệu anh có được bình an không ?? Trái tim tao đau nhói cũng vì anh .. tao phải làm sao làm sao mới tốt đây khi không còn anh bên cạnh nữa'' Haruhi gục đầu mặc cho nước mắt tuôn rơi
Nước mắt tràn mi không thể hốt lại
Người đi rồi có nhớ cũng chẳng hay
''Mày hãy nhớ lại xem trước đi Rui đã nói gì với mày ?? Anh ấy đã nói gì'''
''Ngày mai nắng lên anh sẽ về - bão giông trước mắt xin em hãy chịu đựng ... !!''
''Rồi một ngày nào đó họ sẽ trở về trở về bên chúng ta .. định mệnh mang họ đi rồi nhưng có duyên có phận chúng ta sẽ nhất định tìm về với nhau dù cho có bất kỳ chuyện gi ngăn cản thì nhất định tình yêu đích thực sẽ trở về .. mày tin tao chứ'' Yuki cười nhẹ đặt hai tay lên vai Haru
''Quay lại sao ?? Nói thì quá dễ dàng nhưng có thật sự là làm được không'' Một tiếng nói vang lên ở trước cánh cửa đi vào, Yuki và Haru quay ra là Yul - Misa và Rin họ đang đứng ở trước cửa với nhưng ánh mắt đầy đau khổi tột cùng mái tóc ước lên vì mồ hôi, từng hơi thở cũng có thể cảm nhận rõ được
''Quay lại sao ? Chúng ta phải nhớ rằng họ là Vampire họ không phải con người .. thì làm sao họ có thể trở về được không .. Không đâu Yuki à mày đừng mộng mơ nữa đừng ảo tưởng nữa chuyện đó sẽ không bao giờ xảy ra đâu'' Nhìn Yul lúc này thật lạnh lẽo - vô cảm và bất cần chuyện gì đã xảy ra với cô vậy .. chuyện gì đã làm cô thay đổi như vậy''
''Đúng vậy !! Vampire là Vampire mãi mãi không thể nào là con người được - họ chỉ nói như vậy để chúng ta sẽ không phải bận tâm đến họ hay ý nghĩ đó là HÃY QUÊN HỌ ĐI ĐỪNG NHỠ CŨNG ĐỪNG CHỜ NỮA ... !! CHỈ ĐEM LẠI CHO CHÚNG TA ĐAU KHỔI MÀ THÔI .. HY VỌNG LÀM GÌ CHỜ ĐỢI LÀM GÌ'' Khi nói những ra từ này trái tim cô nó đau đến biết bao, Fin đã bỏ cô đi thật rồi, anh sẽ không quay lại đâu anh với người đó cũng giống như cả thôi - hứa và hứa cuối cùng có làm được không !! Không .. không làm được
Misa cô chỉ biết nở nụ cười nhạt trên tay cô vẫn cầm bình hoa hồng đó ánh mắt vô hồn, cô đã quá mệt mỏi rồi dường như không thể nói được bất cứ gì nữa chỉ biết im lặng và cười nhạt 1 cách thật chua xót và đáng thương
Yuki cũng im lặng cô đưa ánh mắt tím thất thần nhìn ra ngoài cửa sổ có thật là họ sẽ không quay trở về không nhưng cô không muốn tin .. không muốn nghe không muốn thấy để con tim cô nói cứ đau buốt và tê dại như thế này, cô cười nhạt với mọi thứ có lẽ từ bây giờ cô phải tự sống và tự đứng lên rồi ... cô đã hứa với anh rằng cô sẽ mạnh mẽ sẽ bước tiếp trên con đường con lại thì nhất định cô sẽ làm ...... !! Đó cũng chính làm món quà tình yêu cuối cùng của em dành cho anh ... Ở nơi đó xin anh hãy sống thật tốt và hãy trở thành 1 vị Đế Vương nhé ở nơi đây em không sao đâu anh ... lo lắng .. em sẽ ổn sẽ sống tốt .. xin đừng bận tâm .... Người có lẽ cả đời em sẽ không thể nào quên được .. sẽ không thể thêm bất kỳ một ai nữa ... !! Trái tim em luôn yêu anh luôn chờ anh... !!
