Sau khi xe chạy được một lúc thì Phương Tình phát hiện không phải chạy theo đường về nhà, Phương Tình kinh ngạc hỏi: “Chúng ta không về nhà à?”
“Dẫn em đi mua xe trước.” Khang Tư Cảnh vẫn lạnh nhạt thờ ơ nói một câu.
“Mua xe?” Phương Tình có chút nghi hoặc, “Không cần phiền phức vậy đâu, mỗi sáng em ngồi tàu điện ngầm được rồi, chỗ chúng ta ở cũng cách trạm tàu điện ngầm không xa.”
Khang Tư Cảnh với vẻ mặt đương nhiên, “Mấy loại tiền này em không cần giúp tôi tiết kiệm.”
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Lustaveland.com. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của lustaveland. Bản sẽ không đầy đủ. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
“...”
Phương Tình không biết phải nói gì.
Sau khi ghé thăm một số cửa hàng 4S, Khang Tư Cảnh nhìn trúng hai chiếc, một chiếc là Tiffany Blue Lamborghini Aventador P700-4 với một chiếc Lexus LFA màu hồng phấn, cả hai đều khá hợp với nữ.
Chỉ là Phương Tình cảm thấy hai chiếc xe này thật sự quá phô trương, quả thực chính là nóng lòng nói cho người ta biết rằng tôi giàu, giàu rất giàu, cho nên sau đó cô chọn một chiếc Volkswagen Beetle màu lam, nhỏ nhỏ, xinh xinh, cô càng xem càng thấy hài lòng.
Khang Tư Cảnh không lay chuyển được cô nên cuối cùng đành đen mặt đi thanh toán.
Lúc về, Phương Tình vẫn ngồi xe Khang Tư Cảnh, Khang Tư Cảnh nói với cô, anh sẽ cho người giúp cô lái xe về.
Nhà Khang Tư Cảnh và Phương Tình nằm trong một khu biệt thự cao cấp, cũng xây dựng cách đây không lâu, hệ thống cơ sở vật chất và an ninh tương đối hoàn thiện, không có thẻ ra vào thì không thể vào được.
Lúc này có một người đứng trước khu biệt thự, ở đây cũng không có nhiều người sinh sống, người không phận sự càng ít, vì thế nên người ra vào cửa đều nhìn chằm chằm vào. Người này hẳn là bị bảo vệ ngăn lại, nhìn qua có vẻ là tìm người nào đó ở bên trong.
Nhìn xa xa, Phương Tình cũng không để ý, khi xe chạy đến gần Phương Tình mới nhìn rõ người kia là ai.
Cô ta mặc một cái áo len dệt kim mỏng màu trắng, bên dưới là một cái váy xếp ly dài màu đen, chân mang ủng, cô ta đang dựa vào bức tượng bên ngoài cổng nghịch điện thoại.
Nhìn thấy người này, Phương Tình không khỏi cau mày, khi bảo vệ nhận ra xe của Khang Tư Cảnh thì hướng về anh chào một cái rồi chuẩn bị cho vào, Phương Tình lại nói Khang Tư Cảnh dừng xe lại.
“Sao vậy?” Khang Tư Cảnh hỏi một câu.
Phương Tình chỉ cho anh cô gái đứng trước cổng khu biệt thự nói: “Cô ta tới tìm em.”
Khang Tư Cảnh theo ánh mắt cô nhìn thoáng qua, anh không nói gì thêm, dừng xe lại một bên.
Sau khi Phương Tình xuống xe, cô gái đang dựa vào bức tượng kia tình cờ ngẩng đầu lên thì đúng lúc nhìn thấy cô, cô ta vừa hưng phấn, vừa kích động kêu một tiếng: “Phương Tình!”
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Lustaveland.com. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của lustaveland. Bản sẽ không đầy đủ. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Phương Tình đứng kế bên xe nhìn cô ta nhưng không có hành động gì, chỉ là nhìn ánh mắt của cô càng ngày càng lạnh lùng.
Người này ở kiếp trước chính là bạn thân nhất của cô, cũng là chị họ của cô, Viên Tâm An. Kiếp trước cô ta cũng xuất hiện giống như lúc này vậy.
Khi lên cấp ba, bởi vì cô bị người ta vu khống, mang tiếng xấu, hơn nữa lại vì Bạch Húc Nghiêu, ngoài Viên Tâm An, không ai tình nguyện làm bạn với cô.
Cho nên cả một đời trước, cô cực kỳ quý trọng Viên Tâm An, người vừa là bạn thân lại vừa là người thân của cô.
