Một tháng nữa trôi qua, đừng nói là học sinh, mà ngay cả thầy Hướng và giáo viên thể hình cũng cảm thấy bị tẩy não, mỗi ngày sáng sớm đều đứng trước gương dài soi toàn thân, tạo ra vài tư thế pose, khoe cơ bắp, đột nhiên có cảm giác yêu đương, khen ngợi một câu ngày hôm nay mình cũng thật đẹp trai.
Kết thúc hai tháng, hơn một nửa số người đã đạt được đến mục tiêu giảm cân trước thời hạn.
Phụ huynh học sinh rất biết ơn, đối với các giáo viên rối rít cảm ơn.
Các giáo viên thì xấu hổ, nói quanh co, lại nhìn về nữ sinh đang an tĩnh đọc sách đằng kia, nói: "Thực ra chúng tôi cũng không bỏ ra nhiều sức lực như vậy."
Phụ huynh thì lệ rơi đầy mặt, cảm động hô lớn: "Thầy không cần kiêm tốn! Em gái mập nhà tôi khi ở nhà, cho dù nói nó thế nào, mắng nó ra sao, đừng nói vận động giảm béo, một ngày chưa ăn cơm no, đều có thể đem nóc nhà tôi xốc lên! Các thầy thật sự quá vĩ đại, tôi mãi mãi sẽ cảm kích mọi người."
Thầy giáo: "Tốt, tốt thôi."
Ôn Yến cũng không có đi, ở trong điện thoại một mực từ chối Ôn Vĩ Kỳ: "Không quay về, chị muốn ở trong này nán lại một thời gian nữa."
Thành tích cô quá tốt, luôn chiếm thứ hạng top một, nhà trường đối với việc này cũng mắt nhắm mắt mở cho qua. Dù sao bốn cậu thiếu tử nhà giàu kia cũng đã xin xỏ một lần, lại thêm thứ hạng của cô, họ chấp nhận cho Ôn Yến là trường hợp ngoại lệ. Chỉ cần cô hoàn thành bài kiểm tra, duy trì thứ hạng, cuối kì đến trường làm bài kiểm tra lên lớp là được
Ôn Vĩ Kỳ có chút lo lắng: "Tiểu Yến, chị có khỏe không?"
Ôn Yến nhìn mình trong gương, mỉm cười: "Chưa bao giờ có thể tốt như vậy."
Học sinh khóa tiếp theo lần lượt đến, vẫn là quá trình tương tự.
Học sinh mới trợn mắt há hốc mồm, dò hỏi lẫn nhau.
"Cô gái này là giáo viên sao?"
"Không thể nào, giáo viên đều rất gầy a."
"Nhìn cô ấy không lớn tuổi lắm, vẫn còn đi học đi."
"Vậy sao cô ấy mỗi sáng đều cầm loa gọi chúng ta thức dậy?"
"Đúng đúng đúng, phát biểu cũng là cô ấy, đọc diễn văn đại hội động viên cũng là cô ấy."
Sau đó, có học sinh vụng trộm quay lén lúc Ôn Yến đọc diễn thuyết cảm xúc mãnh liệt tại đại hội động viên, sau khi về nhà liền đăng lên mạng.
Cái video này vừa đăng đã hot.
Trại huấn luyện vốn là có chút danh tiếng, lần này lại càng phổ biến trên mạng.
Đường một chiều: Ha ha ha, má ơi diễn thuyết này đủ tẩy não, cô bé này trước đây bán hàng đa cấp sao?
Trái chanh màu xanh: Tôi tới, tôi tới, giới thiệu một chút, đây là Ôn Yến, học thần béo đầy nghị lực trong trường chúng tôi. Các bạn thích thì cứ tới link này xem phát sóng trực tiếp.
Người phía trên gửi một cái link, càng ngày càng nhiều người vào bên trong xem phát sóng trực tiếp.
Tiên nữ béo ú: "Cầu mọi người nói cho tôi biết, cái trại huấn luyện này ở nơi nào a a a? Tôi rất muốn đi a!"
Tuyệt địa cầu sinh: Ôn Yến, chờ cậu xinh đẹp trở về, yêu cậu.
Cuối cùng, thầy Hướng cũng không nhịn được nữa trưng cầu ý kiến lãnh đạo: "Cái kia... Không bằng chờ sau khi Ôn Yến tốt nghiệp, mời em ấy đến tới đảm nhiệm toàn bộ chức vụ dạy được không?"
Lãnh đạo: "Vậy tôi còn mời mấy người có ích lợi gì?"
Hướng lão sư : "... "
Ôn Vĩ Kỳ cùng F4 phát hiện tin này, có chút trầm mặt mở ra xem.
Trong màn hình, cô gái mặc áo T-shirt màu trắng, trên mặt áo in một hàng chữ lớn "Hoặc là gầy, hoặc là chết", đây là đồng phục của học sinh trại huấn luyện. Quần áo đã bị mồ hôi thấm ướt một nửa.
Trên thao trường ba, bốn mươi cô gái từ hơi béo đến béo bệnh, ngã ngang dọc trên mặt đất giả chết.
Cô gái kia quay về phía các cô phát biểu diễn thuyết cảm xúc mãnh liệt "Đứng dậy, mỹ nhan thịnh thế đang chờ đợi các cậu"
Lý Húc Dương không nói nên lời, im lặng tua đi tua lại cái video mấy chục lần. Cảm thấy cô nhóc nhà mình có chút đáng yêu.
Lạc Tư Ngôn cúi đầu, cầm điện thoại nhìn cô gái nói toàn những lời buồn cười trong video, ý cười nhuộm đầy châm chọc.
"Đều đã qua ba tháng, không phải vẫn béo như vậy sao? Con ngốc chết tiệt này."
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...