- Hỏa diễm đầu, phu quân bổn hậu có nơi nào không thể đi?
Phong Sở Liên ngạo nghễ nói, quần áo cung trang dán sát thân thể đem dáng người hoàn mỹ của nàng bộc lộ, tao nhã vô song.
Bất quá Hỏa Diễm Cự Nhân hoàn toàn là ngoại tộc, không hề có chút ý
tưởng thương hương tiếc ngọc, nhưng hắn không hề tức giận mà lại đem ánh mắt nhìn chăm chú lên Băng Sương Nhận trong tay Phong Sở Liên, trên mặt hiện ra vẻ hồi ức, nói:
- Ngươi là hậu nhân Phong tiểu cô nương ngoài hải ngoại?
Cũng không biết hắn nhắc tới Phong tiểu cô nương là đời tổ tiên thứ mấy của Phong Sở Liên!
- Hỏa lão quái, chúng ta ước hẹn một lời, trong vòng ngàn năm ngươi
không được thương tổn bất kỳ nhân loại nào, mà chúng ta cũng sẽ không
làm phiền ngươi!
Lâm Lạc mở miệng nói.
- Dựa vào cái gì?
Ngoài miệng Hỏa Diễm Cự Nhân nói đầy khinh thị, nhưng trong lòng vô cùng kinh hãi, bởi vì chỉ mới hơn năm mươi năm thời gian Lâm Lạc đã từ Tinh
Vương bước lên Tinh Hoàng, nếu qua năm mươi năm nữa chẳng phải đối
phương sẽ đạt tới Tinh Đế sao?
Mà với thực lực thao tác hỏa diễm khủng bố của Lâm Lạc, một khi hắn tiến vào Tinh Đế, như vậy Hỏa Diễm Cự Nhân phải rơi vào tai họa ngập đầu!
- Chỉ bằng bổn hậu!
Phong Sở Liên vẫy Băng Sương Nhận, cho dù đối mặt ngoại tộc cường đại nhưng nàng cũng không hề có chút ý sợ hãi.
- Hỏa lão quái, ta khuyên ngươi nên nhanh chóng rời khỏi Ngân Nguyệt
Tinh đi, nếu không…ngươi hẳn nên rõ ràng nếu ta tiến vào Tinh Đế thì
ngươi căn bản không phải là đối thủ của ta!
Lâm Lạc thản nhiên nói.
Đây không phải uy hiếp, mà là sự thật! Lâm Lạc có thể thao tác hết thảy
hỏa diễm lực, khi đại cảnh giới bằng nhau thì Hỏa Diễm Cự Nhân dù có lực lượng cường đại hơn Lâm Lạc vô số lần cũng chỉ vô dụng!
Lực lượng của hắn quả thật mạnh mẽ, nhưng bởi vì từ trong hỏa diễm sinh
ra, chỉ có thể vận dụng lực lượng hỏa diễm, căn bản không thể tránh được Lâm Lạc thao tác.
- Vậy…bổn vương tuyệt đối không cho ngươi sống tới ngày nào đó!
Hỏa Diễm Cự Nhân lộ ra sát khí, cho dù đối mặt tứ đại tộc thời thượng cổ hắn cũng không sản sinh cảm giác nguy cơ như thế, nhưng chỉ là một Tinh Hoàng nho nhỏ cũng khiến cho hắn sản sinh nỗi bất an mãnh liệt.
Kẻ ngoại tộc cũng không hề nói gì tới quy củ, muốn ra tay liền ra tay,
trong một mảnh hỏa diễm xung thiên, hắn hướng Lâm Lạc đánh ra một kích
toàn lực, căn bản không tính toán cấp cho Lâm Lạc một con đường sống.
- Lớn mật!
Phong Sở Liên giận quát một tiếng, hoành kiếm chém ra, băng sương tràn
ra đầy trời, một mảnh băng tuyết bao trùm cùng hỏa diễm đối chọi gay
gắt.
Oanh! Oanh! Oanh! Oanh!
Băng tầng bị ngọn lửa nổ tung, mà ngọn lửa cũng bị băng tuyết dập tắt, trắng cùng đỏ đối kháng, phân ra cục diện ngang tay!
Hỏa Diễm Cự Nhân quả nhiên lợi hại!
Lúc trước Phong Sở Liên dùng Băng Sương Nhận đánh nhóm người Nghiêm Kiếm Vân không làm được gì nàng, nhưng hiện giờ chỉ đối mặt một mình Hỏa
Diễm Cự Nhân lại không thể chiếm thượng phong, có thể thấy được sinh
mạng trăm vạn năm của hắn cũng không chỉ sống vô ích!
- Đều chết đi cho bổn vương!
Hỏa Diễm Cự Nhân hét to, với tính cách của hắn làm sao chịu để ý đại
chiến trên Ngân Nguyệt Tinh sẽ tạo thành bao nhiêu hủy diệt, hai tay
vươn lên trời dẫn dắt tinh thần lực.
Đây mới là năng lực cường đại nhất của Tinh Vực chí tôn, tinh thần lực nhập vào cơ thể, chiến lực càng tăng lên khủng bố!