Viên Tâm An với cô học chung trường cấp ba, sau khi tốt nghiệp trung học vì thành tích không tốt lắm nên phải đến Thâm Quyến làm việc. Nghe người ta nói ở đó có quen một người bạn trai, kể từ đó Phương Tình một năm cũng không nhìn thấy cô ta được mấy lần. Hơn nữa sau khi Phương Tình lên đại học thì về cơ bản bị mẹ cô trông chừng, mẹ không thích cô liên lạc với người nhà họ Viên cho nên cô với Viên Tâm lại càng ít liên lạc.
Sau này không biết cô ta nghe từ đâu biết Phương Tình gả cho người có tiền liền từ Thâm Quyến quay về tìm đến chỗ của cô nhưng lại được bạn đại học của Phương Tình ở đó nói cho địa chỉ nhà cô. Lúc Phương Tình kết hôn chỉ mời vài người bạn cùng phòng ở đại học, các cô hỏi địa chỉ thì Phương Tình cũng thuận miệng nhắc đến cô ở tại khu biệt thự này. Mà mẹ cô cũng không muốn mời người nhà họ Viên đến hôn lễ của cô cho nên trước khi Viên Tâm An đến tìm cô thì cũng không biết cô đã kết hôn.
Lúc cô vừa mới lên đại học, Viên Tâm An còn đến trường cô chơi, còn ở lại trong ký túc xá của cô, lúc đó cũng thêm thông tin liên lạc với mấy người bạn trong phòng, sau này cũng từ những người bạn đó mà biết được địa chỉ của cô.
Một đời trước, tuy Phương Tình biết mẹ không thích cô tới lui với Viên Tâm An, nhưng bạn bè không liên lạc đã lâu đột nhiên xuất hiện, cô vẫn rất vui mừng, cũng rất hào phóng mà để cô ta vào ở trong nhà của cô và Khang Tư Cảnh. Chỉ là Phương Tình chưa bao giờ tưởng tượng được lá gan Viên Tâm An lớn đến thế, dám lén lút bò lên giường Khang Tư Cảnh.
Tất nhiên là không thành công, cùng lắm là khiến cho Khang Tư Cảnh vô cùng khó chịu, đuổi thẳng cô ta ra cửa. Mà trong khoảng thời gian đó, quan hệ giữa cô và Khang Tư Cảnh khá căng thẳng, người mà cô mang vào ở lại không biết xấu hổ mà làm ra chuyện kia cũng làm cho cô không dám ngẩng mặt nhìn Khang Tư Cảnh.
Tuy rằng lúc đó cô với Khang Tư Cảnh chỉ là vợ chồng trên danh nghĩa nhưng Viên Tâm An làm như vậy thật sự rất không tôn trọng, lúc ấy cô cũng từng nghĩ đến chuyện không bỏ qua nhưng không chịu nổi lời nói tỉ tê mềm mỏng của cô ả nên cuối cùng cô vẫn chọn tha thứ cho cô ta.
Cô giúp cô ta tìm chỗ ở, cô ta không tìm được việc còn thường xuyên đưa tiền cho cô ta, sau này khi cô ở cùng với Bạch Húc Nghiêu thì cô còn nhờ vào quan hệ của Bạch Húc Nghiêu mà tìm việc cho cô ta.
Đối với người bạn này, có thể nói cô đã móc ruột móc gan mà đối đãi, chỉ là phải rất lâu sau này, cô mới phát hiện hóa ra Viên Tâm An chính là kẻ lòng lang dạ sói.
Cũng là trong lúc vô tình mà cô phát hiện, hóa ra mặc kệ là lúc cô còn ở cùng Khang Tư Cảnh khi chưa ly hôn hay là lúc sau này ly hôn ở cùng Bạch Húc Nghiêu thì người này rất nhiều lần châm ngòi ly gián quan hệ giữa cô và Khang Tư Cảnh cũng như Bạch Húc Nghiêu. Tỷ như khi cô còn ở với Khang Tư Cảnh, cô ả lén đem cuốn nhật ký cô viết về Bạch Húc Nghiêu cho Khang Tư Cảnh xem, Khang Tư Cảnh xem xong thì cảm thấy rất khó chịu, sau đó có đoạn thời gian chèn ép Bạch Húc Nghiêm thê thảm, sau này cũng là cô ra mặt cầu xin Khang Tư Cảnh thì Khang Tư Cảnh mới dừng tay. Còn tỷ như khi cô ở cùng với Bạch Húc Nghiêu thì cô ta liền cố ý trước mặt Bạch Húc Nghiêu nói cô và Khang Tư Cảnh lúc trước mặn nồng ân ái như thế nào, cô miễn cưỡng ra sao khi phải tách khỏi Khang Tư Cảnh, khiến cho Bạch Húc Nghiêu càng thêm nghi ngờ cô, thường xuyên tranh cãi vì những chuyện nhỏ nhặt.
