Nghiêm Thanh cùng Nam Nhược
Hoa đều đột phá Tinh Hoàng, lần này vận khí của Đường Điềm thiếu một
chút, huyết mạch không tiếp tục thức tỉnh, nhưng vẫn có ưu đãi, khoảng
cách tăng lên huyết mạch chỉ kém một đường mà thôi.
Khi Lăng Kinh Hồng tiến vào Tinh Hoàng cũng đã ăn một phần Thần Đạo quả, điều này trợ giúp cho nàng thật lớn, nếu thiên tư của nàng ở Đông Châu
đã không xem như thượng thừa, vậy chỉ có thể dùng ngoại vật bổ cứu bù
đắp lại.
Tin tức về Ngân Nguyệt thú, Lâm Lạc vẫn luôn tự hỏi thật lâu cuối cùng
vẫn nói lại cho Nghiêm Thanh bọn họ nghe qua, vạn nhất chuyện xảy ra cho dù không có tinh không truyền tống môn cũng phải mạo hiểm xuyên qua vũ
trụ, dù sao vẫn tốt hơn bị Ngân Nguyệt thú cắn nuốt.
Chuyện mở ra Thiên Anh Điện như lửa xém lông mày, lúc này Nam Nhược Hoa
cần quay về gặp sư phụ của nàng để lấy Thanh Nguyên kiếm mới có thể hợp
nhất mở cửa điện. Nếu có thể thông qua được khảo nghiệm của Thiên Anh
Điện, Hỗn Độn Dong Lô của Lâm Lạc có thể phát huy được công hiệu lớn
nhất, nói không chừng trong vòng trăm năm đủ xông lên Tinh Đế cảnh, tiến hành khiêu dược Tinh Vực cấp, đi tới những tinh cầu khác.
Ít nhất hắn có thể đem Tô Mỵ các nàng đưa tới một nơi an toàn. Mặc kệ có thể tiếp tục phong ấn Ngân Nguyệt thú hay không, linh khí nơi này quá
loãng vốn không thích hợp tu luyện, lại đang nằm trên nguy cơ, cho dù có thể tiếp tục phong ấn Lâm Lạc vẫn có ý muốn cho người thân di cư sang
tinh cầu khác.
Nhưng Nam Nhược Hoa vừa mới rời khỏi được hai ngày, Lâm Lạc còn đang
điều tức minh tưởng, đột nhiên tâm huyết dâng trào, trong lòng nổi lên
một cỗ bất an mãnh liệt.
Hắn nhảy ra khỏi phòng ở, bay lên giữa không trung, mà Nghiêm Thanh,
Phong Sở Liên, Đường Điềm, Lăng Kinh Hồng đều cũng cảm giác, đều cùng
nhau bay lên không trung.
- Mọi người đều cảm thấy?
Lâm Lạc trầm giọng nói, đây là một cỗ khí tức vô cùng kinh khủng, thậm
chí so với lão bất tử Tôn Bất Thông của Thủy tộc càng thêm cường đại,
nhưng mơ hồ còn cho hắn một loại cảm giác quen thuộc.
- Phi thường cường đại, tuy rằng còn ở trình tự Tinh Đế nhưng cơ hồ có thể so sánh được với Băng Sương Nhận!
Phong Sở Liên khiêm tốn nói.
- Ta có loại cảm giác giống như gặp qua loại khí tức này ở nơi nào…a, không xong!
Lâm Lạc chấn kinh, rốt cục nhớ tới vì sao hắn có cảm giác quen thuộc với cỗ khí tức kia!
Hỏa Diễm Cự Nhân!
Hắn đã thoát khốn!
Lúc trước rời khỏi Nam Châu thì Hỏa Diễm Cự Nhân đã nói qua có thể thoát khốn trong vòng trăm năm, nếu tính toán lại thời gian quả thật đã qua
hơn trăm năm! Nguyên bản đó chỉ do Hỏa Diễm Cự Nhân tính toán, không có
khả năng vô cùng chính xác.
Lâm Lạc đem tin tức về Hỏa Diễm Cự Nhân nói ra, ngoại trừ Phong Sở Liên mọi người đều nhíu mày.
- Bổn hậu đi đem đoàn hỏa diễm kia làm thịt!
Phong Sở Liên vẫn thật kiêu ngạo, nhưng với thực lực hiện tại của nàng
đồng thời có thêm Băng Sương Nhận, quả thật có tư cách nói lời như vậy.
Đương nhiên, nếu muốn giết rụng chỉ nói mà thôi, dù sao năm đó Thiểm
Điện tộc trấn áp Hỏa Diễm Cự Nhân là vì có được bán thần khí chân chính!
- Ta muốn lập tức trở về Nam Châu, tiếp đón gia gia bọn họ!
Lâm Lạc vừa nói ra một câu lập tức muốn khởi hành, với trình độ của hắn ở không gian công pháp hiện tại, một bước là mấy vạn lý, chỉ có Tinh Đế
mới có thể nhanh hơn hắn.
