Thôi nói tới việc Tiểu Nguyệt “xúc động” ra sao khi thấy Tiểu Nhi dọn cả nhà tới để đưa tập toán, và Thanh Hà lo lắng thế nào khi Nhi chạy biến mất
Chap này ta sẽ đến với một nhân vật khác - Tiểu Hương!
Ở một ngôi biệt thự cách xa đô thị phồn hoa, có một gia đình đang ngồiăn tối. Họ ăn trong im lặng. Người đàn ông ăn nhẹ nhàng, người phụ nữ ăn thanh tao, người con gái ăn thanh đạm, nhưng tại sao người con trai kia lại sực kinh người như thế?
- Tiểu Minh, con có thể kìm cái sự đói khát của mình lại được không?
- Ại on ói oá (Tại con đói quá)
- Tiểu Hương, con ăn nhiều vào chứ!
- …
Nhưng Tiểu Hương không trả lời. Suốt một tuần nay, Tiểu Hương tự kỉ trong phòng.
Lí do ư?
Cô – đang - thất – tình!
Mẹ cô huých vào người ông Triệu một cái, thì thầm:
- Anh làm gì đi chứ?
- Hả? – Ông Triệu bị “tập kích” bất ngờ - Anh nên làm gì?
- Làm gì là làm gì? Anh nhìn con gái anh kia kìa!
- Nó làm sao?
- Anh suốt ngày chỉ biết đâm đầu vào công việc, không để ý tới con cái – Bà mẹ cằn nhằn
- Hừ, em thì biết cái gì? Anh đang điều tra về kho báu của Lăng gia, đâu có rảnh rỗi!
- Từ khi bị con trai tập đoàn showa từ hôn, con bé cứ thất thần…
- Ra là chuyện ấy, thất tình là chuyện bình thường mà! – Ông Triệu cười cười, lại tập trung ngồi ăn
- Con gái em mà bị từ hôn ư? Đừng hòng! Em sẽ bắt nhà showa phải trả giá! - Crắc một tiếng, bà mẹ nắm chặt gẫy luôn đôi đũa
Lúc này, Tiểu Hương mới giật mình:
- Dạ?
- Chị à, nếu không ăn trứng cuộn thì cho em đi! - Tiểu Minh hớn hở, vừa xin phép, đũa đã bay tới đĩa trứng cuộn…
………..
Ở trường Vincent bây giờ đang trấn động vì tin tức: Hàn Thu từ hôn Tiểu Hương vì yêu người khác!!!!
Tuy biết Tiểu Hương nổi tiếng nhà giàu nhưng không ai nhận ra Nhã Nhi và Thanh Hà là chị họ của Tiểu Hương cả, và cũng không ai biểt, họ chỉtưởng rằng, bây giờ Nhã Nhi và Thanh Hà chỉ là con nhà dân thường, vìanh trai của 2 chị em giờ đã bỏ công việc ở bộ ngoại giao!
Cho nên vì thế, bọn học sinh nhà giàu hay xúm lại chê bai, trêu trọc Nhã Nhi. Sau đó lại bị một “thế lực” của các chị khối 11 gây rắc rối. Họckì 2 mở đầu với cực nhiều khó khăn, đối với Nhi!
Đấy là chưa kể Kì Phong cứ hết lần này đến lần khác nhằng nhặng bám riết…haizz
Từ khi ném cái gối vào mặt Hàn Thu, cô chưa lần nào giáp mặt anh cả…
Thanh Hà thì dạo này có những phản ứng hết sức khó hiểu. Nhi ở nhà củaSong Nguyệt cũng đã được 1 tuần, mà Lăng bà bà thì chưa có giấu hiệu của việc rục rịch ra về.
Anh trai cũng không nói gì về hành động Nhi hất cả cốc nước vào mặt bànội, cũng chỉ hỏi thăm tình hình, lèm bèm vài câu, nhưng ánh mắt nhưkhích lệ cô hất thêm cốc nước nữa vào cái mặt già khó chịu ấy, lại cònpha chút hâm mộ (?)
- Tiểu Nhi, hôm nay bọn mình tới “Stagesed Game” nhé! – Song Nguyệt giờ nghiện game rồi!
- Ừ, cũng được – Nhi vừa nói vừa thu dọn sách vở
- Ôi, hâm mộ qá, hâm mộ quá! – Thanh Hà nức nở sà lại
- Sao vậy?
- Ngày nào chị cũng phải về nhà đúng giờ lo cơm nước phục vụ bà nội, trong khi ấy người giúp việc trơ trơ đi mua sắm!
- Ý chị nói là Tiểu My? - Mặt tuy bình thường, nhưng trán Tiểu Nhi nổi gân xanh
- Ừ, giờ chị thấy Tiểu My dễ ghét thế nào ấy!
- … - Nhi nghĩ bụng – Em thấy con bé ấy dễ ghét từ lâu rồi!
- Á, thôi, tới giờ rồi, hai đứa đi chơi vui vẻ nhé, chị phải về đây! – Thanh Hà khoác cặp rồi mất hút
- Tiểu Nhi, mình đi thôi! - Tiểu Nguyệt cũng khoác cặp
- Ừ!
…
Ở một góc sân sau trường, những cái bóng hội tụ với nhau, một tiếng cười vút lên:
- Ha ha…Các cậu có coi mặt cái con bé Nhã Nhi ấy lúc tớ đổ cả thùng rác vào đầu nó từ tầng 5 không? - Một người lên tiếng
- Hah, tớ có thấy!
- Các chị làm việc rất tốt! - Tiểu Hương khoanh hai tay, cười.
- Chúng tôi làm việc này không phải vì cô! - Tiểu Doanh hất mặt
- Ha ha…- Tiểu Hương cười, sau đó mắt cô nàng sắc quắc, hành động xoẹt qua túm lấy tóc của Tiểu Doanh giật mạnh xuống:
- Nói cho cô nghe, tôi cũng chẳng phải loại hiền lành gì cho cam đâu!
- Á Á…đau quá~! - Tiểu Doanh ngoài kêu ra chẳng làm được gì!
- Các cô liệu mà làm ăn đi, đừng để nó nhòm ngó gì vào đồ của tôi! - Tiểu Hương phủi tay, làm mấy sợi tóc vàng vàng rơi xuống!
…
- Nhi, cậu có chuyện gì sao? - Tiểu Nguyệt nãy giờ để ý mới thấy Nhi ngồi thất thần
- Không có gì?- Nhi ngơ ngác - Tớ linh cảm chuyện gì đó sẽ xảy ra, một chuyện gì đó…tớ không nghĩ là nó tốt đẹp!
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...