Học Viện Của Các Thiên Thần

Sáng hôm sau, nó đến trường với tâm trạng cực kì vui vẻ. Đang đi, chợt nó thoáng thấy bóng lưng ông anh Nicko của nó đang lầm lũi đi ở phía trước. Nó hớn hở chạy đến vỗ mạnh vai anh:" Hai, sao hôm nay đi một mình vậy? Bọn hắn không đi cùng à?" Nicko quay lại, vừa vặn có một tiếng hét vọng lên từ khoảnh sân rộng mấy trăm mét vuông của khu 4. "Á A A A A... A A a a a a..." Giọng nó nhỏ dần, nó túm lấy Nicko xoay vòng vòng, lo lắng hỏi:" Anh hai, sao lại thành cái bộ dạng này? " Nicko hiện giờ nên dùng hai từ thảm hại để hình dung: mặt mũi hốc hác, tóc tai rối bù, áo quần xộc xệch, dưới mắt là hai quầng thâm đen điển hình cho việc một đêm không ngủ, tinh thần hình như cũng đi xuống. Nicko nhìn nó với vẻ mệt mỏi nhưng không nói gì. Nó nghiêm mặt nhìn anh, nói:" Đi, đến phòng y tế, em sửa soạn lại cho anh! Trời đất ạ, sao lại để bản thân ra tình trạng này chứ? Để ba mẹ ở bên kia biết được lại chạy về mắng vốn em thì sao? Có bị thất tình thì cũng đâu cần phải đến mức này đâu?" Nó cứ lải nhải suốt quãng đường đến tận phòng y tế, làm anh bắt đầu phát cáu:" Em đừng lải nhải nữa được không? Tai anh sắp điếc rồi!" Nó hậm hực cầm lược chải lại mái tóc rối bù của anh:" Ai bảo anh không biết tự chăm sóc bản thân? Lớn tướng rồi chứ có còn con nít gì đâu! Hừ !" Chải xong, nó xòe tay trước mặt anh, nói như ra lệnh:" Đưa đây !" Nicko nghệt mặt ra:" Đưa gì ?" Nó cau mày:" Điện thoại!" Nicko lúng túng lôi chiếc máy ra đưa nó, hỏi:" Nhóc làm gì ?" Tay nó lướt trên màn hình, nói:" Tìm số hắn !" Hai mắt Nicko sáng lên:" Nhóc thích hắn à?" Nó lừ mắt nhìn anh:" Cấm suy diễn lung tung! Kêu hắn đem quần áo đến cho anh thôi !" Sau vài phút đợi, hắn bắt máy:" Có việc gì không?" Nó nói thẳng:" Đem đến cho anh tôi một bộ đồng phục và đồ lót, đủ tất, cảm ơn !" rồi cúp máy. Hắn bực mình nhìn cái máy điện thoại, nhưng vẫn lại đi ngược lên tầng lấy đồ. Đến nơi, hắn lại gọi điện cho nó:" Ê, cô ở chỗ nào?"
" Phòng y tế. Tôi cúp máy!"
Hắn vội ngăn lại:" Ê, ê, khoan, đợi đã !"

" Có chuyện gì ?"
" Này, cô không thể lịch sự hơn được à? " Hắn tức.
" Không !"

" . . . "
" Tôi cúp máy đây !" Hắn nói xong rồi dập máy.
Nó ném trả Nicko chiếc máy rồi đi ra cửa:" Lát nữa bạn anh sẽ đem quần áo tới, thay đi rồi ra ngoài. Em mà còn thấy dáng vẻ tệ hại của anh nữa thì liệu hồn !" Nicko rùng mình. Nó đi chưa đươcj bao lâu thì bọn hắn vác theo cái bọc to tướng đến. Hắn ném cái bọc đó cho Nicko, bực bội nói:" Em gái cậu thật quá quắt!" Thay xong quần áo, Nicko có chút phiền não nói:" Mấy cậu có cách nào để Dania hết giận tôi không?" Cả đám lâm vào trầm tư suy nghĩ. Ken nói:" Hay cậu tặng hoa đi !" Nicko lắc đầu:" Dania không phải người lãng mạn đến mức đó." Kin nói: Tặng tiền đi !" Anh lừ mắt:" Tài sản của bốn đứa nó còn nhiều hơn Việt Nam !" Đột nhiên hắn đập tay vào nhau, thốt lên:" Có rồi !" Ba người kia nhao nhao lên:" Là gì ?" Hắn cười bí ẩn:"Có lẽ, phải nhờ mấy cô em của cậu nữa đó !" Nicko lại rùng mình. Anh có chút nghĩ ngợi nhìn hắn:" Sao tên này có nét giống giống tiểu ác ma nhà mình vậy nhỉ ?"


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui