Học bá sợ giao tiếp xuyên thành trap girl
“Hả? Diệp Thần? Nhóm các anh sắp có sự thay đổi hả.” Giản Thương nghi ngờ.
Diệp Nguyên Dục còn chưa mở miệng, số 67 đang chuẩn bị rời đi đã mỉm cười nói: “Diệp Thần nói một nhóm ba người là đủ rồi, tách một người ra ngoài kiếm chút điểm tích lũy để chuẩn bị cho vòng tiếp theo.” Nói tiếp: “Tôi đi tìm số 100, cô ta muốn làm ứng cử viên, kiểu gì cũng phải đổ ít máu.
Tôi phải cố gắng kéo điểm của cô ta xuống, đến lúc đó để Diệp Thần đứng hạng nhất.”
Một cô gái đeo kính trong đội Diệp Nguyên Dục lạnh lùng nói: “Bản thân cậu đê tiện thì cũng đừng kéo tên của anh Diệp vào! Đàn anh muốn đứng thứ nhất không cần dùng thủ đoạn này.”
Chàng trai số 67 nhìn bề ngoài có vẻ tốt bụng: “Tôi nói sai rồi, nhưng tôi ở trong nhóm lâu như vậy, không bỏ chút công sức giúp Diệp Thần thì cảm thấy khó chịu lắm, đợi tin tốt của tôi nhé!” Nói xong cũng không đợi người khác nói gì, anh ta không thể chờ đợi được đi về phía Khương Ngữ.
Cô gái đeo kính giận dữ dậm chân: “Quá đáng thế, rõ ràng anh Diệp đã bảo anh Trương rời đi, điểm anh Trương cao như vậy sẽ có cơ hội trở thành thực tập sinh.”
“Số 67 là sinh viên thể thao, hóng hớt cái gì, thể lực chỉ mạnh hơn chút thôi, vòng trước bắt chước động tác của đàn anh mới được điểm cao, đúng là bỉ ổi.”
Diệp Nguyên Dục là nghiên cứu sinh của Đại học B, mà Đại học B còn có rất nhiều học sinh xuất sắc, thế nên đội ngũ cơ bản đều là đàn em của anh, có thể tiến nhanh như vậy cũng không thể thiếu sự đóng góp của họ, anh nghĩ cho họ nên mới đề nghị trong trường hợp đủ người thì chia một người rời đi để người đó tự mình giành vị trí ứng cử viên thực tập sinh, nhưng lại không ngờ tới lúc anh vừa nói xong thì đã bị số 67 mặt dày mày dạn nẫng tay trên.
Diệp Nguyên Dục không có biểu hiện gì dư thừa, nhìn số 67 đang đi về phía Khương Ngữ, ra quyết định giống với mấy người Hạng Thần: “Qua được vòng đầu tiên rồi nói.”
Bên này số 67 đi thẳng về phía Khương Ngữ, cậu con trai cao hơn mét tám nở nụ cười rạng rỡ: “Khương Ngữ, Diệp Thần bảo tôi qua giúp cô.”
[Vãi! Hành động của thằng nhóc này hơi sến súa.]
[Đúng là không thể đánh giá một người qua vẻ bề ngoài, vẻ ngoài đàng hoàng lại còn còn là một chàng trai tỏa nắng nữa, nhưng không ngờ lại thảo mai vậy đấy.]
[Muốn cạnh tranh thì cứ cạnh tranh một cách công khai, giở thủ đoạn đê tiện ra làm gì.]
[Số 100 đừng chọn anh ta!]
Nhưng Khương Ngữ lại ngẩng đầu lên nhìn chàng trai cao to này, cảm kích nói: “Cảm ơn.”
Nhìn có vẻ rất tin tưởng.
[Không được, tức chết mất, số 100 không đề phòng gì sao? Dễ tin người vậy hả.]
[Số 67 ngụy trang Diệp Thần, chắc chắn cô ta sẽ tin tưởng.]
[A a a, có khi vòng này sẽ bị loại đấy, nếu là bởi vì chiến lược không đúng mà bị loại thì cũng thôi đi, nhưng dùng loại thủ đoạn hèn hạ này thì khó mà chấp nhận được.]
Nhưng dù khán giả có lo lắng đến đâu, Khương Ngữ có vẻ vẫn rất tin tưởng đối phương.
Thậm chí mọi việc đều để đối phương làm chủ, số 67 hỏi cô: “Cô có ý tưởng gì về việc lập đội nhóm không?”
Khương Ngữ liếc nhìn mọi người trong phòng họp, trên mặt có chút xấu hổ, nhỏ giọng nói: “Tôi không giỏi giao tiếp với mọi người, đến lúc đó để xem có ai tới tìm tôi không.”
Số 67 không nghĩ tới lại là do nguyên nhân này, thầm nghĩ lời đồn đại thật không đáng tin, nhìn dáng vẻ này sao có thể là trap girl.
Nhưng đồng thời trong lòng cũng mừng đến nở hoa, cảm thấy mình đã tìm được đúng người, lập tức tích cực nói: “Để tôi đi tìm giúp cô cho.”
Khương Ngữ gật gật đầu.
Số 67 quan sát xung quanh, nhanh chóng đi về phía một nhóm hai người.
...
“Điểm của cô ta cao...!cũng có lợi cho vòng tiếp theo của các cậu...!Mà với số điểm này cô ta muốn nhảy lên vị trí trên top 5 thì có hơi nguy hiểm...!Đã tính cả đường lui cho các cậu rồi...!Thế nào? Có thể hợp tác không?”
“Để tôi nói...!Cô ta rất tin tưởng tôi…”
Khán giả nghe thấy mưu đồ của anh ta với hai người kia mà tức giận gần chết, Giang Minh Tuyền đã lui về phòng quan sát bên cạnh, nhìn màn hình cũng không ngồi yên nổi: “Tại sao số 100 lại chỉ ngồi yên vậy, chẳng phải chỉ cần đến cảm ơn Diệp Nguyên Dục một chút là có thể chọc thủng bộ mặt thật của số 67 sao?”
[Đúng rồi, cô ta cũng nên đi hỏi thăm xung quanh đi chứ, như thế này không phải làm người ta mơ màng sao?]
[Tôi thấy nhóm Diệp Thần và luật sư Hạng đều thật sự lo lắng cho cô ta, bọn họ kết hợp với nhau nhất định có thể nghĩ ra cách đấy.]
[Tôi đoán là do không dám đó, nếu chuyện của trap girl là thật, đấu trường Tu La kia làm bại lộ nhân phẩm, dù có thông minh đến đâu thì sợ là tổ chương trình cũng sẽ không cần.]
[Vậy nếu chỉ có tài mà không có đức thì cũng không được.]
[Có phải mục đích của Dư Thần khi ra đề này là như vậy không? Chẳng phải những câu hỏi của anh ta luôn là một bài kiểm tra nhân phẩm sao? Vậy thì những điều tra viên từ mùa trước trụ được đến mùa này đều vô cùng lợi hại.]
[Vậy ra cô ta sợ bị lộ nên không dám nói chuyện với ai sao?]
[Đã như vậy thì không thể trách người khác được, nhân phẩm cũng là một phẩm chất của điều tra viên ở .]
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...