Tôi dựa vào đầu giường nhìn cuốn sách lịch sử mới nhận, nhưng trong lòng lúc này lại đập bang bang bang.
Tôi thích nhất là lịch sử, nhưng bây giờ một chữ cũng chưa vào đầu.
Không lâu sau Tiếu Hàm liền mở cửa đi vào, mặc quần xà lỏn, trần trụi nửa người trên, thân hình thon dài được bao bọc bởi một lớp cơ mỏng, tuyến nhân ngư tà mị kéo dài xuống phía dưới……
Tôi muốn lên tiếng chào hỏi hắn một cái, nhưng giọng nói dường như không thể phát ra được âm thanh, Tiếu Hàm liếc mắt nhìn tôi một cái, lấy mấy sấy thổi thổi mấy cái, liền nhấc chân bước đến trên giường.
Giường ở ký túc xá của học sinh không tính là nhỏ, khoảng 1m67.
Tôi hoảng loạn lùi sát vào tường, nghiêng người dán toàn bộ thân thể vào trong tường.
Trái tim tôi dường như muốn nhảy lên đến miệng, có thể trực tiếp cắn cắn ăn.
“Được rồi, đừng nhìn nữa.” Tiếu Hàm lấy cuốn sách trên tay tôi, thời điểm đem sách giáo khoa đặt lên bàn, hắn mở điều hòa, mở đèn bàn và tắt đèn trần: “Ngủ sớm một chút đi, ngày mai dậy sớm một chút, anh dẫn em đi quanh trường học.”
“Dạ được.
”
“Em nghĩ mình là thằn lằn sao, muốn đem toàn bộ cơ thể mình dán lên tường.” Tiếu Hàm cười duỗi tay ôm lấy eo tôi, đem tôi kéo lại gần, sau đó giống ôm một con búp bê Tây Dương mà đem tôi ôm vào trong ngực: “Thật nhỏ.”
“…… À, đàn anh……” Thân thể tôi cứng đờ, đến động đậy cũng không dám, bí mật nhỏ phát run một cái: “Cảm ơn anh…… Đối với em tốt như vậy.”
Tiếu Hàm duỗi tay tắt đèn bàn, hai tay đều ôm tôi, nhắm mắt lại lười biếng nói: “Được.”
“Đàn, đàn anh,” Tôi rốt cuộc cũng không nhịn được vấn đề đã nghĩ cả ngày nay: “Anh, anh vì sao lại đối xử tốt với em như vậy?”
“Bởi vì,” Trong bóng đêm không có ánh trăng, tôi tựa hồ nhìn thấy Tiếu Hàm nhắm mắt lại, khóe miệng hơi hơi cong ra một độ cung đẹp đẽ: “ Nhìn em giống như mèo con.”
Tôi nghĩ nghĩ, thẹn thùng mà mở miệng: “Meoo ~”
"……” Tiếu Hàm đột nhiên mở mắt ra, cánh tay đang ôm tôi dùng sức một chút, hô hấp đánh vào trên mặt tôi: “…… Ngủ!”
Tôi tựa hồ nhìn thấy đàn anh có chút tức giận, bị dọa cho run run: “……”
Chẳng lẽ tôi kêu không giống mèo sao, vậy về sau sẽ học một chút.
Mèo có bao nhiêu chủng loại, tôi sẽ học bấy nhiêu tiếng kêu!!!!
Ngày hôm sau, tôi đã biết độ ảnh hưởng của Tiếu Hàm ở trường rất cao, đi đến nơi nào đều bị chú ý, toàn bộ thầy cô cũng quen biết hắn.
Hắn không chỉ là giáo thảo trong mắt học sinh, cũng là học sinh giỏi trong mắt mọi người!
Hơn nữa, hắn là học sinh đứng đầu, không phải là đứng đầu toàn lớp, mà là đứng đầu toàn bộ khối 12.
Kế tiếp, tôi còn nghe nói, hắn vừa vào lớp 10 đã đứng nhất trường, mãi cho đến hiện tại, vấn đề này tôi không thể nào tưởng tượng được, tuy rằng.....!Nhưng mà nhìn qua thì người này đúng là có bộ dáng của con ngoan trò giỏi……
Mà tôi từ thời điểm đầu tiên ở chung với người này, tôi liền biết hắn sẽ đối xử tốt với tôi.
Ngày hôm sau khi tôi và Tiếu Hàm ở cùng nhau, trời bắt đầu mưa liên tục, thời tiết cũng càng lạnh thêm, Tiếu Hàm luôn nói là lạnh, buổi tối nói ôm tôi ngủ để cho ấm áp.
