Học Viện Dị Nhân Toàn Năng

- Chủ nhân? Ngươi nói ta?
Con ma thú trong mắt tràn ngập vui mừng. Nó là ma thú mạnh nhất trong rừng và đã đạt cấp S giai đoạn 4. Đương nhiên ma thú tu luyện tới trình độ cấp A giai đoạn 9 liền có thể nói được tiếng người. Nó có suy nghĩ riêng, cụ thể là nếu tìm được một người có năng khiếu tu luyện nó sẽ nhận làm chủ nhân, có điều năng khiếu thôi cũng cần xuất chúng a.
Tròng mắt màu đỏ trong suốt như ngọc thạch dán chặt vào bé gái trước mặt, đứa bé này tuổi nhỏ nhưng dựa vào lực lượng ma pháp nồng đậm từ cơ thể tỏa ra thì trình độ cũng phải đạt trên Ngũ cấp đi, bé mà đã như vậy không biết lớn lên sẽ yêu nghiệt thế nào đây ? Thật không uổng công nó tìm kiếm mà...
Lúc này Eri đang xem xét tình huống trước mặt. Chuyến đi này vừa vào đã thu phục được 1 linh hồn ma thú, đi sâu vào nữa chưa ra tay đã có ma thú tự đến nhận chủ, chẳng phải là thu hoạch không cần tốn sức đi? Lại nói :
- Ta mới chỉ có 5 tuổi a, bất quá cũng không miễn cưỡng ngươi nhận chủ...
Con thú nháy mắt chuyển sang bộ dạng tiểu bạch thỏ nhu nhược, đôi mắt nó lóng lánh những nước.
- Chủ nhân, ta sống lâu như vậy mới tìm được người chủ như ý. Ta là rất thích chủ nhân nha!
Nói rồi cái đầu trắng lành lạnh của nó dụi vào chân trần mềm mại của Eri. Ô ô chủ nhân da thật mềm mà!
Eri khóe môi giật giật, con vật này từ lúc nào lại biết làm nũng cô như vậy. Có chút dở khóc dở cười bất đắc dĩ ngồi xuống, bàn tay nhỏ xoa xoa cái đầu lành lạnh. Thôi thì cứ lập khế ước đi, mục đích vào đây là muốn có một con ma thú mà.

- Vậy ta liền lập khế ước thú.
Cô cũng không phải không biết khế ước thú. Lúc trước đọc sách thì có hiểu sơ sơ...
Bàn tay với những ngón thon dài trắng trẻo giơ lên trước đầu con thú, ngón tay cái khẽ bấm vào đầu ngón trỏ, một giọt máu chảy ra. Màu đỏ thẫm rơi xuống giữa chán con ma thú, thấm vào nở rộ như một đóa hoa xinh đẹp.
Con ma thú ngồi thẳng người, đầu hướng lên cao, nó cất giọng:
- Ta Băng Thiết Báo xin nhận giọt máu của người này để ràng buộc, thiết lập khế ước tôn nàng làm chủ nhân của mình. Ta nguyện trung thành, nếu phản bội sẽ hóa thành tro cốt, mãi không thể luân hồi.
Một vòng tròn có nhiều kí tự cổ hiện ra dưới chân Eri và ma thú, nhất thời trên trán cô hiện ra một chấm đỏ. Cái chấm phát ra ánh sáng kì dị rồi biến mất.
Sau khi lập khế ước xong, Eri nhìn sắc trời đã sớm tối mịt liền dùng ý thức nói với Băng Thiết Báo cùng trở về khối lập phương.
Trong suốt lúc Eri vào rừng khám phá ma thú, khối lập phương vẫn trôi đi bình thường. Nhưng do Eri là người tạo ra khối lập phương nên chỉ cần khẽ đạp gió, ma thú cùng cô đã đứng trên khối lập phương.
Băng Thiết Báo thấy mình nháy mắt đã cách khu rừng vạn dặm liền có biểu hiện không tin nổi, cái thứ quái quỷ này cư nhiên là do chủ nhân tạo ra. Đúng lúc giọng nói Eri phát ra:
- Chúng ta vào biệt thự trước đã.
Con thú ngoan ngoãn đi theo sau. Nhà của chủ nhân rất to, tất cả mọi thứ đều mang nét cổ kính. Vật dụng được khảm những loại đá quý hiếm, sàn nhà lát đá hồ điệp mát lạnh. Sau nhiều lối rẽ cùng hành lang sâu hút thì mới đến phòng của chủ nhân, đó là căn phòng nằm cuối dãy hành lang, cô tịch xa cách. Phòng rất rộng, nhưng chỉ có một cái giừơng lớn, hai mặt tường đối diện với giừơng là cửa sổ sát đất, có rèm trắng mềm mỏng che lại. Chủ nhân mà lại sống ở một nơi như vậy a.
Eri thoải mái ngồi lên giừơng, thân hình bé nhỏ mảnh khảnh lõm xuống dưới lớp đệm .
- Sau này ta gọi ngươi là Tiểu Thiết.
- Vâng chủ nhân._ Tiểu Thiết máy móc trả lời.
- Không cần như vậy, ngươi hãy gọi ta là... Vô Ngân đi.

