Lúc danh sách diễn viên hiện ra, nụ cười trên mặt Lê Tứ càng không giấu được nữa, Nghiêm Tranh và trợ lý Trương nhìn nhau một cái: = =
Người không biết còn tưởng thứ ông chủ đang xem là phim hài chúc Tết ấy chứ.
Nhìn thấy Nghiêm Tranh liền nghĩ đến sắp xếp phim, Lê Tứ nghĩ sơ qua liền nói: “Chỉ tiêu phòng vé của kia… nếu thật sự không được thì cậu liền sắp xếp chiếu thêm đi.
bên này, cậu xem rồi làm đi.”
Hai trăm vạn tiền đầu tư, doanh thu phòng vé đã có một ngàn vạn rồi, được thôi, lần đầu tiên quay phim đã có thành tích thế này, đã không tệ rồi! Nếu Nghiêm Tranh đã có sắp xếp việc chiếu phim tiếp theo rồi thì Lê Tứ liền không dự định nhúng tay vào nữa, hơn nữa xem xong , trong lòng Lê Tứ đã có tính toán, KOUBEI đã đến bước này rồi, doanh thu phòng vé sẽ không kém, đây là một trận đánh cực đẹp, là trận đầu tiên, dưới tiền đề không có bất kỳ nguồn tài nguyên nào khác chống đỡ, đã đủ để khoe khoang rồi.
(Koubei.com, có nghĩa là "truyền miệng" bằng tiếng Trung, được thành lập ở Hàng Châu vào tháng 6 năm 2004.
Trong ít hơn hai năm, nó đã trở thành một trong những trang web được liệt kê và phổ biến nhất của Trung Quốc.
Nó cung cấp các diễn đàn thảo luận và thảo luận địa phương để mọi người tìm và chia sẻ thông tin về thuê căn hộ, nhà hàng, giải trí, việc làm, hàng hoá và dịch vụ, và bất cứ thứ gì khác.
Koubei.com có trang web phù hợp với nhiều thành phố ở Trung Quốc.)
Trong lòng Nghiêm Tranh thật ra cảm thấy rất ngoài ý muốn, bởi vì dù sao cũng là phim do Tinh Hoàn sản xuất, xem xong lại kết hợp với dư luận bây giờ, trong lòng ông chủ có lẽ đã có tính toán, vậy mà chỉ nói đến chuyện hoàn thành chỉ tiêu sắp xếp lịch chiếu chứ không hề nhắc đến kế hoạch tuyên truyền, càng không hề có ý tứ át chế lịch chiếu của
Sau đó Lê Tứ đột nhiên lại hỏi trợ lý Trương: “Tiệc mừng công phòng vé của đã quyết định rồi hả?”
Trợ lý Trương gật đầu: “Vâng, sắp xếp vào tối thứ tư tuần sau.”
Lê Tứ hừ cười một tiếng, nói với Nghiêm Tranh: “Không phải cậu nói là người sản xuất bộ này rất có năng lực sao? Mời bọn họ cùng nhau tham gia đi.”
Bất luận Nghiêm Tranh hay là trợ lý Trương, cả hai người đều cảm thấy rất ngạc nhiên.
Tiệc tối thứ tư tuần sau trên danh nghĩa là lễ mừng công của , nhưng là một vòng quan trọng trong đại chiến làm phim của Tinh Hoàn, trong tiệc tối còn có rất nhiều sắp xếp quan trọng, không khách khí mà nói, quy cách tiệc tối đó rất cao, nửa số đại lão trong giới đều sẽ đến.
Những người này có lẽ sẽ không xuất hiện trên màn hình lớn, nhưng sức ảnh hưởng cực lớn của bọn họ lại đủ để quyết định những ai có thể xuất hiện trên màn hình.
Người thân phận không đủ trong tổ phim đều không nhận được thư mời, Lê tổng thế mà lại muốn mời tổ phim sao?
Nhất thời hai người đã đi theo Lê Tứ rất nhiều năm đều có chút không đoán được ý tứ của ông chủ.
Lê Tứ nở nụ cười nhạt: “Đã là kẻ tuấn ngạn* trong ngành, nhân tài mới nổi, đương nhiên phải quen biết một chút chứ.
Lại nói bọn họ hợp tác tìm tòi phương thức phát hành mới mẻ này cũng rất là có ý nghĩa, đến lúc đó vừa khéo giới thiệu giới thiệu với mọi người.”
*‘tuấn ngạn’: - tuấn: bản ý là ‘đỉnh cấp nhân tài, nghĩa bóng là ‘tài mạo siêu quần’, ‘trong ngàn chọn một’.
