Trong một ngôibiệt thư không to lắm nhưng đủ ấm cúng, ở tầng một phòng khách, có mộtcon người cao lớn, bảnh bao ngồi trầm tư chuyên tâm làm việc với máytính và không ngừng thở dài. Ở tầng hai, có hai con người đang chiến đấu trong yên lặng, phải, hai con người đó là một đôi nam nữ. Chàng traithích thú ôm chặt khít cô gái, còn cô gái thì không ngừng vùng vẫy đểkiếm chút không khí, haizz...nghe họ cãi nhau thầm thì mà nản hẳn. Còntầng 3, có một cô gái đang nằm trên nền đất, trùm chăn kín đầu cười khúc khích...
Người xưa có câu: "bạn bè để lợi dụng, anh em để bán đứng" quả không có sai (người xưa có nói thế thật sao trời????)
Vâng, cô gái đang cười ấy đang thực hiện một kế hoạch hết sức ngu ngơ mà không biết, em gái mình ở tầng hai đang mém chết ngạt
- Được, anh muốn giết ân nhân của mình cũng được, nhưng chọn một cáichết nào đẹp một chút, tôi không muốn chết trong vòng tay anh!!!- Nhingóc đầu khỏi cánh tay cứng hơn sắt của Hàn Thu, khó chịu đáp
- Ờ, cũng được, tôi biết một cách chết đẹp lắm đấy!!!- Hàn thu nhếch mép cười, tay thì cố hết sức ôm cho Nhi chết nghẹt
- Thật không???Không máu me nhé!!!!- Cô nhìn anh, ánh mắt sắc lẻm
- Thế cô có biết hôn đến ngạt thở cũng có thể chết không???
- Thôi, tôi không muốn chết!!!Thả tôi ra đồ biến thái
Nhi càng bảo thả, Hàn Thu lại càng ôm chặt, cả hai vật lộn với nhau,nhưng lại cố gắng làm sao không bị phát ra mấy tiếng "huỳnh huỵch"
Cho đến khi, sức lực của Nhi đến giới hạn, không thể chống đỡ nổi nữa thì đành buông xuôi...
- Không ngờ đời mình lại có ngày bị ôm cho đến chết- Cô nghĩ- Biết thế cứ để hắn ngoài đó, không mang hắn về nữa!!!
- Cô đang hối hận vì đã cứu tôi???- Hàn thu đáp, bộ anh ta là siêu nhân hay sao mà đọc được ý nghĩ của cô vậy???
- Sao anh biết???- Cô không tim vào tai mình nữa
- hơ hơ...Có bao nhiêu suy nghĩ nó hiện lên hết mặt cô rồi!!!
Nhi sờ lên mặt, sau đó lườm Hàn Thu một cái. Anh chị ấy cãi nhau 15 phút sau mới ôm nhau ngủ y như con nít mà không biết.
Sáng hôm sau, vẫn ở ngôi biệt thự bắt mắt đó. có một tiếng hét thất thanh vang lên "AHHH..."
Nếu nghĩ đó là tiếng hét của Hàn thu thì 100% là sai
Mà tiếng hét của Nhi cũng không đúng
Phải, là tiếng hét của Thanh Hà, sau khi lấy máy ảnh bấm cái "tách", cô mới hét lên. Anh trai ở dưới nhà kêu:
- Làm cái gì thế? Cháy nhà à???- Cũng may, anh ấy nghe thấy tiếng hétcủa Hà thường xuyên nên cũng không bất ngờ gì, may nhất là ảnh khônggiật mình chạy lên
- Điếc tai, làm cái gì vậy??- Nhi mắt nhắm mắt mở bật dậy
- Không có gì không có gì- Hà giấu biết cái máy ảnh đi
- Anh đi làm đây, thức ăn trưa để ở bàn, mấy đứa cầm đi ăn nhé- Nói rồi ông anh mình chạy ra xe phóng đi thẳng
- Rồi rồi may rồi, đánh răng đi rồi xuống nhà
***Sau khi đánh răng thay đồngphục, Nhi và Thu xuống dưới nhà, gọi mãi không thấy Hà trả lời, hai đứachạy vàp bếp mới thấy cô đang đứng bất động trước bàn ăn
- Có chuyện gì vậy Hà???- Nhi linh tính chuyện không lành, cô ngó đầu vào
Đúng, ba hộp cơm và một tờ giấy có nét chữ của anh:
" Nè hai em gái yêu quí, hộp cơm này các em mang đi ăn trưa vui vẻ nhé,ăn no để còn học. Còn chắc các em sẽ không thắc mắc vì sao lại có đến 3hộp cơm đâu nhỉ??? Ăn cho no đi rồi chiều về giải thích với anh nhé! Kítên: Anh trai yêu dấu của các em"
- AHHHH...- Hai chị em hét lên. lại một tiếng hét nữa xuất hiện trong buổi sáng ban mai đầy trong trẻo
Nghe tiếng hét, Hàn Thu từ phòng khách chạy vào bếp:
- Có chuyện gì vậy???