Hắn nói điều duy nhất mà tôi có thể làm để báo đáp lại hắn, đó chính là làm ấm giường cho hắn.
*/ω╲*
Sau đó, là ngày thứ hai, ngày thứ ba……
Thời tiết vẫn luôn mưa nên ga giường vẫn chưa khô, tôi chỉ có thể ngủ chung một giường với hắn.
Lúc bắt đầu ngủ cùng, thời điểm khi Tiếu Hàm ôm tôi vào trong ngực hắn, tôi luôn có chút sợ hãi, trái tim đập thình thịch, sợ sẽ không ngủ được.
Nhưng chỉ cần tôi đã ngủ rồi, liền ngủ đến đặc biệt ngon giấc, một đêm không mộng, ban ngày tinh thần cũng rất tốt.
Hơn nữa……
Tiếu Hàm cũng thích ngủ trưa, tôi cũng muốn ngủ cùng hắn.
Tiếu Hàm ngủ rất thành thật, buổi tối tôi mặc đồ ngủ nên vải hơi mỏng, cái loại tay ngắn quần đùi, hắn cũng sẽ không xằng bậy, chỉ đặt tay lên eo tôi rồi ôm tôi ngủ.
Sau ba ngày ngủ chung, ngày thứ tư, tôi liền không khẩn trương nữa, cơ hồ nằm đến trong lòng ngực hắn hai ba phút đã ngủ mất rồi.
Rốt cuộc là học sinh cao trung, thời gian đi ngủ của chúng tôi rất ngắn.
Buổi tối 10 giờ tan học, ngày hôm sau buổi sáng 6 giờ liền phải đến sân thể dục tập hợp.
Cứ như vậy……
Đến khi ngày thứ 6 khi cuối tuần, tôi trở về, thời điểm một người chiếm một cái giường, thế nhưng lại ngủ không được!!!
Cho nên, chờ tôi có một ngày nghỉ, tôi và mẹ cùng nhau đi mua ga giường các thứ về ký túc xá.
Thời điểm tôi ngượng ngùng suy nghĩ có nên thay ga giường trên chiếc giường kia hay không thì Tiếu Hàm mở miệng nói không cần, tôi lập tức ngoan ngoãn đem cái đống đồ vật này để vào trong góc tường.
Cuối cùng, còn ghét bỏ hướng đống chăn, ga giường đó đạp đạp mấy cái.
Kỳ thật bắt đầu từ ngày hôm qua, thời tiết cũng đã trong lành, buổi tối ôm nhau đại khái sẽ hơi bị nóng.
Sau đó……
Nhìn tôi ngoan ngoãn, Tiếu Hàm vui vẻ kéo tôi đến trước bàn học, mở ngăn bàn ra thì thấy bên trong toàn đồ ăn vặt, giống như khen thưởng mà đút đến miệng tôi một cái bánh su kem nhỏ: “Thật ngoan, ăn ngon không?”
Tôi bĩu môi cắn cái su kem mềm mại kia.
Tiếu Hàm: “Ăn đồ của anh, về sau phải ngoan ngoãn làm ấm giường cho anh, đã hiểu chưa?”
Tôi ngượng ngùng cúi đầu: “…… Ăn ngon thật.”
Còn muốn nữa.
*/ω╲*
Ở bên cạnh Tiếu Hàm tôi đều cảm thấy thời gian trôi qua rất nhanh, hắn đối tôi thân thiết hơn với người khác, có thể nói ở trong trường học, chưa từng thấy hắn đối xử với ai tốt hơn với tôi cả, mặc dù Vương Tử Trác là anh họ của hắn.
Tôi vẫn cảm thấy không khí giữa Vương Tử Trác và Tô Thành có gì đó không đúng, bất quá học sinh cao trung luôn vội vội vàng vàng, chúng tôi trừ bỏ ngồi cùng bàn ăn cơm, ngày thường cũng rất ít khi đối mặt với nhau, đặc biệt là Vương Tử Trác buổi sáng đều không tự học vào buổi sáng, hình như là thân thể không được tốt.
Mà ở trong trường học, tôi cũng chỉ thân với Tiếu Hàm nhất, hắn luôn cùng tôi đi học, tan học liền ở khu dạy học chờ tôi, tôi cũng luôn sợ này sợ kia mà đi bên người hắn, vừa tự ti lại trộm vui sướng.