– ngạn: bản ý là người có tài học, tài đức xuất chúng.
Cũng không thể chỉ có một mình hắn kinh hỉ thế này chứ.
Nghiêm Tranh khó che giấu được kích động trong lòng, thận trọng nói: “Cảm ơn Lê tổng, tôi nhất định sẽ nghiêm túc tổng kết.”
Nghiêm Tranh đi rồi, Lê Tứ lại nói với trợ lý Trương: “Gần đây tập đoàn đang trù bị quay những bộ nào? Cậu tìm ra đây cho tôi.”
Trợ lý Trương bị kinh sợ càng lớn hơn rồi, lần trước ông chủ hỏi câu hỏi giống thế đã là chuyện mấy năm trước rồi … nhỉ? Lúc đó là vì tân ca hậu Á Châu, thời gian gần đây bên người ông chủ rất sạch sẽ mà? Kết hợp với nụ cười bí ẩn hôm nay của ông chủ, lẽ nào đã phát sinh chuyện gì mà hắn không biết ???
Thẫn thờ in danh sách đặt lên bàn ông chủ, nhìn ông chủ gạch hết những bộ phim có chi phí nhỏ, không đáng tin, đạo diễn bình thường, lại đang khoanh lại những nhân vật còn lại bên trong …
Sau đó Lê Tứ bất mãn nói: “Cậu đem những hạng mục chưa lập dự án cũng tìm ra đây.” Ừ, nếu có hạng mục nào phù hợp, chưa lập dự án cũng có thể đẩy vào dự án mà.
Trợ lý Trương: … Xong rồi … Lần này rốt cuộc là ai? Để ông chủ làm ra trận thế lớn như vầy.
————————————————
Chuyện đoàn phim mua nhiều lượt chiếu lần này, trong mắt người xem bình thường thì có lẽ chỉ cảm thấy cuối cùng cũng có cơ hội xem được bản chính rồi, nhưng ở trong giới thì lại không khác gì một trận địa chấn nho nhỏ.
Có thể làm cho Tinh Hoàn vì mà tăng thêm nhiều suất chiếu như vậy … Đây chính là tín hiệu rất có ý vị thâm trường.
Hoắc Lãng là một người chu đáo, hắn đương nhiên nhớ thành công của không thoát được sự giúp đỡ của rất nhiều người, đầu tiên là gọi cho Khổng Kiến Trung: “Đạo diễn Khổng, chúc mừng liên tục ba tuần đoạt vị trí dẫn đầu nha!”
Khổng Kiến Trung đương nhiên vui mừng, nhưng hắn cũng vui mừng cho , vui mừng cho thành công của nhóm bằng hữu này: “Cảm ơn cảm ơn, tôi còn đang muốn gọi cho cậu đây! Hoắc tổng, làm rất không tệ nha!”
Nói đến đây, không tự chủ được mà nghĩ đến tình cảnh lúc mới trù bị quay của , Khổng Kiến Trung không nhịn được than thở: “Bây giờ tôi có thể nói lời thật được rồi, lúc đầu các cậu lập tổ, tôi thật sự lo lắng ngày nào đó liền nghe thấy tin tức các cậu phải ăn cơm chia tay … Không nghĩ đến cuối cùng phòng vé đại thắng, tôi thật sự rất vui mừng!”
Khổng Kiến Trung đùa nói: “Tôi nói tiệc khai máy của các cậu còn là tôi trả tiền, Hoắc tổng có phải là nên mời lại tôi rồi không hả?”
Hoắc Lãng thống khoái nói: “Nên mà, thời gian địa điểm anh chọn!”
Không nói đến sự giúp đỡ của Khổng Kiến Trung đối với Nhan Tô Tô, nhân tình giới thiệu Lưu Vũ, sau khi bọn họ khai máy liền có một đống sự cố, nào là thiếu thiết bị, thiếu đạo cụ, thiếu nhân thủ, cũng không ít lần phải mặt dày đến làm phiền hắn, nhưng Khổng Kiến Trung đều không hề nói một chữ ‘Không’, chỉ nói về cái giao tình này thôi, đừng nói là một bữa cơm, có mười bữa Hoắc Lãng cũng đều nên mời.
Nghĩ đến tình cảnh năm đó Hoắc Lãng đứng ở quán ven đường của Lâu Vũ mà còn yêu cầu giảm giá, Khổng Kiến Trung cười đến khó nhịn: “Phòng vé thắng lớn quả nhiên khẩu khí liền không giống rồi ha! Được, bữa cơm này tôi ăn chắc rồi, tôi phải nhân cơ hội mà tống tiền cậu một lần chứ ha ha ha ha!”
