Học bá sợ giao tiếp xuyên thành trap girl
“Chúc mừng bạn đã nhận được 50 điểm!”
“Ha ha, số của tôi cũng may đó chứ!” Không biết Giản Thương đi đến máy xổ số từ bao giờ: “Hỏi đáp bách khoa toàn thư khó quá, làm 20 câu mới được 10 điểm, vẫn là cái này tốt hơn.
”
Khương Ngữ dừng lại, thẳng tay hạ nước cờ cuối cùng.
“Chúc mừng bạn đã nhận được 50 điểm!” Đây là Hạng Thần.
“Chúc mừng bạn đã nhận được 100 điểm!” Đây là Diệp Nguyên Dục.
“Chúc mừng bạn đã nhận được 20 điểm!” Đây là thành viên của họ.
Khương Ngữ mím môi trong vô thức, ồn quá.
[Ha ha, oan cho đại lão quá, suýt nữa thì dẫn đầu, bây giờ lại xếp thứ ba.
]
[Nói qua cũng phải nói lại, sao cô ta không mua vé xổ số nhỉ? Nếu là tôi, tôi cũng sẽ mua giống Diệp đại lão, thế nào cũng phải thử một lần.
]
[Hơ hơ, chắc là sợ quá nên quên rồi chứ gì.
]
[Ơ, Diệp Thần định đi đâu vậy? Thiết bị mô phỏng đầu tư?]
[Ơ! Đúng rồi, anh ấy là đại thần ngành Tài chính đấy, chuyên ngành rất phù hợp, cỏ cảm giác người chiến thắng cuối cùng chính là Diệp Thần.
]
[Đại thần phải mua thêm vé xổ số đi chứ, lỡ tiền gốc tăng gấp đôi thì sao?]
[Chính là vì tâm lý cá cược nên mới lùa được nhiều gà như thế.
]
[Hoặc người ta là đại thần đầu tư tài chính, phần lớn thua lỗ đều không là gì, anh ấy không cược vào vận may, hoàn toàn dựa vào thực lực!]
[Bởi vậy mới nói thực lực là thứ người khác không thể cướp nổi, trước kia người nào đó từng khoe khoang, lúc này nên lộ nguyên hình rồi chứ?]
[Mấy người đang lảm nhảm liên tục kia, có thấy phiền không vậy, có thể để yên cho người khác xem chương trình không? Thấy cô ta gian lận thì cứ việc báo cáo, đừng ở đây làm ảnh hưởng đến việc người khác xem chương trình nữa, ghét thật.
]
So với toàn bộ khán giả của , số người biết về hoàn cảnh của Khương Ngữ ít như cát sa mạc, nên cứ nói Khương Ngữ là người gian lận sẽ khiến những khán giả chân chính cảm thấy rất quan ngại, ban quản lý đã trực tiếp chặn bình luận.
Những người không được lên tiếng cảm thấy rất tức giận, nhanh chóng liệt kê ra lý lịch và những nghi ngờ có căn cứ của bản thân đối với Khương Ngữ trên Weibo, đâu đâu cũng là @Tài khoản tiếp thị đến làm trọng tài đi.
Đương nhiên là Khương Ngữ không biết những thứ này, cô chỉ mất một phút để thắng một ván cờ ca-rô, lấy được điểm rồi đi thẳng đến khu vực đầu tư có độ rủi ro cao.
[Đại lão thắng rồi, cô ta tới rồi! Ơ chuyện gì thế?]
Khi tất cả mọi người đều nghĩ cô mua vé xổ số, lại thấy cô đi qua máy xổ số không chớp mắt, giống như Diệp Nguyên Dục, cô cũng ngồi trước thiết bị mô phỏng đầu tư!
[??? Sao không mua xổ số?]
[Nói gì thế, tại sao phải mua.
]
[Không có ý cãi nhau, nhưng không hiểu lắm, với 5 điểm 1 lần, dù không trúng thưởng nhưng cũng không mất gì nhiều, nếu trúng thì được hời nhiều, ít nhất cũng nên thử một lần chứ.
]
[Cái này đúng này, chủ yếu là vé xổ số không đắt, tôi thấy tất cả những người ở đó đều mua hết, cô ta có thể chịu được, nếu là tôi, tôi không chịu được đâu.
]
Mọi người suy đoán phân tích đủ kiểu, cho đến khi Khương Ngữ mở thiết bị mô phỏng giao dịch, dùng 100 điểm để mở giao dịch, mới có người nghĩ ra vài thứ:
[Có lẽ nào cô ta chỉ đang gom vốn để mở máy giao dịch không, 100 điểm là vừa đủ.
]
[Cười chết mất, thế nên không muốn mua vé số là vì không có tiền đúng không?]
Thiết bị giao dịch mô phỏng đầu tư có nghĩa là người ứng tuyển chuyển đổi một hoặc toàn bộ số điểm của họ thành tiền giao dịch theo tỷ lệ 1:1, sau đó dựa theo số liệu căn bản và tin tức cập nhật thường xuyên thông qua việc mua vào hoặc bán ra để tăng giá trị tài sản, khá giống với việc mua cổ phiếu, điểm mấu chốt của giao dịch kim ngạch là 100 đồng tiền giao dịch.
[Vòng thứ hai thi viết được 15 điểm, thang máy 10 điểm, hỏi đáp bách khoa toàn thư 70 điểm, chênh nhau 5 điểm, nên cô ta chọn cờ ca-rô, ngay từ đầu đã nhắm vào khu vực đầu tư.
]
[Khí thế này là muốn phân cao thấp với Diệp Thần?]
[Cô ta học chuyên ngành gì thế?]
[Nghe nói là chuyên ngành biểu diễn của Học viện Điện ảnh thành phố B! ]
[Cái này nghe có hơi quá đáng, tuy tôi thừa nhận rằng cô ta có đầu óc năng động và rất thông minh, nhưng chẳng phải có câu là “Đừng dùng sở thích nghiệp dư của mình để đi khiêu chiến với chuyên môn của người khác” hay sao? Nếu không thì học sinh xuất sắc đã trở thành đại lão đầu tư cả rồi?]
[Người thông minh tự kiêu một chút cũng là chuyện bình thường, nhưng ván này tôi đứng về phe Diệp Thần, Diệp Thần mãi đỉnh!]
Diệp Nguyên Dục quay lại nhìn Khương Ngữ đang ở cách đó không xa, anh ấy nhớ vài ngày trước cô gái đó còn nói mình mù dở khoản đầu tư, muốn được thỉnh giáo kiến thức về cổ phiếu của anh.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...