''Phải mạnh mẽ - và tiếp tục bước tiếp trên con đường còn lại và có lẽ tao cũng sẽ không thể yêu bất kỳ một ai được nữa'' Yul cười nhạt
''Mạnh mẽ - Bước tiếp ?? Phải tao sẽ làm '' Yuki mỉm cười nhìn lên Yul chỉ có hai chúng ta mới mạnh mẽ mới có thể giúp họ quên đi những nỗi đau đó mặc dù tao với mày hai đứa còn không thể hiểu cảm xúc của mình ra sao nhưng vẫn cứ phải gồng mình lên mạnh mẽ tự đứng dậy bước tiếp
''Tất cả chúng ta cũng sẽ phải làm nhé mọi người !! Chúng ta đã hứa với họ những gì xin chúng ta hãy làm .. hãy coi như đó là lời hứa cuối cùng của chúng ta ..!!'' Yul đi tới ôm lấy tất cả bọn nó
''Chúng ta sẽ dựa vào nhau dựa vào nhau mà sống mà tiếp tục bước tiếp tao tin rằng 5 đứa chúng ta có thể làm được'' Yuki nhẹ nhàng nói ôm lấy bọn nó
Từ bây giờ cuộc sống của chúng ta sẽ thay đổi sẽ không khóc - không yếu đuối nữa và hãy mạnh mẽ như 1 thằng đàn ông bọn mày nhé .. !!
Bọn nó gật đầu chứa đựng những ánh mắt xót xa và đau thương .. !! Có lẽ phải tốn rất nhiều thời gian thì chúng ta mới có thể hoàn toàn quên đi được những nỗi đau này ...
Yuki đứng dậy mỉm cười nhìn ra cửa sổ từng làn gió mát phả vào gương mặt nhỏ nhắn của cô từng hơi thở như nhẹ dần mà trở nên mềm mại hơn
- Ở nơi đó hãy hạnh phúc nhé - ở nơi này em sẽ mạnh mẽ tiếp tục bước đi trên con đường mình đã chọn -
''Yuki hôm nay bọn tao quyết định sẽ đến sống cùng bọn mày 5 đứa chúng ta sẽ áp đảo cả căn biệt thự này luôn'' Yul xách từ đau ra một đống hàng lý toàn những đồ lủng củng không đâu
''HẢ !! ÔI KHÔNGGGGGGGGGGGGGGG'' Haruhi hét lên như nổ ầm căn biệt thự một tiếng hét hết sức bá đạo và khủng khiếp chim chóc bay hết lên trên trời vì quá hoảng sợ
''LÀM ƠN VĂN NHỎ LOA DÙM CON CÁI ĐI MÁ Á Á Á'' Yul chạy tới phi lên gường chiến khẩu với Haruhi và 5p sau gường sắp sập và hai người tơi tả như vừa đi đánh giặc về
''Ôi trời đúng là quỷ như thế này thì còn gì là biệt thự của tôi nữa trời ơiiiiiii'' Yuki lắc đầu ngao ngán thở dài cũng khiến Rin phải bật cười sau 1 lúc im lặng vô cảm cuối cùng cũng đã thấy cô nàng cười trở lại rồi
''Hầy chúng mày cứ chơi đi tao với nhỏ Misa đi cất đồ đây'' Rin quay ra thì Misa đã biến mất từ lúc nào không để lại một dấu vết
Ngọn gió thổi thoảng qua bầu trời xanh mát dưới khu vườn hoa hồng ở biệt thự Misa nhẹ nhàng tiến chân bước vào khu vườn của Yuki nó thật đó vừa rộng lại vừa thoáng đãng, những hàng hoa hồng nở rỗ rực hương thơm cả một vùng trời thật yên bình và thật yên tĩnh nơi này có lẽ đó sẽ chính là nơi chôn giấu hết đi những tình yêu của cô dành cho anh, khi phải nói ừ cô sẽ ổn cô sẽ quên anh mà nhưng ngực trái cô nó đau thắt lại, lý trí cứ cố gắng cãi lại con tim nhưng dường như tim cô nó quá yêu mềm vì cô yêu anh nhiều hơn tất cả nhiêu đến mức ngay bây giờ cô chỉ muốn được trở về bên anh trở về như lúc trước
Cô cười nhạt trở về cái gì chứ ?? Misa à xin mày đừng ảo tưởng nữa co được không ?? Cô bước tới bên khu đất chống nhẹ nhàng cầm những bông hoa hồng cố mà vun xới chúng xuống lòng đất thật sâu .. thật sâu