Hoắc Lãng trầm ngâm một lát: “Đạo diễn Khổng, tôi còn có một thỉnh cầu quá phận, nếu có thể, mời đạo diễn Phương cùng đến đi.”
Lúc đầu, Tôn Hiểu Bác là do Phương Chí Quốc cho qua, quay cũng nhận không ít nhân tình của Phương Chí Quốc.
Khổng Kiến Trung than nhẹ trong lòng: “Cảm ơn Hoắc tổng nhé, để tôi thử xem.”
Dư luận trên mạng sao có thể giấu được người trong vòng chứ , chi phí nhỏ chỉ hai trăm vạn, KOUBEI lại bảo vượt mặt có chi phí sản xuất ba mươi nghìn vạn, mắt thấy phòng vé của tăng lên từng ngày, lại tiếp tục xuống dốc ..
Hai bộ phim này cùng một đề tài huyền nghi, đạo diễn của mỗi bộ là Lâu Vũ và Phương Trí Quốc không qua lại với nhau đã sắp mười năm rồi, bây giờ lại là cục diện thế này, aiz.
(thể loại phim huyền nghi: là một loại hình phim điện ảnh, có cốt truyện xoay quanh một vấn đề hoặc phát hiện ra một hành vi phạm tội.
Cốt truyện của nó thường là trinh thám, bao gồm thám tử tư và thám tử nghiệp dư, dựa vào những manh mối, điều tra và suy luận thông minh để cố gắng giải quyết tình huống bí ẩn của một vấn đề.)
Hơn nữa, Khổng Kiến Trung cũng không phải là không đổ mồ hôi giùm Phương Chí Quốc, một đại chế tác như thế, tuy không phải hoàn toàn do Phương Chí Quốc, nhưng dù sao cũng gắn lên đầu đạo diễn là hắn, phòng vé không nóng không lạnh như thế, khó tránh khỏi sẽ ảnh hưởng đến phát triển của hắn ở Tinh Hoàn trong tương lai.
Muốn gọi hắn ra ăn bữa cơm này, khó lắm.
Nói phải đòi Hoắc Lãng một bữa thật lớn, Khổng Kiến Trung đương nhiên sẽ không khách khí, chọn một chỗ khí phái hơn cửa hàng ven đường, liền gọi cả Bàng Hồng Nguyên, Dư Đức Trạch, Miêu Khiết Vân mấy người coi như quen thuộc với tổ phim cùng đi.
Hoắc Lãng bên này, trừ mấy người Nhan Tô Tô, Bùi Phương, Lâu Vũ, Tôn Hiểu Bác, đến Khắc Khắc cũng gọi đi nốt.
Dư Đức Trạch nhìn Hoắc Lãng lập tức kêu gào nói: “Hôm nay đều đừng cản tôi, tôi phải kính Hoắc tổng cho thật tốt! Ban đầu Khổng đạo nhìn trong dự toán của ngài, khoản chi phí tuyên truyền là không, còn nói ngài không định chiếu phim hay gì! Bây giờ lại dạy cho tôi một bài học, không có tiền cũng có thể làm chuyện lớn a!”
Hoắc Lãng liên tục phất tay: “Dư tổng nói lời này làm tôi thật ngượng ngùng, dư luận về thật sự có không ít phần may mắn, nếu làm lại lần nữa, tôi cũng không nắm chắc được có thể có được độ hot như bây giờ hay không.”
Dư Đức Trạch cười ha ha: “Cậu còn phải cảm ơn Tô Tô cho thật tốt! Nếu không có Tô Tô thì độ thảo luận thực không dễ nói.”
Trong mắt Nhan Tô Tô lộ ra nghi hoặc: “Gì?”
Miêu Khiết Vân lập tức mở ra gói biểu tình tụ hội tinh thần bình hoa ra, mọi người lập tức cười lớn.
Còn không phải sao, nếu không có gói biểu tình của Nhan Tô Tô, thì e rằng rất khó để đạt được độ hot như bây giờ.
Đương sự của độ hot một mặt vô tội đáng yêu, làm mọi người phải nháo nhào lấy điện thoại ra, tranh giành ganh đua xem ai có thể chế ra một cái .jpg bình hoa vô tội trước, cũng không thể để tài nguyên ở bên cạnh mà còn để thua cả cư dân mạng chứ!
Nhan Tô Tô chống cằm, một bộ phiền não, cái vòng showbiz này thật khó hiểu, bất luận là giá trị nhan sắc hay là độ hot lưu lượng … Hoàn toàn không thể dùng logic để phán đoán.