Lại càng khiến cô không thể ngờ hơn nữa là trong một lần tình cờ họp mặt bạn học, cô mới biết người trước kia nói xấu cô, hủy hoại danh tiếng của cô ở trường, làm cô bị mọi người chỉ trỏ lại chính là Viên Tâm An.
Thời điểm cô bị Bạch Húc Nghiêu đuổi ra khỏi nhà, sau khi biết được chuyện này, tinh thần cô cực kỳ suy sụp, người bạn mà cô móc ruột móc gan để đối xử, người mà cô chân thành xem như bạn thân vậy mà lại là người từ trước đến giờ đâm sau lưng cô.
Cô còn nhớ khi cô đi hỏi Viên Tâm An vì sao làm như thế thì cô ta giương vẻ mặt đương nhiên mà nói, “Đều là con cháu nhà họ Viên, mày dựa vào cái gì mà đẹp hơn tao, mày dựa vào cái gì mà được nhiều người thích như vậy, mày dựa vào cái gì mà có thể gả cho người có tiền? Tao chính là muốn mày không bằng tao, tao chính là muốn mày sống không tốt.”
Cho đến hiện tại, đau đớn ở kiếp trước đã sớm theo thời gian mà kết sẹo, những thống khổ phẫn nộ kiếp trước như thế nào, hiện giờ nhớ lại cùng lắm chỉ như một đoạn thời gian chông gai ngắn ngủi trong kiếp sống dài đằng đẵng mà thôi, đã qua thì thôi đi.
Dẫu cho hiện tại tuy rằng tất cả mọi chuyện đều chưa xảy ra nhưng cô tuyệt đối sẽ không thành con ngốc giống như ở đời trước, móc ruột móc gan đối xử với người mà luôn đâm sau lưng cô.
Viên Tâm An thấy Phương Tình đứng cạnh xe cả nửa ngày mà không làm gì, hơn nữa nhìn ánh mắt cô cũng rất kỳ lạ, cô ta vội vàng kéo vali hành lý đi đến, đẩy đẩy cô nói: “Phương Tình, em sao vậy, không phải nhìn thấy chị thì kích động đến váng đầu rồi chứ?”
“Sao chị lại tới đây?” Giọng điệu Phương Tình hơi lạnh lùng.
Viên Tâm An nói: “Không phải là chị có QQ của bạn cùng phòng của em sao, chị hỏi cô ấy, cô ấy nói em ở khu biệt thự này nên chị đến đây.” Nói xong cô ta còn bĩu môi giả bộ không vui nói: “Phương Tình, em cũng thật là kỳ nha, kết hôn cũng không nói với chị một tiếng.” Cô nhìn thoáng vào trong xe rồi nháy mắt vài cái với cô, nói: “Bên trong là chồng em à? Để anh ấy ra chào một tiếng đi chứ.” Cô ả nói xong liền nhìn vào trong xe thăm dò.
Phương Tình túm cánh tay cô ta kéo sang một bên, sảng khoái hỏi thẳng cô: “Chị đến đây làm gì?”
Viên Tâm An tức giận lườm cô một cái nói: “Còn có thể làm gì, tất nhiên là tới tìm em đó.” Cô ta quay đầu thoáng nhìn về hướng mấy căn biệt thự lộng lẫy bên trong khu biệt thự, mắt sáng rỡ lên, “Phương Tình, số của em thật tốt, gả cho một người chồng có tiền lại còn ở nơi tốt như vậy. Nhà em chắc hẳn rất lớn nhỉ, chị nghĩ chắc cũng có phòng cho chị đúng không?” Cô ta nắm tay cô, hoàn toàn không khách khí nói: “Sau này chị ở với em, em có vui không?”
Phương Tình nghĩ đến đời trước, sau khi chia tay với Bạch Húc Nghiêu không lâu chợt nghe nói Viên Tâm An với một phú nhị đại ở bên nhau, sau này cô bị bệnh, mẹ cô đến tìm người nhà họ Viên vay tiền, lúc đó có Viên Tâm An ở đó, cô ta vừa sơn móng tay, vừa nói với mẹ cô: “Phương Tình không phải từ nhỏ đã tự cho mình là giỏi giang sao, người giỏi giang như thế thì ung thư cũng không làm khó được nó, còn cần gì tiền mà trị bệnh chứ.”
Cô nghĩ đến kiếp trước, cô tìm chỗ ở cho cô ta, sau lại giúp cô ta tìm việc, cho cô ta ở nhờ, lại còn đem một nửa tiền lương đưa cho cô ta giúp cô ta trang trải chi phí sinh hoạt.
Người vong ân phụ nghĩa này, kiếp này đừng mơ chiếm được lợi ích gì từ trên người cô nữa.
Muốn vào ở trong nhà của cô? Không có cửa đâu!
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...