''Em hứa với anh em sẽ không khóc em sẽ ổn em sẽ tiêp tục sống và tiếp tục bước đi tyể con đường em đã chọn ở nơi đó anh hứa với em rằng anh nhất định sẽ phải hạnh phúc nhé nhất định phải sống tốt ..!! Những bông hồng này em sẽ chăm sóc em sẽ nâng niu nó để rồi tình yêu của chúng ta nó sẽ luôn tồn tại ở đâu đó nơi vĩnh hằng kia .. em sẽ đợi .. em sẽ đợi cho dù có phải mất rất nhiều thời gian nhưng em vẫn sẽ đợi .. đợi rằng 1 ngày nào đó tình yêu của anh sẽ trở về
Cô ngước mắt lên bầu trời xa xôi kia rồi tự mỉm cười cố chút hết đi những hơi thở nặng nề mọi chuyện nó xảy ra quá nhanh như vừa mới hôm qua vậy chỉ vừa mới mở mắt thôi cô đã trở về thế giới của mình mọi chuyện cứ ngỡ như ngày hôm qua vừa mới xảy ra thôi ... !!
-XIN EM ĐỪNG KHÓC XIN EM ĐỪNG BUỒN - NGÀY MAI NẮNG LÊN ANH NHẤT ĐỊNH SẼ VỀ - XIN EM ĐỪNG QUÊN ANH ... !! Vang lên sâu thẳm đâu đó trên bầu trời kia cùng hòa vào làn gió .. như một nỗi buồn - của một tình yêu vẫn còn đang dang dở ở một nơi nào đó .... !!
5 tháng sau
Mùa đông đã kéo về nơi này và những hạt tuyết đầu mùa bắt đầu rơi xuống phủ kín thành phố này từng một buổi sáng thật lạnh lẽo thoang thoảng ánh ắt mặt trời từng dòng người tấp nập vội vã đi làm đi học bắt xe bus từng khung cảnh rất nhộn nhịp, ở ngôi trường đại học SinWoah nổi tiếng nhất cả đất nước một ngôi trường giàu có và danh giá nhất tụ họp nơi đây là những thiên tài và nhưng sinh viên có những giải thưởng lớn của cả nước và ở ngoài thế giới những ca sỹ , diễn viên trẻ nổi tiêng và những cô cậu tiểu thư danh giá của những đại gia đình quý tộc trong cả nước có rất nhiều người bước đi và tấp nập trong sân trường và họ đang tụ tập ở cái bảng tin to của nhà trường, đó là chiếc bảng thông báo những học viên đã có cơ hội may mắn để vào được trường đại học danh giá này
''Hanasato Yuki aaaaaaaaaaaa'' Yuki hét lên làm rung chuyển cả một ngôi trường, cô đứng đầu bảng những thí sinh và người đứng đầu bảng tin cũng chính là thủ khoa của trường - Yuki đã lọt top 1 đánh bật hết tất cả sau những tháng gian nan học hành đến nỗi quên ăn quên ngủ chỉ cắm đầu vào học rồi lại đi hết thư viện này đến thư viện khác - và chính kết quả cuối cùng này khiến Yuki phải cười mãn nguyện vì đã không tốn những công sức học hành của cô
''Oà Yuki mày sướng nhá thủ khoa kìa'' Yul cười xoa đầu Yuki và tất nhiên là Yul đứng top 2 đấy nhé
''Sau bao nhiêu ngày đổ mồ hôi sôi nước mắt cuối cùng .. cuối cùng ta đã thành công há há'' Yuki cười một nụ cười sảng khoái nhưng đối với những người xung quanh thì đó là nụ cười vô duyên nhất thế giới
''Top 3'' Misa hí húi mãi mới chan lấn vào được sau có đám người kia
''Top 4'' Rin và Haru cùng đọc vậy ra cả hai cô nàng đều đạt top 4 vì sức học của hai nàng này ngang bằng nhau đó mà
''Ôi trời họ có phải là người không vậy sao lại thiên tài quá như vậy'' Một cô gái nọ ôm tay cô gái kia nói