May mà, cô lẳng lặng quay đầu lại hỏi Hoắc Lãng: “Ông chủ, bây giờ anh đã có tiền mời khách rồi, vậy có thể phát thù lao quay phim rồi phải không? Có năm … không, có mười vạn không?”
Hoắc Lãng: “Ừ, có lẽ không có vấn đề gì.”
Nhan Tô Tô cười híp cả mắt! A a a! Cái xe mua hàng của cô cuối cùng có thể đặt hàng rồi!!!
Mọi người run rẩy, lập tức ôm bụng cười lớn, Tô Tô đúng là quá đáng yêu rồi!
Mười vạn là có thể vui thành như thế, dựa vào giá trị bản thân và độ hot bây giờ của cô nàng, không biết thù lao quay phim của mình hoàn toàn có thể gấp mấy lần hay sao?
Khổng Kiến Trung lại từ trong lời nói lúc nãy của Hoắc Lãng nghe ra ý khác, lúc mọi người đều đang trêu chọc Nhan Tô Tô muốn tiêu tiền thế nào, hắn lại hỏi: “Chỉ là không có nắm chắc với dư luận thôi sao? Những cái khác đều có nắm chắc à? Lẽ nào cậu từ khi bắt đầu liền dùng hai trăm vạn nhắm chuẩn tiêu chuẩn hiện tại của rồi ư?”
Hoắc Lãng chỉ cười không nói.
Không phải có nắm chắc … Chỉ là dưới điều kiện càng hà khắc mà làm được thôi, huống chi lần này đã thuận lợi như thế rồi.
Khổng Kiến Trung sờ cái đuôi sam của mình than thở: “Đúng là Trường Giang sóng sau đè sóng trước mà!”
Hắn cũng xem qua rồi, nói thật, cho dù không có độ hot của dư luận trên mạng, dùng sự lão luyện của Khổng Kiến Trung cũng cảm thấy lợi ích thu được của gấp đôi là không thành vấn đề, chỉ là có lưu lượng của hiện tại, vậy thì không chỉ là gấp đôi nữa, mà vấn đề là gấp bao nhiêu lần ấy chứ.
Khổng Kiến Trung nhìn Lâu Vũ tinh thần toàn khác biệt bên cạnh mình, từ trong đáy lòng vui mừng cho đối tác cũ của mình: “Lão Lâu không tồi! Nhiều năm không ra tay như vậy, lần này lão tử xem đều cảm thấy cảnh quay và biên tập chính là một chữ: Sướng! Cư nhiên TMD còn sướng hơn cậu năm đó nữa!”
(TMD: câu chửi thể cmn)
Lâu Vũ hé miệng cười lên, không nói hai lời liền chạm ly với Khổng Kiến Trung.
Khổng Kiến Trung thở dài một tiếng: “Nhìn cậu phí hoài nhiều năm như thế, trong lòng tôi vẫn luôn không có tư vị gì, bây giờ thì tốt rồi, có Hoắc Tổng ở đây, cậu lại có thể quay phim, lại có thể bán lớn rồi … Cậu tên lão tiểu tử này cũng nên thu liễm bớt cái tính khí ương ngạnh chút đi!”
Trong lời nói dong dài của Khổng Kiến Trung đều là một mảnh quan tâm đối với bạn cũ, Lâu Vũ cũng khó có khi không phản bác lại, Bàng Hồng Nguyên, Miêu Khiết Vân không biết sao lại cùng nói chuyện với Khắc Khắc, Khắc Khắc là một gia hỏa tóc vàng mắt xanh, tiếng trung nói được tròn vành rõ chữ thì cũng thôi, vậy mà còn có thể cùng hai vị nhân sĩ chuyên nghiệp bọn họ thảo luận về thẩm mỹ phục sức truyền thống nữa chứ, làm cho mọi người cười đùa liên tục.
Phương Trí Quốc đúng lúc này đi vào, vẻ mặt hắn có chút tiều tụy, Lâu Vũ nhìn thấy hắn, biểu tình cũng cứng lại.
Không khí trên bàn ăn bỗng dưng đọng lại.
Hoắc Lãng dẫn đầu đứng dậy cười nói: “Hiểu Bác, cậu còn không đến đây cảm ơn Phương đạo, lúc đầu nếu không phải nhờ Phương đạo thì cậu cũng không qua đây được đâu.”
Tôn Hiểu Bác vội đứng dậy cảm ơn, nhìn thấy dáng vẻ suy sụp của Phương Trí Quốc, dù sao cũng đã từng hợp tác với nhau, liền cầm lòng chẳng đặng mà cảm thán: “Aiz, Phương đạo, tôi đi rồi, ngài phải chịu ủy khuất rồi.”