Bởi vì thời gian ở bên cạnh hắn tương đối nhiều nên cơ hồ trừ hắn ra thì tôi không có bạn nào cả.
Nhưng mà tôi cũng thấy vui vẻ.
Cảm thấy chỉ cần hắn ở bên cạnh tôi thì như vậy cũng đủ rồi.
Thời gian ngọt ngào trôi qua quá nhanh, trước kia tôi rất thích chủ nhật thì bây giờ lại rất ghét, một ngày không nhìn thấy Tiếu Hàm thì cảm giác trong lòng trống rỗng.
Tôi hưởng thụ cách hắn đối xử tốt với tôi, trộm đem hắn đặt ở lòng tôi, quý trọng mỗi giây thời gian được ở bên cạnh hắn, tôi tự nói với chính mình là không thể có lòng tham, nhưng có một lần tỉnh dậy vào ban đêm, tôi do dự thật lâu, cuối cùng thì hôn trộm Tiếu Hàm một cái, từ đây mọi chuyện không thể quay lại như lúc trước được.
Loại cảm giác vừa ngọt ngào vừa mang theo tia khổ sở đến một tháng sau, lớp 11 lần đầu tiên tiến vào kỳ khảo sát chất lượng.
Khi kỳ thi thử đầu tiên qua đi, thành tích của tôi thật sự rất thê thảm.
Tiếu Hàm lại đột nhiên không đối xử ôn nhu với tôi nữa, từ bạn thân biến thành thầy giáo nghiêm khắc.
Đến bây giờ cũng đã dạy tôi một tháng……hu hu hu....!Buổi tối mỗi ngày tôi đều chìm trong đống công thức.
Tôi bây giờ cũng không còn biện pháp nào mà để tỉnh dậy lúc nữa đêm, trộm hôn Tiếu Hàm.
Vừa mới bắt đầu nửa tháng còn tốt, nếu hắn giao bài tập mà tôi không làm được, thì sau khi kết thúc buổi học phải kêu tiếng mèo cho hắn nghe, kêu đến khi nào đến thời điểm đi ngủ mới buông tha.
Thời điểm lần thứ hai thi rớt, tôi toàn ban đứng thứ 5 đếm ngược, Tiếu Hàm bị Tô Thành chê cười một lúc, đối với tôi càng thêm nghiêm khắc.
Mỗi ngày buổi tối 10 giờ tan học, đều phải giao bài tập cho tôi, thời điểm muộn nhất thì 12 giờ tôi mới được bò lên giường ngủ.
Hôm nay tôi thi thử lại rớt, khi công bố điểm tôi không còn đứng thứ năm nữa, toàn ban đứng được hạng chín đếm ngược.
Thời tiết bên ngoài đang mưa dầm, tâm tình của tôi rất áp lực, cũng không dám nhìn Tiếu Hàm nữa.
Kết thúc tiết học buổi tối tôi lại lo sợ cầm bài thi ra khỏi phòng học, thấy Tiếu Hàm vẫn như thường ngày đứng ở khu dạy học đợi tôi.
Lớp 12 của Tiếu Hàm luôn tan sớm hơn tôi, như vậy là rất tốt sao? Đây là lần đầu tiên tôi mong chờ đến chủ nhật.
Tuy rằng có cảm thấy sợ hãi, nhưng về phương diện khác tôi vẫn thấy nên đi xin lỗi Tiếu Hàm, lao tâm lao lực giúp tôi học bổ túc, kết quả....
Tôi con mẹ nó chính là một đứa ngốc, cái gì cũng không biết!
Còn vọng tưởng sẽ có được tình yêu của Tiếu Hàm, quả thực là nằm mơ.
Muốn khóc quá! QAQ
Tiếu Hàm thấy tôi cúi đầu đi tới, không nói chuyện, cũng liền không hỏi, lập tức đi ra cửa khu dạy học, mở cây dù lớn màu đen trong tay, chờ tôi đi đến phía sau hắn, hắn ôm vai tôi, rồi cùng nhau bước vào màn mưa.
Trong gió mang theo hơi ẩm có chút lạnh, tôi rụt rụt cổ, Tiếu Hàm liếc mắt nhìn tôi một cái, đem tôi ôm chặt hơn, còn nghiêng thân mình chắn gió cho tôi.
Trong lòng ngực hắn thực ấm áp, tôi càng muốn khóc hơn.
Cảm giác chính mình rất ngu ngốc, cảm giác chính mình nên xin lỗi hắn.
Hắn thông minh như vậy nhất định biết tôi đã thi rớt!.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...