Sáng hôm sau, sau khi giờ ăn sáng kết thúc, đồng loạt học sinh đều được nghe thông báo từ loa.
- Các em học sinh chú ý, kết thúc giờ ăn sáng mời các em tập trung về sân sinh hoạt chung nghe thông báo từ thầy hiệu trưởng. Tôi xin nhắc lại, các em học...
Lúc này Vô Ngân đang ngồi uống nốt cốc sữa tươi, không phải là cô có hứng ăn sáng mà là tên Mặc Nghiêu kia ép cô uống a ! Thấy cô bé ngồi cạnh mình ngoan ngoãn uống sữa, Mặc Nghiêu cảm thấy có chút tự hào, giọng hắn bởi vì thế mà dịu dàng hơn
- Bé con, uống từ từ thôi.
Như thể thế giới của hắn giờ phút này chỉ có Vô Ngân. Hắn không biết mấy bạn học lớp E ngồi cùng bàn lại được phen rớt hàm, Mặc Nghiêu nổi tiếng lạnh lùng khắp cả học viện ai cũng biết lại có thể biến hoá nhanh chóng thành hoàng tử ấm áp kia ư? Phi ! Họ không tin nổi a, trừ khi... Tất cả phóng ánh mắt ám muội về phía hai con người kia. Đúng lúc này Vô Ngân đặt cốc thủy tinh trống rỗng xuống, vừa lúc nhìn thấy ánh mắt kì quái của mọi người.
- Có chuyện gì à ?_ Cô hỏi.
Tiểu Ngôn lập tức lên tiếng
- Mặc Nghiêu ! Nói xem cậu và em gái nhỏ là loại quan hệ nào ?
- Thật là lâu lắm mới có một bé, cậu đừng cướp người trắng trợn !_ Thiên Lam
Vô Ngân nhìn tình huống trước mắt, không khỏi ảo não, nhìn về phía Mặc Nghiêu_ kẻ đầu sỏ. Mặc Nghiêu lại chỉ cười nhạt
- Không cần mấy người quan tâm, chúng ta đi !_ hắn nói rồi khoác vai cô đi khỏi nhà ăn.
Lũ Tiểu Ngôn cũng không muốn suy xét thêm nữa, một khi tên kia đã không muốn nói, có cậy răng ra cũng chẳng được chữ nào, đám người cũng đuổi theo Mặc Nghiêu đi về sân sinh hoạt chung, dù gì họ cũng cần nghe thông báo từ lão già .
Tại sân sinh hoạt chung, hiệu trưởng mặc bộ vest đen trang trọng nói.
- Các em học sinh thân mến, học viện chúng ta là một học viện trọng truyền thống. Bởi cứ 7 năm một lần, học viện sẽ tổ chức thi đấu giao lưu với các học viện khác. Để chuẩn bị cho thi đấu, các học sinh đã tốt nghiệp sẽ về trường truyền đạt lại kinh nghiệm cho các em. Bây giờ thầy sẽ nhường lại sân sinh hoạt..._ Nói đến đây hiệu trưởng lui về phía sau, trước bục phát biểu xuất hiện một màn biến hóa kì ảo. Từng trận hào quang lóe lên sáng rỡ đến chối mắt, giữa lần ánh sáng lần lượt là từng bóng người bước ra, cỗ khí cường đại của họ đường như lấn áp cả sân. Người nam thì tuấn mĩ vô cũng, nữ ai nấy đều xinh đẹp thanh tú, lập tức mọi học sinh đều cảm tưởng như một tiếng " bang ! " đánh vào tim họ, ai cũng biết những nhân vật trên kia tuyệt đại nhường nào. Lúc này người kêu lên đầu tiên là lớp trưởng lớp E.
- Mặc Vũ Học trưởng !
Nhất thời tất cả ánh mắt cũng phóng về chàng trai cao to nổi bật nhất trên bục, cùng lúc đó Mặc Nghiêu cũng nhìn lên, mắt thờ ơ đến cực điểm. Người này, chẳng phải là anh trai "yêu quý" của hắn đây sao?