Khổng Kiến Trung hòa hoãn: “Được rồi, không nói những cái này nữa, đều đã qua rồi, hôm nay ngồi xuống vui vui vẻ vẻ ăn bữa cơm nào.”
Phương Trí Quốc ngồi xuống, nhìn Lâu Vũ một cái, sau đó cầm ly rượu lên nói với hắn: “Lão Lâu, tôi xem rồi, lần này cậu thắng rồi! Bất kể cậu nhìn tôi như thế nào, trong lòng tôi vẫn luôn coi cậu là anh em, ly rượu này, tôi vui mừng vì anh em của mình!”
Nói xong, một ly uống cạn.
Lâu Vũ thở dài nhìn Phương Trí Quốc, trầm mặc nửa ngày mới nói: “Tôi cũng xem rồi, đó không phải trình độ của cậu.”
Vẻ mặt của Phương Trí Quốc khó che được bị đâm vào chỗ đau.
Hai người lại nhất thời trầm mặc, trên bàn ăn cũng yên tĩnh, không ai dám nói chuyện.
Hoắc Lãng lại mở miệng nói: “Sắp tới Phương đạo có kế hoạch gì không? Nếu không có, ngài có hứng thú hợp tác cùng Lâu đạo một lần không? Giống như khi quay vậy.
Tất cả người trên bàn nhịn không được trợn mắt nhìn Hoắc Lãng, không phải nha đại ca, người ta hai bên ân oán tình cừu mấy chục năm, lời lúc nãy đều bị Lâu đạo nói đến vậy, vậy mà anh còn muốn người ta hợp tác à ???
Chính là Khổng Kiến Trung cũng có chút trợn mắt há mồm … Người trẻ tuổi, thật là dám nghĩ nha.
Chẳng qua, chỉ một mình Lâu Vũ liền có thể quay được , Phương Chí Quốc có thể quay được rồi, Hoắc Lãng muốn làm gì? Thế mà muốn kéo hai người họ lại thành một nhóm hả?
Vào lúc này, chuông điện thoại của Hoắc Lãng ding dong ding dong vang lên báo hiệu có tin nhắn, hắn không tự chủ cau mày cúi đầu xuống, sau đó liền: …
Khổng Kiến Trung tò mò nói: “Sao thế?”
Vẻ mặt Hoắc Lãng quỷ dị: “Đều là lời mời đóng phim của Tô Tô.”
Khổng Kiến Trung nghẹn họng, chỉ là lời mời đóng phim cũng không thể nhiều như thế chứ, không tự chủ được hiếu kỳ hỏi: “Là nhân vật như thế nào?”
Hoắc Lãng trầm mặc một lúc mới nói: “Nữ số hai của , nữ số ba của , nữ chính của …
Khổng Kiến Trung: …
Phương Chí Quốc : …
Những người khác biết sơ một hai tin tức trong vòng đều loạn rồi, không phải, bọn họ đã đoán được giá trị bản thân và cơ hội của Tô Tô đều sẽ tăng lên rất nhiều, nhưng cũng không phải cái loại nhiều như mưa kim cương từ trên trời đổ xuống thế này chứ???
Tôn Hiểu Bác nhìn nhìn Tô Tô, nhịn không được thăm dò hỏi: “Tô Tô, cha cô không phải là đại lão phú X trên phú hào bảng đấy chứ?”
Nhan Tô Tô mờ mịt lắc đầu.
Miêu Khiết Vân đoán: “Vậy ông nội cô là vị lãnh đạo nào sao?”
Nhan Tô Tô càng mờ mịt lắc đầu.
Mắt thấy đám người này càng nói càng lạc đề, Bối Phương đại khái đoán được một chút liền khóc cười không được: “Được rồi được rồi, mọi người đừng có trêu cô ấy nữa.
Tô Tô, đó đều là phim tốt, những cơ hội kia đều là vai diễn tốt trong đại chế tác, trở về em cùng Hoắc … tổng thương lượng xem, chọn một cái cho thật tốt.”
Nhan Tô Tô chớp mắt liền lên tinh thần: “Nhưng mà em có tiền rồi mà! Không cần đóng phim nữa đâu! Những vai diễn này em không cần phải diễn cái nào nữa á!”
Mười vạn nha! Thêm tiền tiết kiệm lúc trước nữa, đủ cho thực nghiệm lần này rồi!
Mọi người: !!!
Hoắc Lãng mặt không biểu tình đánh từng chữ từng chữ trả lời tin nhắn: Chú, chú nghe thấy rồi chứ?
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...