Trong ảo cảnh Lâm Lạc cũng
bị đào móc ra một mặt hắc ám, nhưng thuộc loại phạm vi có thể khống chế, không giống như Nam Nhược Hoa luôn thường xuyên bị lạc chính mình.
Nhưng đã có một mặt hắc ám thì tự nhiên cũng cần phóng thích đi ra, nếu
không cứ mãi áp chế sẽ gây thành quả đắng.
Lâm Lạc đối đãi với Tô Mỵ các nàng luôn luôn ôn nhu, nhưng đối đãi với
tiên tử như Nam Nhược Hoa thì tuyệt không thương hương tiếc ngọc, mà
càng thích đánh vào sự thanh cao của tiên tử kia, sau vài lần hoan hảo
đều mạnh mẽ cầm đi lần đầu tiên của vài địa phương trên người nàng.
Miệng của nàng, sau hậu môn, thậm chí bộ ngực đầy đặn, đều biến thành
mục tiêu của hắn, đem một mặt tính cách hắc ám hoàn toàn bày ra. Nhìn
thấy đôi mắt đẹp mê ly, rồi lại xấu hổ lại hờn giận, Lâm Lạc có cảm giác vô cùng thỏa mãn.
Một năm sau, hai người vượt qua Ngân Lân Hải, cách cửa động gần thêm một bước.
Mà một năm này, Nam Nhược Hoa thay đổi rất nhiều.
Bề ngoài của nàng tuy rằng vẫn thanh lệ như trước, nhưng được Lâm Lạc
không ngừng làm dịu, tự nhiên mang theo cỗ mỵ sắc mê người, đặc biệt
nhân cách giả thuyết của nàng cũng không hề biến mất mà cùng nhân cách
chủ yếu hoàn toàn dung hợp tới cùng nhau, trong đoan trang lộ vẻ yêu mị, là tiên tử cùng ma nữ kết hợp thật hoàn mỹ.
Nam Nhược Hoa mặc quần trắng, mặt ngoài vẫn là tiên tử thanh lệ, nhưng
chỉ cần vén áo lên liền có thể nhìn thấy nàng thậm chí không mặc quần
lót. Đây là Lâm Lạc kiên trì ép nàng mặc như vậy, khi lột bỏ áo khoác
tiên tử nàng còn có mặt mũi gì nói tới thiên hạ đại nạn, đồng tâm hiệp
lực?
Đem một tiên tử dạy dỗ thành một dâm nữ, hơn nữa còn là dâm nữ chỉ
chuyên chúc phục vụ cho mình, Lâm Lạc tràn ngập cảm giác thành tựu.
- Hiện tại ngươi vui vẻ rồi chứ?
Nam Nhược Hoa hơi có vài phần u oán nói, một năm trước nàng tuyệt đối
không tin tưởng mình sẽ có một ngày chủ động nhếch cao mông khao khát
nam nhân tiến vào, mà cừu nhân cũng là ma tinh trong sinh mệnh của nàng!
- Nàng không biết trước kia cuộc sống của nàng không có chút niềm vui
hay sao? Tu võ, nếu chỉ vì cầu trường sinh, như vậy cho dù nàng vĩnh
sinh bất diệt thì có ý nghĩa gì? Nàng đem thủ đoạn xem là kết quả, đây
chính là sai lầm lớn nhất!
Lâm Lạc không chút lưu tình chỉ trích.
Nam Nhược Hoa không khỏi cứng lại, nàng tận lực tu luyện với mục đích là gì?
Trước đó nàng chưa từng nghĩ qua vấn đề này, bởi vì trước kia theo đuổi
của nàng rất đơn giản, đó là đầy đủ lực lượng, phổ độ chúng sinh. Nhưng
hiện tại nàng biến thành dâm nữ, phổ độ chúng sinh đương nhiên không cần tiếp tục suy nghĩ, như vậy nếu như nàng lấy được sinh mệnh vĩnh hằng,
trong những năm tháng buồn chán kia nàng sẽ phải làm gì?
- Mấy ngày này nàng không cảm thấy mình vui vẻ hơn trước kia sao?
Lâm Lạc cười xấu xa, đối phương có vui vẻ hay không hắn hiểu rõ như lòng bàn tay.
Nam Nhược Hoa tức giận trừng mắt liếc hắn, nhưng không hề phản bác.
Bởi vì nàng thật sự nhấm nháp khoái hoạt chưa từng có từ trước tới nay,
tuy rằng nàng không thể biện bạch khoái hoạt kia là bởi vì nhân cách giả thuyết mà có hoặc là bản thân nàng cũng mê luyến cảm giác lên tới đỉnh
vu sơn kia.
Lại qua thêm nửa năm, bọn họ đi tới cửa Cổ Nguyên Động.
- Người tới người nào, báo trước tính danh!
Nơi cửa động có một chí tôn Tinh Vương tam trọng thiên, ánh mắt đảo qua Lâm Lạc, tràn ngập vẻ đề phòng.