''Phải đấy vào được trường đại học này đã khó rồi mà họ còn top 1 với top 2 nữa chứ'' Không chỉ riêng cô gái đó mà còn rất nhiều người xung quanh nhìn bọn nó bằng những ánh mắt thán phục và ngường mộ, để trở thành sinh viên của trường này thật sự là rất rất la khó mà còn có thể đạt top vs top 2 thì thánh cũng phải quỳ lậy những con người này
Bọn nó cười mỉm cười nhìn rồi cúi đầu đáp lễ lại, cũng đã 5 tháng trôi qua rồi cuối cùng bọn nó cũng đã là sinh viên năm 1 của trường đại học danh giá này phải thật khó khăn bọn nó mới lại có thể vui vẻ và trở lại cuộc sống bình thường như lúc trước bọn nó vùi đầu vào học và làm việc để quên hết đi những chuyện của quá khứ và cuối cùng bọn nó đã làm được suốt 5 tháng qua không một nỗi buồn không một giọt nước mắt thay vào đó là những cô gái chững chạc trưởng thành và mạnh mẽ hơn bọn nó cũng sang 20 rồi chứ ít gì nữa, và đôi lúc quá khứ nó luôn trở về khi chợt nhiên tim bọn nó nhới tới bọn hắn cho dù có như thê nào bọn nó vẫn mãi mãi không bao giờ có thể quên được bọn hắn .. mãi mãi không bao giờ .... !!
- Vượt qua giông bão rồi - nắng đã lên nhưng tại sao anh vẫn chưa về với em ... -
Điện thoạt của Yuki rung lên lời bài hát Là Con Gái Thật Tuyệt, cô vội mở cặp lấy điện thoại và ôi không cái gì đã đập vào mắt cô thế này ''Mama'' và không ai khác chính là mẹ ''Sư Tử Hà Đông'' của cô người mà khiến ôc run lấy bẩy và sợ hãi khi gặp thường thì ba ma cô sống bên nước ngoài lên rất ít khi gặp sao hôm nay tự dưng mama lại gọi cho cô thế này ?? Thường thì có chuyện mama mới gọi
''Dạ .. mama con nghe'' Yuki run run nhấc máy giọng ngọt thấy sợ
''Cưng hả con hô hô con nghe điện thoại thì tốt quá ta đang có chuyện muốn nói với con đây Yuki'' Ở đâu giây bên kia vang lên những lời nó ngọt chảy nước và nụ cười hết sức bá đạo
''Có chuyện gì sao ạ ??''
''Ngày mai bama sẽ trở về Nhật và quan trọng hơn có cả ba mẹ của Yul , Rin , Haru và Missa nữa họ cũng về hãy bảo với mấy con bé đi''
''SAO ?? Ạ BA MA SẼ VỀ NƯỚC SAO NHƯNG ... CÓ CHUYỆN GÌ Ạ'' giọng Yuki không khỏi lo lắng díu mày đợi câu trả lời của mama cô
''Bởi vì bọn ta có chuyện rất quan trọng muốn nói với mấy đứa không thể chậm chễ được nữa mấy đứa cũng 20 không còn bé nhỏ như trước nữa rôi và đã đến lúc các con bắt buộc phải thực hiện HÔN ƯỚC CỦA GIA TỘC CHÚNG TA ... !!''
(Xin lỗi mọi người vì ra chậm quá ạ cháp dài ọi người nhé .. Hãy cùng mình khám phá nốt 2 chương cuối cùng của bộ truyện này nhé xin lỗi mọi người vì bảo còn 2 chương nữa là kết nhưng vì mình còn nhiều ý tưởng mới nữa nên mình sẽ kéo dài thêm vì nó sẽ cố những tình tiết vô cùng thú vị nữa về bọn nó sẽ gặp rất nhiều điều bất ngờ về cái hôn ước của gia tộc này nữa và ngay cả mình khi nghĩ ra cũng thấy nó rất hay và hồi hộp chỉ muốn viết luôn thôi - các bạn hãy đợi mình nhóe vì thời gia có hạn nên chỉ vt được 1 chương thui T^T - các chế hãy theo dõi tiếp nhé )
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...