Nếu nói Mặc Nghiêu lạnh lùng cao ngạo thì không thể không nhớ Mặc Vũ phong lưu tàn nhẫn. Những gì học sinh trong trường biết về hai nhân vật phong vân này chỉ là anh em ruột, không ai biết bối cảnh của họ, chỉ biết năm đó ngày tuyển sinh họ đã làm cả học viện một phen sợ hãi. Cho tới bây giờ, trên bục, Mặc Vũ trở lại với vai trò dạy học khiến họ cả kinh. Đứng đó là một thân hình cao ráo có lần da trắng nổi bật, tôn lên màu tóc hung hung đỏ, đôi mắt xanh như kim cương, môi đỏ của hắn khẽ nhếch :
- Gặp lại, mọi người !_ Khi mắt Mặc Vũ quét qua chỗ Mặc Nghiêu, người khiến hắn chứ ý không phải em trai ruột như tảng băng mà là cô gái nhỏ đứng bên cạnh. Em trai của anh, từ lúc nào em lại biết gần nữ sắc vậy ? Mặc Vũ không khỏi thấy nhận lời hiệu trưởng trở về là 1 ý kiến không tồi !
Tiếp đó lần lượt từng người giới thiệu, trong đó lại nói tới Nhã Phi, một học sinh của lớp A, cô ta nổi tiếng là si mê Mặc Vũ, vô sỉ bám riết không ngừng nên luôn trở thành trò cười cho học sinh, lần này trở lại cũng không ngoại lệ. Đi cùng cô ta là Minh Hi và Chu Lâm, 2 người này được coi là đồng bọn của Nhã Phi. Sau màn giới thiệu, ai trước kia học lớp nào sẽ về lớp đó.
Dãy phòng học, Lớp E
Bầu không khí trong lớp vô cùng sôi nổi, mọi người không ngừng hỏi chuyện với Mặc Vũ, hắn chỉ đáp lại với thái độ cợt nhả quen thuộc, miệng hắn nói những mắt không ngừng nhìn về hai chiếc bàn cuối lớp kia, cô gái nhỏ yên lặng đọc sách, chàng trai ngồi bên cạnh dịu dàng nhìn cô gái. Môi đỏ của Mặc Vũ lại khẽ nhếch hỏi
- Các bạn, kia là Mặc Nghiêu ?_ Mắt kim cương đánh về phía cuối lớp.
Tiểu Ngôn nghe vậy lập tức khinh bỉ
- Cậu ta đúng là Mặc Nghiêu, chỉ là bản tính thay đổi rồi. Từ khi gặp em gái nhỏ...
Chưa để Tiểu Ngôn nói hết, Mặc Vũ lại hứng thú chặn lời nói lại
- Em gái nhỏ? Phải rồi, em nên giới thiệu một chút với tôi chứ, cô bé?
Lúc này, tầm mắt rời khỏi trang sách, Vô Ngân ngẩng đầu lên, cô đã sớm đoán ra người này không đơn giản .
- Em là Vô Ngân, 13 tuổi. Vậy anh đây là...
- Tôi là Mặc Vũ, anh trai của Mặc Nghiêu. Mà, tôi phải cảm ơn em đấy, em trai tôi, trước đây nó không như vậy đâu.
Đoạn đối thoại vang lên, một trẻ con, một người lớn, nhàn nhạt, đùa giỡn, tung hứng phiêu dật trong không gian.
__________
Giới thiệu nhân vật mới
Mặc Vũ : Anh trai ruột của Mặc Nghiêu
- Tóc hung đỏ, mắt xanh như màu xanh của kim cương, da trắng .
- Là một người phong tình, lặng nhăng, coi tình yêu là một trò chơi. Đồng thời cũng vô cùng tuyệt tình và dã man.
Nhã Phi, Minh Hi và Chu Lâm : Ba kẻ không biết vô sỉ là gì
- nhan sắc chung chung nhưng cũng không phải xấu xí.
- Đanh đá và chua ngoa
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...