Từ nửa ngày trước Lâm Lạc đã thu Nam Nhược Hoa vào trong Tử Đỉnh, mà hắn đã biến thành bộ dáng khác, cũng dùng Tử Đỉnh che giấu khí tức của
chính mình. Đối với cao thủ cấp bậc Tinh Vực mà nói tướng mạo chỉ là thứ yếu, chỉ cần có tâm muốn giả tạo thành người khác là có thể làm được,
nhưng khí tức bản thân thì không cách nào thay đổi, đây mới là mấu chốt
để phân biệt người.
Đáng tiếc Tử Đỉnh chỉ có thể che giấu khí tức mà không thể thay đổi khí
tức, bằng không Lâm Lạc có thể hoàn toàn biến thành một người khác!
Mà thánh địa hoặc là tứ đại tộc hiển nhiên lo sợ hắn đột nhiên tập kích, bởi vậy phái một Tinh Vương ở trong này canh gác, một khi phát hiện Lâm Lạc thì lập tức báo tin trở về.
Nhưng một Tinh Vương thật tình không đủ xem vào mắt ah!
Lâm Lạc mỉm cười, nói:
- Tại hạ Lạc Lĩnh, là một tán tu mà thôi!
Tinh Vương kia gật gật đầu, nhưng trong ánh mắt vẫn lộ vẻ hoài nghi, bởi vì Lâm Lạc che giấu khí tức nên không thể đoán được thân phận của hắn.
- Không được tiếp tục đến gần!
Tinh Vương hừ lạnh nói, tuy rằng hắn không quá tin tưởng tin tức mà
Nghiêm Phi Dương truyền ra, đây là tự tin của một võ giả, nhưng cẩn thận sẽ không gây sai lầm lớn, hắn nhìn Lâm Lạc cảnh cáo nói.
Nhưng Lâm Lạc há lại để ý tới hắn, nhanh chóng đi tới gần.
Tinh Vương kia thoáng do dự, tự hỏi có nên giao thủ với Lâm Lạc hay trực tiếp rời khỏi Cổ Nguyên Động thông báo tin tức. Nhưng Lâm Lạc nắm giữ
không gian bí pháp, nếu hắn lập tức bỏ chạy với tu vi Tinh Vương tam
trọng thiên của hắn vẫn có khả năng đào thoát rất lớn, nhưng hiện tại
thì đã quá muộn.
Lâm Lạc vừa xuất không gian thuấn di, hiện ra sau lưng đối phương, oanh ra một quyền nói:
- Tứ đại tộc hoặc là thánh địa cho ngươi bao nhiêu chỗ tốt để ngươi bán mạng?
- Tiểu bối, chớ có bừa bãi!
Tinh Vương kia quát to một tiếng, hai tay đẩy ra, hóa thành điểu trảo
đen nhánh thật lớn chớp động kim chúc sáng bóng hướng Lâm Lạc chụp tới.
Oanh!
Quyền trảo chạm nhau, Tinh Vương kia nhất thời kêu lên một tiếng đau đớn, khóe môi trào ra máu tươi, lảo đảo bật lui ra sau.
Ngay cả Nghiêm Phi Dương cũng không phải đối thủ của Lâm Lạc, huống chi
là Tinh Vương tam trọng thiên trung kỳ như hắn, tự nhiên bị một kích của Lâm Lạc đánh lùi.
Tinh Vương kia lúc này mới biết Nghiêm Phi Dương không hề khuếch đại,
Lâm Lạc quả thật có được chiến lực khủng bố khôn cùng, tuyệt đối đủ
nghiền áp bất kỳ võ giả nào cùng cảnh giới! Nhưng hiện tại cho dù có hối hận thì đã muộn, hắn đem hết toàn lực chống đỡ, hoàn toàn không còn ý
niệm thủ thắng trong đầu, chỉ nghĩ mình phải còn sống rời đi, đem sát
tinh đáng sợ này giao cho nhóm lão tổ đi giải quyết.
Nhưng Lâm Lạc há cho hắn rời khỏi, nếu đã dám đi tới nơi này đối phó mình, vậy phải có giác ngộ trả giá bằng tính mạng!
Thiết quyền của hắn liên tục xuất ra, kim sắc quyền ảnh chớp động, Tinh
Vương tam trọng thiên ở trước mặt hắn chẳng khác gì một tờ giấy, kim hệ
công pháp gia trì vào, một quyền của hắn ở Tinh Vương cảnh tuyệt đối
không gì không phá được!
Không qua vài chiêu Tinh Vương kia kêu thảm một tiếng bị hắn oanh thành
dập nát, đây là tử vong tuyệt đối không khả năng trùng tân tổ hợp trở
lại như trước.
Lâm Lạc đi tới thật nhanh, hoàn cảnh nơi này đặc thù, đối phương căn bản không khả năng đem tin tức hắn xuất hiện truyền bá ra ngoài. Trên thực
tế Lâm Lạc có thể che giấu khí tức, thay đổi tướng mạo cũng không phải
vì muốn lừa dối bỏ trốn, mà là muốn cấp cho nhóm Tinh Đế lão tổ một phần đại lễ!
Thân hình hắn nhoáng lên, với Tinh Vực cấp trong khoảng cách mười dặm
chỉ một lần cất bước, nếu không có chướng ngại ngăn cản, tốc độ của hắn
tự nhiên có thể phát huy tới mức tận cùng.
Hưu!
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...