Hỗn Độn Dung Lô mở ra, thanh bảo kiếm kia từ độ cao pháp tắc mà nói chỉ là Thiên thần khí, không hề có chống cự chi lực liền bị hắn mài đi thần tính, lực lượng hùng hồn liên tục không ngừng bị hắn hấp thu, tăng tiến lấy tu vi bản thân.
Nhất Tinh Thần Vương đỉnh phong!
Chênh lệch một tí như vậy là có thể tiến vào Nhị Tinh Thần Vương rồi! Lâm Lạc không khỏi nhẹ nhàng thở dài, nếu như tiến vào Nhị Tinh Thần Vương, không thể nghi ngờ lực chiến đấu của hắn lại tăng lên tới một cấp độ mới.
Hiển nhiên, Hỏa gia sẽ không dễ dàng buông tha cho, lần sau thời điểm bọn hắn ngóc đầu trở lại, sẽ phái ra cao thủ càng thêm lợi hại, hoặc là mang theo thần khí càng cường đại hơn!
Cái gọi là Nhất Lực Phá Vạn Pháp, tuy Thiên thần khí ở pháp tắc không cách nào đột phá hạn chế Thần Vương cấp, nhưng ở trên lực lượng lại có thể vô hạn tăng cường! Hơn nữa so với Chủ thần khí, ưu điểm của Thiên thần khí ở chỗ không bị tu vi bản thân người sử dụng hạn chế quá lớn.
Bất quá, Hỏa gia cũng không biết Lâm Lạc đến tột cùng cường đại đến cỡ nào. Bọn hắn chứng kiến cũng chỉ là thực lực mà Lâm Lạc để cho bọn hắn chứng kiến, dù là đến cao thủ có được chiến lực Tứ Tinh Thần Vương cũng bị hắn đánh về!
Hắn ngược lại là hi vọng Hỏa gia nhanh cho hắn vài món Thiên thần khí, tuy pháp tắc lĩnh ngộ trong đó đối với hắn không dùng được, nhưng lực lượng tích lũy lại là hắn trước mắt cần có nhất, tốt nhất là ba ngày hai lần hướng hắn khiêu chiến.
Nếu mọi người Hỏa gia biết rõ Lâm Lạc đem bọn họ trở thành đồng tử đưa cơm, trên mặt sẽ là cái biểu lộ gì.
- Tiểu nha đầu, sư tỷ của ngươi bá đạo như vậy, không sợ Hỏa gia thực sự thẹn quá hoá giận sao?
Sau khi Lâm Lạc xuất quan trước tiên liền bắt Sư Ánh Tuyết tới, hắn muốn hảo hảo khảo vấn nha đầu này một chút.
- Chớ sợ chớ sợ, những người Hỏa gia kia bất quá là cáo mượn oai hùm, sợ bọn họ làm gì!
Sư Ánh Tuyết không quan tâm nói.
- Vì cái gì nói như vậy?
Lâm Lạc vốn chính là muốn lừa gạt tiểu nha đầu nói, tự nhiên lập tức truy hỏi.
Theo Lâm Lạc tiến nhập Thần Vương cảnh, Sư Ánh Tuyết biết rõ có một số việc đã không có khả năng giấu diếm, thật cũng không có như trước giữ kín như bưng nói:
- Kỳ thật Hỏa gia lão tổ cũng không phải người nắm giữ Chí Tôn thần khí, mà là nữ nhi của hắn!
- Cái kia không phải cũng là người Hỏa gia sao?
- Không giống!
Sư Ánh Tuyết đong đưa cái đầu nhỏ.
- Mẫu thân vị Chí Tôn kia của Hỏa gia chính là Thiên Địa Thần thú Liệt Diễm Phượng Hoàng, năm đó là bị Hỏa gia lão tổ cưỡng bức mới gả cho, bởi vậy quan hệ của Hỏa gia Chí Tôn cùng Hỏa gia lão tổ rất kém, muốn chuyển vị Chí Tôn kia ra, hắc hắc, khó hơn lên trời!
Nàng làm ra vẻ nói tiếp:
- Bởi vậy, bọn hắn nào có lực lượng cùng sư tỷ đối đầu!
Lâm Lạc giật mình mà ngộ, bất quá Hỏa gia có nhiều Thần Vương như vậy, chứng minh vị Hỏa gia Chí Tôn kia vẫn đối với Hỏa gia có lưu nhân tình, thật muốn làm cho nóng nảy, dẫn xuất vị Chí Tôn kia đến sẽ không dễ thu thập.
Bất quá Sư Ánh Tuyết đã nói rất có nắm chắc, chắc hẳn chỉ cần đừng làm sự tình rộn quá lớn, vị Hỏa gia Chí Tôn kia cũng sẽ không dễ dàng hiện thân.
Cướp lấy vài món Thiên thần khí có lẽ gây không ra tồn tại cường đại như vậy?