Nhưng Phong Sở Liên cũng là người chưa từng để ý tới sống chết của người trong thiên hạ, đồng dạng cũng dẫn dắt tinh thần lực cùng Hỏa Diễm Cự
Nhân hợp lại không chút yếu thế.
Nói riêng về lực lượng, nàng tự nhiên không so được với Hỏa Diễm Cự
Nhân, riêng tu vi đã kém hai tiểu cảnh giới, huống chi Hỏa Diễm Cự Nhân
sống nhiều năm như vậy, lực lượng thậm chí đã tiếp cận trình độ bán thần khí!
Nhưng Phong Sở Liên cũng không phải chủ chiến lực mà chỉ điều khiển Băng Sương Nhận đối chiến, chỉ cần nàng có thể thao tác Băng Sương Nhận là
được!
Thanh đế binh này cũng đã tiếp cận bán thần khí, đối chiến với Hỏa Diễm
Cự Nhân mà không rơi xuống hạ phong. Đầy trời chỉ thấy băng tuyết cùng
hỏa diễm va chạm, giống như ngày tận thế tiến đến, mặt đất khi thì bị
hỏa diễm đốt cháy đen, khi thì biến thành băng nguyên, ngay nham thạch
cứng rắn nhất cũng bị băng kết lực tan rã!
Đáng sợ chính là lực lượng tràn ra đem mặt đất gần bên xé rách, như có xu thế đem đại lục biến thành hải dương.
Lâm Lạc cũng không lo lắng Ngân Nguyệt thú sẽ tỉnh lại, phong ấn tồn tại bên trong Ngân Nguyệt thú, mà với sự cứng cỏi của da thịt thần thú, dù
mấy trăm Tinh Đế liên thủ cũng đừng mơ tưởng lưu lại được một chút vết
thương ở ngoài thân thể nó, nếu không ở mấy chục vạn năm trước khi đại
lục phân thành bốn phần thì Ngân Nguyệt thú đã bị chấn động tỉnh lại!
Nhưng theo cuộc chiến khuếch trương, vô số sinh mạng còn đang ngắc ngoải cũng sẽ rơi vào tử vong, Lâm Lạc hít sâu một hơi, giương giọng nói:
- Hỏa lão quái, suy nghĩ lại một chút lời đề nghị của ta! Có ái thê của
ta bảo hộ, ngươi căn bản không gây thương tổn được cho ta! Mà ta nhiều
nhất chỉ cần thêm trăm năm thời gian là có thể tiến vào Tinh Đế, đến lúc đó sẽ là ngày tận thế của ngươi! Hiện tại ta cho ngươi hai lựa chọn,
thứ nhất, lập tức rời đi Ngân Nguyệt Tinh! Thứ hai, nếu ngươi không rời
khỏi Ngân Nguyệt Tinh, ngươi nhất định phải hứa hẹn từ nay về sau không
đả thương nhân loại, ta cũng sẽ tuân thủ hứa hẹn, cho dù tiến vào Tinh
Đế cũng thả ngươi một con đường sống!
Nếu có Tinh Hoàng nào dám uy hiếp Tinh Đế như vậy, đặc biệt là loại Tinh Đế tồn tại từ thời kỳ thượng cổ như Hỏa Diễm Cự Nhân, đã sớm bị một
chưởng đánh chết!
Nhưng Hỏa Diễm Cự Nhân lại không thể không thận trọng suy nghĩ!
Bởi vì ở trong mắt hắn sinh linh nhỏ bé kia cũng không hề nói dối, với
sự yêu nghiệt của hắn tuyệt đối có thể trong trăm năm vượt qua cửa ải mà những thiên tài khác phải cần mấy vạn năm mới có thể hoàn thành, nhảy
lên trình tự tương đương với hắn!
Mà thiên phú thần thông của Lâm Lạc trong hỏa hệ hoàn toàn dễ dàng đem hắn giết chết!
Nguyên bản biện pháp tốt nhất là thừa dịp Lâm Lạc còn chưa trưởng thành
thì xử lý tiểu tử kia. Như vậy ngoại trừ mấy chuôi bán thần khí của tứ
đại tộc cùng Băng Sương Nhận trước mắt này, hắn chính là vô địch.
Nhưng Phong Sở Liên dùng Băng Sương Nhận đã gắt gao ngăn chặn hắn, tuy
rằng chưa chắc nó sẽ thua nhưng muốn vượt qua Phong Sở Liên giết Lâm Lạc thật là không thực tế, nhất định phải thực sự suy nghĩ lại lời đề nghị
của Lâm Lạc mới xong.
Vượt qua vũ trụ tìm kiếm những tinh cầu khác?
Hỏa Diễm Cự Nhân lập tức bác bỏ ý nghĩ này, sinh mạng của hắn nhiều nhất chỉ còn lại mười lăm vạn năm. Tuy rằng thọ nguyên còn lại so với những
Tinh Đế khác còn thật dài lâu, nhưng so sánh với việc vượt qua vũ trụ
tiêu hao thời gian đủ chống đỡ cho hắn tìm được tinh cầu khác cũng thật
khó khăn, hơn nữa hắn cũng không muốn lưu lạc trong vũ trụ hắc ám suốt
mấy vạn năm, làm vậy chẳng có gì khác biệt với lúc hắn bị cầm tù.
Nhưng lựa chọn thứ hai?
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...