- ANH HAI BIẾT CHUYỆN RỒI SAO KHÔNG NÓI???LÀM NGƯỜI TA CỨ PHẢI GIẤU GIẤU GIẾM GIẾM PHÁT MỆT, LẠI CÒN ĐỂ LẠI MẤY LỜI SẾN VÔ BỜ BẾN NÀY NỮA!!!-Nhi hét lên uất ức
Đúng là một buổi sáng đầy giông tố
***Theo lời hứa với Nhi, hôm nay Hàn Thu phải đi học và không được đánh nhau
Khỏi phải nói đến phản ứng của học sinh học viện Vincent đi, nếu được,cả giáo viên cũng muốn chạy ngay đến bệnh viện trung tâm để khám lại mắt mình, khám lại tai mình!!!
Khắp nơi xôn xao tiếng bàn tán, nào khi không hiểu hôm nay thành phố này có bị vòi rồng cuốn sạch bay không, nào thì Đại ca của chúng ta mặt mày chầy chụa đến trường cùng Tiểu Nhi (Là Nhã Nhi ở đây bị bọn đàn em củaHàn Thu gọi thế thay vì gọi bằng "đại tỷ" nhưng mà chưa ai cho phép hết) có phải là anh ấy đã bị ăn sạch bách rồi không. Riêng hai người có mộtsuy nghĩ giống nhau nhưng cách phản ứng lại khác nhau
Đó là Mạn Thiên thì lăn ra cười, anh ta biết thừa cái vụ cá cược đó rồi. Kì Phong thì muốn cười nhưng mà cười không được, cứ thấy khó chịu, timhơi tí lại nhói một cái.
Vâng, ngoài hai người đó thì có một tập thể các bà chúa can đảm, đứng đầu là "bà chúa" Ngọc Doanh!!!
Tất nhiên, cô ta cho hết những gì nhìn thấy vào mắt rồi đi đến chặn đường Nhi:
- Ồ, hôm nay rồng và giun đến trường cùng nhau à???Sao mà lệch thế???
Hàn Thu im lặng không nói gì, cười thầm: thì ra cũng có ngày con nhỏ này bị làm nhục trước mặt toàn trường!!!
Nhi thì biết rõ ẩn ý trong câu nói của Doanh, cô là loại người, ăn mộttrả một trăm!!!Vâng, cô chỉ vào anh chàng nhà giàu nhưng xấu xí, lại ích kỉ, tự cao tự đại nhất trong trường rồi phán một câu:
- Hôm nay tớ cũng thấy cậu với cậu ấy tình tình tứ tứ, quả hai con giun là phù hợp nhất!!!!
Doanh xấu mặt khi vừa bị Nhi chụp cái mũ lên, còn anh chàng kia thì ngược lại...đỏ mặt e thẹn kìa (chắc còn là gay nữa)!!!!
Khắp trường vừa chứng kiến một màn kịch tính hay nhất thời đại, còn có người vỗ tay, huýt sáo, rồi phần lớn số đông hét lên:
- Tỏ tình đi!!!!!!!Tỏ tình đi!!!!!
Về mặt tình yêu khi bị người ta chụp mũ thì phản ứng thế nào cũng sai,càng phản ứng càng sai. Chối hả??? Con gái chối là xấu hổ. Con trai chối là tên khốn kiếp, vô lại, vô trách nhiệm. Thừa nhận hả??? Con gái thừanhận là đồ mặt dày. Con trai thừa nhận là không thật lòng. Im lặng không nói gì hả??? Cái này cả con trai lẫn con gái đề cùng chung một kết cục: Không thật thà với bản thân
Bây giờ Ngọc Doanh với chàng trai đó đang "tiến thoái lưỡng nan" tiến không được mà lui cũng không xong.
Chỉ có cô nàng Doanh là gầm lên:
- Câm hết đi!!!!!!!!!!!!- Đúng là mất hết hình tượng thục nữ, thành ra quỷ cái
Nhi thì không sợ bị chụp mũ lại bởi có anh chàng Hàn Thu này làm bia đỡ đạn rồi
Còn Hàn thu thì tái mặt nhìn cô bé yêu nữ trước mặt mà lòng thầm nhủ" Mình động vào sai người rồi"
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...