Lại vài ngày đi qua, Lâm Lạc không có đợi đợt báo thù thứ hai của Hỏa gia, lại đột nhiên bị một cỗ huyên náo kinh động, chỉ một lúc sau liền có một gã hoàng cung vệ sĩ chạy tới, hướng hắn nửa quỳ xuống nói:
- Đại nhân, có một cường nhân cứng rắn vào Vương cung, chúng tiểu nhân ngăn trở không được!
Lâm Lạc nao nao, lại có người dám cứng rắn tiến vào Vương cung?
Tuy Thần đô không có Thượng Thiên thần hoặc là Thần Vương tọa trấn, nhưng hiện tại Đại Ma Thần quốc nghiễm nhiên là Thần giới đệ nhất cường quốc, rõ ràng có người dám xông vào Thần đô, đến tột cùng là người phương nào to gan lớn mật như thế?
Người Hỏa gia?
Lâm Lạc lắc đầu, người Hỏa gia còn cần cứng rắn sấm Vương cung ư, lần trước liền trực tiếp tìm đến trên đầu của hắn, không cần phí trắc trở này.
Hắn một cái cất bước đi tới cửa vào hoàng cung, chỉ thấy quả nhiên có một Hắc y nhân đang bước hướng về ở trong hoàng cung đi đến, mà ở trước mặt của hắn là một loạt thị vệ giơ vũ khí đủ loại kiểu dáng liên tục rút lui, một bộ muốn ngăn cản rồi lại vô lực ngăn cản.
Hiển nhiên, những thị vệ này ở trước mặt Hắc y nhân đã ăn đau khổ rồi, đã không có dũng khí ra tay. Nhưng bởi vì chức trách tại thân, bọn hắn lại không thể làm như không thấy, cũng chỉ có thể làm ra cử động xấu hổ như vậy rồi.
Hắc y nhân này là Trung Nguyên thần Nhị trọng thiên, trên đầu đội mũ rộng vành, che khuất bộ dáng.
Lực lượng vầng sáng không phải giả vờ, mà đúng là cái này lại để cho Lâm Lạc rất khó hiểu, người yếu như vậy cũng dám cứng rắn sấm Vương cung? Chỉ là Trung Nguyên Thần Nhị trọng thiên đừng nói ở Đại Ma Thần quốc, dù là ở một chủ thành Thượng Thiên thần cũng không dám làm càn!
Có thể tu luyện đến cảnh giới Trung Nguyên Thần, lại có người nào sẽ là kẻ ngu dốt, thế nhưng mà người này lại làm ra một sự tình vô cùng ngu xuẩn. Như vậy, hắn đến tột cùng là sau lưng có đại nhân vật dạng gì ủng hộ, hay là bị người khống chế làm ra sự tình thân bất do kỷ?
Hơn nữa, Hắc y nhân này mơ hồ cho Lâm Lạc một loại cảm giác quen thuộc.
Sẽ là ai chứ?
Thân hình Lâm Lạc lóe lên, xuất hiện ở trước mặt đối phương, lỗi lạc mà đứng nói:
- Các hạ là ai?
- Xú tiểu tử, ngay cả cha ngươi cũng không nhận biết sao?
Hắc y nhân bóc mũ rộng vành, lộ ra một khuôn mặt tràn ngập uy nghiêm.
Lâm Hồng Hoang!
- Cha!
Lâm Lạc không khỏi vô cùng chấn động, sau khi ở Thăng Dương tinh phân biệt, hắn không còn có thu được qua tin tức của Lâm Hồng Hoang, nhưng hắn biết rõ dùng năng lực của Lâm Hồng Hoang tất nhiên không gặp được bất kỳ nguy hiểm nào, lão tử này của hắn năm đó ở Linh cảnh có thể chạy ra khỏi ma chưởng của Tinh vực cường giả, đồng dạng là tồn tại cấp bậc yêu nghiệt.
Lâm Hồng Hoang có thể tiến vào Thần Cảnh, điểm ấy Lâm Lạc không chút kỳ quái, nhưng rõ ràng đạt đến độ cao Trung Nguyên Thần Nhị trọng thiên, đây cũng để cho hắn như thế nào cũng không ngờ!
Phải là đã nhận được cơ duyên nghịch thiên!
- Cha, người là làm sao biết ta ở đây?
Lâm Lạc hỏi, tuy hắn cũng coi như rất có thanh danh, nhưng Thần giới lại rộng lớn vô biên, Lâm Hồng Hoang rõ ràng có thể tìm đến nơi này thật đúng là có chút ít để cho hắn ra ngoài ý định.
- Huyết mạch tương liên, muốn tìm được tung tích của ngươi cũng không khó khăn!
Lâm Hồng Hoang trầm giọng nói ra.
Tựu như Lâm Lạc ở hạ giới tìm được Lâm Tiêu Dương đồng dạng!
Lâm Lạc gật gật đầu, tiện tay hướng những thị vệ bên cạnh kia lắc lắc nói:
- Các ngươi lui ra!
- Tuân mệnh!
Những thị vệ kia liền vội cung kính gật đầu, Wow, đây chính là lão tử của Thần Vương đại nhân ah! May mắn bọn hắn cũng không có cử động quá mức, nếu không thật sự là chết cũng là chết vô ích!
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...