Học bá sợ giao tiếp xuyên thành trap girl
Quả nhiên nghe Thư Họa nói: “Hình như chỉ có 100 câu hỏi?”
Khương Ngữ gật đầu: “Chắc đây được coi là điểm cơ bản cho mọi người.
”
“Điểm cơ bản?” Thư Họa như nhận ra điều gì: “À, ra là thế, đến cũng đến rồi, điểm thấp quá thì cũng ngại, tổ chương trình trượng nghĩa quá nhỉ.
”
Khương Ngữ nghe vậy liền bật cười, khán giả cũng thấy thú vị, chưa đầy mười giây đã nghe thấy cô ta hét lên: “Tôi rút lại lời nói lúc nãy, tổ chương trình không trượng nghĩa tí nào!” Cô ta nhìn màn hình đầy tức giận: “Người viết ra câu hỏi phương trình khối lượng - năng lượng là! ”
“Sao chỗ này lại là câu điền vào chỗ trống thế? Ngay cả cách viết phương trình khối lượng - năng lượng như nào tôi còn không biết thì sao mà biết ai viết ra được! ”
Khương Ngữ suy nghĩ một lúc và nói: “Chắc là Einstein.
”
Thư Họa: “! ”
Cô ta nhìn câu tiếp theo: “Tổ tiên của tạp kĩ, bậc thầy của tạp kĩ là! ” Hình như tôi có nghe qua cái này rồi nhưng không nhớ ra.
Khương Ngữ vừa điền đáp án vừa nghiêng đầu, cũng hơi mông lung: “Côn khúc?”
Thư Họa: “! ”
“Rốt cuộc là cao thủ như cô học cái gì vậy? Sao cái gì cũng biết thế!”
Khương Ngữ đáp lại theo bản năng: “Ngành Tài chính Đại học Q! ” Nói được một nửa thì nhận ra mình không còn là Khương Ngữ của đại học Q nữa, mà là “Khương Ngữ” của học viện Điện ảnh, lập tức ngậm miệng lại.
Cũng may Thư Họa vẫn nghĩ cô đang đọc đề bài nên không để ý, chỉ cảm thán: “Tôi thấy cái này là cho họ điểm cơ bản, còn chúng ta là điểm may mắn.
” Nói xong, cô ta viết bừa đáp án: “Kệ đi, dù sao cũng không biết, đành dựa vào may mắn vậy.
”
Khương Ngữ nhìn xong dở khóc dở cười.
Diệp Nguyên Dục, Hạng Thần và Giản Thương đi đến thấy bóng lưng hai người họ đang miệt mài viêt đáp án, không biết vì sao bỗng nhiên lại thấy gấp gáp.
Sau khi nhanh chóng hiểu rõ luật chơi, họ lập tức lao tới máy hỏi đáp bách khoa toàn thư.
Khương Ngữ nhìn bọn họ, tốc độ viết cũng trở nên nhanh hơn.
Tuy nhiên, phần hỏi đáp bách khoa toàn thư thực sự bao gồm bách khoa toàn thư, khó hơn nhiều so với các câu hỏi kiểm tra viết ở vòng đầu tiên, không những phải điền vào chỗ trống mà còn phải giải các câu hỏi, các câu hỏi rất lệch nhau, cuối cùng cô chỉ được 70 điểm.
Cuối cùng cô đi thẳng đến khu cờ ca-rô mà không hề do dự.
[???]
[Hở? Sao lại chọn cờ ca-rô thế, tuy thời gian chơi ngắn, nhưng chẳng được bao nhiêu điểm, tôi đoán đây cũng là tiết mục để tổ chương trình cộng điểm cho các thí sinh khác.
]
[… Xin đừng dùng “cũng” nữa, cái hỏi đáp bách khoa toàn thư đó, người bình thường mất bảy, tám phút, giống số 99, trả lời được mười mấy điểm là tốt rồi, hoặc là do NPC này là cao thủ cờ ca-rô?]
[Nếu đối phương là cao thủ, thì càng không cần tính lợi, các trò chơi như khóa Lỗ Ban hay Đường Hoa Dung, mất 5 phút để được 30 điểm, dù cô ta có thắng một ván cờ ca-rô trong 1 phút thì 5 phút mới được 25 điểm.
]
[Mà họ chơi khóa Lỗ Ban, Đường Hoa Dung chưa mất đến 5 phút…]
[Khi đại lão giảng về chiến lược làm bài thi, chúng ta không thể hiểu được, có lẽ là có sự sắp xếp khác?]
[Sắp xếp gì nữa, phân đoạn thực hành ngoại trừ việc dựa vào đáp án của phần hỏi đáp bách khoa toàn thư, thì những cái khác đều phải thực hiện ngay tại chỗ, cuối cùng chỉ có thể chọn duy nhất một người biết chơi cờ ca-rô.
]
[Sao vẫn có người nói cô ta gian lận được vậy? Tổ chương trình đã tạm thời thay đổi câu hỏi ở vòng trước, vẫn không đủ để chứng minh người ta tự làm à?]
[Ai có thể đảm bảo được đây không phải kịch bản của tổ chương trình?]
[Nghi ngờ người khác trộm rìu thì lấy bằng chứng ra đây.
]
[Thế nói thử xem có cách nào 5 điểm thành 25 điểm trong 3 phút?]
Đúng là không thể phản bác lại, dù sao điều kiện tiên quyết là phải giành được nhiều điểm nhất, lựa chọn này của số 100 đúng là không còn gì để nói.
Nhìn thấy những người nghi ngờ Khương Ngữ nắm được nhược điểm của cô bắt đầu làm ầm lên, chợt nghe giọng của nữ người máy vang khắp căn phòng, “Chúc mừng bạn giành được 100 điểm!”
Mọi người: …
[Ha ha ha, không cần 5 phút, 10 giây là đủ, tìm được máy xổ số rồi quét, sau đó được điểm.
]
[Chị gái số 100, đi nhanh đi!]
Khương Ngữ đang cúi đầu chơi cờ quay lại nhìn Thư Họa, Thư Họa vui vẻ nhảy cẫng lên trước máy xổ số: “Oa, đại lão! Tôi trúng giải đặc biệt! Bây giờ tôi có 135 điểm rồi!”
Khương Ngữ: …
[Ôi vãi, máy xổ số còn có cả cái này nữa hả?]
[5 điểm cho một lần rút, giải đặc biệt được 100 điểm, giải nhất 50 điểm, giải nhì 20 điểm, giải ba 10 điểm, cảm thấy cũng hời đó chứ.
]
[Dù sao tổ chương trình vẫn linh động cho người bình thường, nếu thực lực không đủ, có thể dựa vào vận may.
]
[Nhưng số 99 may mắn thật, rút một phát được giải đặc biệt, lấy thêm 50 điểm để rút cũng không tiếc.
]
Khương Ngữ nhìn Thư Họa đang vui vẻ, nghĩ đến 95 điểm trong tay mình… Cúi đầu chơi cờ tiếp.
Cô muốn dùng thực lực để chiến thắng người phụ nữ dựa vào vận may kia, cô không ngưỡng mộ cô ta tí nào.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...