Lúc trước hắn lo lắng đem nhóm người Lâm Hành Nam cuốn vào trong lốc
xoáy, vì vậy hắn không kiên trì để họ dời qua Đông Châu, nhưng hiện tại
Hỏa Diễm Cự Nhân xuất thế, ngoại tộc bị phong ấn đã hai mươi mấy vạn
năm, vừa xuất thế khẳng định sẽ gây ra gió tanh mưa máu!
Nếu Lâm Lạc đã không có năng lực đánh bại Hỏa Diễm Cự Nhân, vậy chỉ có
thể đem người thân của mình dàn xếp tốt, người luôn ích kỷ như thế.
Gần một ngày đêm thời gian Lâm Lạc đã về tới Nam Châu, mà lúc này đại
lục phồn vinh ngày xưa đã biến thành biển lửa, nơi nơi hỏa diễm tận
trời, trăm họ lầm than, vô cùng thê thảm!
Hoàn hảo Lâm Lạc trở về còn sớm, thế lửa còn chưa bao trùm khắp đại lục, hắn một đường đi tới, bên tai vang lên vô số tiếng khóc thét thê thảm.
Hắn khe khẽ thở dài, tuy rằng không gian trong Tử Đỉnh rất lớn, nhưng
không phải không gian chân thật, thiếu thốn điều kiện ở lại, người
thường đi vào sẽ bị ngạt thở chết rất nhanh.
Tuy là như thế hắn cũng không thể làm được nhìn mà không thấy, triển
khai thủy hệ công pháp, một đường đi qua đều dập tắt toàn bộ ngọn lửa.
Đi tới Tô gia, Nam Châu đệ nhất gia tộc hiện giờ đã lâm vào khủng hoảng
tuyệt đối, tất cả mọi người kinh hoàng như tận thế trước mắt, nếu không
phải còn Tô Nghiễm Khai tọa trấn, cả Tô gia đã hỏng mất từ lâu.
Lâm Lạc gặp mặt Tô Nghiễm Khai cùng Lâm Hành Nam, lập tức mở ra Tử Đỉnh
đem toàn bộ người trên Tiên Thiên cảnh thu vào, sau đó cũng đem người
của Lăng gia cùng nhau “đóng gói”, lại đến chỗ lão tỷ đem người của Thái gia tiếp lên, vội vàng đi ra hải ngoại.
Cho dù là võ giả Thích Biến cảnh võ giả cũng chỉ có thể không hô hấp mấy canh giờ, huống chi trong Tử Đỉnh còn có thật nhiều Tiên Thiên, Thanh
Huyền võ giả, mỗi qua một canh giờ Lâm Lạc nhất định phải mở ra Tử Đỉnh
một lần, để cho mọi người thở lấy hơi, miễn cho việc còn chưa bị Hỏa
Diễm Cự Nhân hủy diệt lại bị chết ngạt trong tay hắn.
Cứ như vậy Lâm Lạc tìm một ngày rưỡi thời gian mới đi tới Băng Tuyết quốc, việc dàn xếp người ở lại cũng không cần hắn quan tâm.
Vô luận là Tô gia, Lăng gia hay Thái gia, những người này có bao giờ
từng gặp qua thành thị dưới đáy biển, cả đám người đều vô cùng kinh hãi, đặc biệt đỉnh cấp lão tổ trong mắt bọn họ ở trong này còn thua kém cả
tiểu hài tử mười tuổi, làm bọn họ hoàn toàn choáng váng, thế giới quan
đều đảo ngược.
Sau khi giải quyết xong nỗi lo về sau, Lâm Lạc mang theo Phong Sở Liên
một lần nữa quay về Nam Châu, tuy rằng trước đó hắn đã quyết định mở ra
Thiên Anh Điện đầu tiên, nhanh chóng tiến vào Tinh Đế cảnh, sau đó mới
quay về trấn áp Hỏa Diễm Cự Nhân, lại đến những tinh cầu khác tìm cứu
viện phong ấn Ngân Nguyệt thú lần nữa, nhưng trong lòng hắn thật sự chưa đủ lạnh lùng, nhất định phải thử một lần.
Hai người đi tới Nam Châu, đi thẳng tới trung tâm hỏa diễm khuếch tán, bên trong một ngọn núi lửa nằm tại Thiên Lạc sơn mạch.
Hỏa Diễm Cự Nhân đang “ngâm mình” trong nham tương núi lửa, tùy tay vung ra liền có một tiểu hỏa nhân toát ra, bay tán loạn khắp bốn phương tám
hướng, ít nhất cũng có tu vi Tiên Thiên cảnh!
Hắn muốn dùng con dân của mình thống trị thế giới này, chỉ là hắn chỉ có một mình đương nhiên không thể làm được.
Sau khi cởi bỏ phong ấn, Hỏa Diễm Cự Nhân cũng hoàn toàn thể hiện ra sự
cường đại của mình, lực lượng quang vựng còn vượt xa Tôn Bất Thông, dù
sao hắn đã sống ít nhất trăm vạn năm, là lão quái chân chính!
- Tiểu tử, ngươi lại dám xuất hiện trước mặt bổn vương?
Thần thức của Hỏa Diễm Cự Nhân bao trùm phạm vi thật lớn, trước tiên
liền phát hiện Lâm Lạc cùng Phong Sở Liên đến gần, phát ra tiếng cười
vang vọng thiên địa.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...