Có lẽ cô nên có một cuộc sống mới rồi. Vô Ngân, cái tên này cũng không tệ. Cô thầm nghĩ.
Bỗng Tiểu Thiết chợt nghĩ đến chuyện nó cảm nhận ở trong rừng
- Vô Ngân, hình như ngài không tu luyện pháp hệ? Tôi không cảm nhận được...
A! pháp hệ, con người hay tu luyện thứ này a. Cô cảm thấy con ma thú này cũng không ít lợi ích.
- Ngươi dạy ta đi.
Được chủ nhân nhờ vả, Tiểu Thiết vui mừng không thôi.
- Ngài hãy dùng tâm trí cảm nhận năng lượng di chuyển trong cơ thể. Sau đó tụ hợp chúng lại, ngài nhìn thấy màu gì?
Vô Ngân học rất nhanh, theo lời Tiểu Thiết nói thì cô thấy rất nhiều đốm sáng tập trung bay lượn thành một khối, đường bay của chúng không phương hướng làm cô thấy có chút rối loạn.
- Chúng loạn quá. _ Tú mày cô khẽ nhăn lại.
Lời Tiểu Thiết lại càng vang lên bên tai

- Ngài hãy cố gắng tập trung.
- Thấy rồi. Nhiều quá... _ Giọng nói đứt quãng rồi lại rành rọt_ Màu trắng... Màu lam, đen, đỏ... Màu tím.
Tiểu Thiết vui mừng không thôi, chủ nhân của nó là Ngũ hệ a. Mặc dù tu luyện nhiều hệ rất khó, nhưng với thiên phú của chủ nhân thì không thành vấn đề.
Đợi đến lúc Vô Ngân mở mắt ra, con ngươi phức tạp nhìn ma thú của mình
- Ta còn nhìn thấy màu xám, nhưng không rõ ràng.
- Hả?!... Nhưng tôi sẽ tìm hiểu thêm, chủ nhân không cần lo lắng. Bây giờ tôi sẽ nói về Pháp hệ để chủ nhân hiểu rõ hơn. Pháp hệ có 8 hệ, trong đó 5 màu sắc ngài nhìn thấy chính là quang, thủy, hỏa, ám, lôi. Còn lại là kim, mộc, thổ. 6 hệ có trong tự nhiên là thuộc dạng thiên phú bình thường, quang với ám chính là 2 hệ hiếm thấy. Độ mạnh của mỗi nguyên tố sẽ dựa vào thực lực của người tu luyện. Có 9 cấp đại biểu theo thứ tự từ 1 đến 9. Quá trình tu luyện mỗi cấp cũng chia ra các ngưỡng từ 1 đến 10. Qua cấp 9 là cấp bậc thống lĩnh, tiếp đó là tinh anh thống lĩnh, nhụê đức thống lĩnh, cường đại thống lĩnh, sau đó cao hơn là cấp hoàng. Chưa có người nào qua cấp hoàng nên mốc tu luyện dừng ở đây, người nào qua cấp hoàng sẽ tiếp tục cột mốc. Ngoài ra còn 2 loại tu luyện thể lực nữa, chính là Tu luyện dược sư và tu luyện võ giả.
Nghe Tiểu Thiết nói, Vô Ngân thầm cảm thán thế giới đúng là muôn hình vạn trạng, muốn thế nào liền có thế ấy. Muốn đạt tới trình độ có thể đi ngang với thế giới chính là không thể coi thướng. Hiện tại tất cả chỉ vừa mới khởi động


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận