Hoàng Tử Yêu Nghiệt


“Hả?”
Lưu Bất Đắc sững sờ, ý ta không phải là vậy.

Advertisement
“Hoàng thượng đâu rồi? Chúng ta mau bẩm báo tin tức này cho ngài ấy”.

Tân Cửu nói: “Chắc hẳn hoàng thượng lại đến quân doanh để xem khinh khí cầu”.

Lúc này, trong quân doanh, một trăm chiếc khinh khí cầu đầu tiên đang được huấn luyện gấp rút.

Lưu Đại Đảm lớn tiếng mắng: “Đã nói với các ngươi bao nhiêu lần rồi, hạ xuống mới là vấn đề cốt lõi, nếu không tập luyện tốt kỹ thuật đáp thì có bay cao cũng chẳng có tác dụng khