Học bá sợ giao tiếp xuyên thành trap girl
Cô gái đội mũ lưỡi trai sáng mắt lên nhìn Khương Ngữ: “Tôi cũng vậy!” Lại mang theo kích động và ngượng ngùng nhìn Hạng Thần nói: “Đương nhiên, tôi thích nhất là luật sư Hạng! Có thể kí tên cho tôi không?”
Hạng Thần: “! ”
Anh ấy mỉm cười: “Có thể.
”
Cô gái đội mũ lưỡi trai lập tức vui vẻ đi tìm giấy bút.
Hạng Thần nhìn Khương Ngữ đang cúi đầu có vẻ không dám nhìn mình dịu giọng hỏi: “Cô chắc chắn không có gì muốn nói với tôi sao?”
Khương Ngữ vô thức xoa xoa tay đang đút trong túi, còn Hạng Thần vẫn kiên nhẫn chờ.
Một lúc sau, Khương Ngữ hít một hơi thật sâu, ngẩng đầu lên hỏi: “Anh biết tiền thưởng trở thành thực tập sinh có thể có bao nhiêu không?”
Hạng Thần: “! ”
Khương Ngữ chột dạ, nhưng không còn lựa chọn nào khác, câu hỏi này cứ đè nặng trong lòng quá khó chịu, vốn dĩ cô muốn hỏi nhân viên công tác, nhưng đối diện với những gương mặt xa lạ, cô lại không thể mở miệng được, mặc dù Hạng Thần gây áp lực cũng rất lớn, nhưng dù sao cũng có quen biết, mà đối phương lại hỏi cô trước, chướng ngại nhỏ hơn một chút.
Thấy Hạng Thần không nói lời nào, cô mấp máy môi bổ sung thêm: “Chỉ cần nói cho tôi biết phạm vi thấp nhất là bao nhiêu là được.
”
Hạng Thần nhìn cô một lúc lâu, đột nhiên nở nụ cười lịch sự chuẩn mực: “Rất xin lỗi, chuyện này tôi không rõ lắm.
”
Khương Ngữ rõ ràng cảm nhận được đối phương nhất thời xa cách, rõ ràng là đã coi cô như người xa lạ, mà anh ấy nghiêm cẩn như vậy, đương nhiên cũng sẽ không tùy tiện nói gì với người xa lạ.
Mặc dù không nhận được đáp án, nhưng Khương Ngữ cũng âm thầm thở phào nhẹ nhõm, tố chất của các nhân vật chính đều rất cao, người này lại là kẻ duy nhất tỉnh táo, âu ye!
Cô còn chưa kịp vui vẻ xong, một giọng nói lạnh như băng đột nhiên truyền đến từ sau lưng Hạng Thần: “Tần Thời Dư thật sự là anh của cô sao?”
Khương Ngữ dừng lại, nhìn anh chàng đẹp trai lạnh lùng trước mặt nhắm mắt lại, có để cho người nghỉ xả hơi hay không hả, vừa xong một tên lại thêm một tên nữa sao?
Cô đang muốn trả lời, cô gái đội mũ lưỡi trai vừa mới đi lấy giấy bút trở về lại ngạc nhiên nói: “Sao anh lại biết?”
Khương Ngữ: “! ”
Sắc mặt của Diệp Nguyên Dục càng lạnh hơn, liếc nhìn hai người rồi rời đi thẳng, Hạng Thần cũng lễ phép gật đầu với hai người rồi đi theo.
Cô gái đội mũ lưỡi trai nhìn bóng lưng của bọn họ thì thầm: “Oa, Diệp Nguyên Dục đúng là không lễ phép! Vẫn là luật sư Hạng dịu dàng lại lịch thiệp.
” Cô ta lấy lại tinh thần, căng thẳng nói: “Sao Diệp Nguyên Dục lại biết tôi là em gái của Tần Thời Dư nhỉ?”
Khương Ngữ nhìn chằm chằm cô ta, hỏi: “Cô tên gì?”
“Thư Họa, còn cô?”
Khương Ngữ: “! ”
Hay lắm, nữ chính của [Người yêu có năng lực mạnh], cũng là em họ thật sự của Tần Thời Dư.
Cho nên, vừa rồi Diệp Nguyên Dục chỉ muốn cô xác nhận việc mình là em gái của Tần Thời Dư có phải là lừa anh không, mà Thư Họa đúng lúc ở bên cạnh cô, lại như bạn tốt của cô, nói ra câu nói kia càng giống trả lời thay cô hơn.
Có lẽ Diệp Nguyên Dục hiểu nhầm bọn họ cùng một phe!
Thư Họa không nhịn được nhìn về phía Hạng Thần: “Ôi trời, luật sư Hạng còn chưa ký tên cho tôi đâu.
” Lại tràn ngập chờ mong nói: “Cô nói xem tôi có cơ hội cùng đội với anh ấy không?”
Khương Ngữ chán nản, đừng nghĩ nhiều, nửa kia của cô là Diệp Nguyên Dục.
Không đúng, hiện tại Diệp Nguyên Dục cũng không có ấn tượng tốt với cô ta.
“A, đúng rồi, cô tên là gì? Lát nữa hai ta kết đội với nhau?” Thư Họa hỏi.
Khương Ngữ thở dài: “Tôi là kẻ xui xẻo, cô vẫn nên tìm người khác thì hơn.
” Nếu không sẽ trở nên bất hạnh.
—— Vừa xuất hiện thì đối tượng đã bị cô ta cho bay màu.
Cô thật sự muốn cách xa đám nhân vật chính một chút, bao gồm cả nữ chính.
Thư Họa có thể nhận ra cô không có ác ý, nghĩ đến gì đấy, bừng tỉnh đại ngộ nói: “Tôi thật là, cô quen biết mấy người Hạng Thần, vậy thì chắc là vào cùng nhóm với họ rồi, thật ngại quá.
”
Bên cạnh có người phì cười một tiếng, quái đản nói: “Đội ngũ của luật sư Hạng và Diệp Thần hình như đủ người rồi, hay là Khương Ngữ, cô đi tìm Giản Thương xem sao?”
“A, Giản Thương đang ở ngay kia kìa!”
Khương Ngữ nhìn theo hướng cô ta chỉ, chỉ thấy một thiếu niên mặt non choẹt dáng người cao gầy, nhìn như là vị thành niên, đang mỉm cười nói chuyện với những người xung quanh, ánh mắt vẫn không khỏi nhìn sang phía bên này, rõ ràng cậu ta cũng chú ý tới Khương Ngữ.
Khương Ngữ cúi đầu xuống tránh ra sau lưng Thư Họa, hôm nay các nhân vật chính đều là tuyển thủ hạt giống, sao đội của Giản Thương có thể có chỗ trống? Chắc chắn là đối phương còn muốn tiếp tục nhìn cô mất mặt.
Thư Họa nhạy cảm nhận ra có điều gì đó không ổn, cô ta lại gần Khương Ngữ nhỏ giọng nói: “Tại sao bọn họ đều nhìn cô, chẳng lẽ là bởi vì ghen ghét cô nói chuyện với Hạng Thần sao?”
Khương Ngữ: ! Không hổ là nữ chính thích đùa.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...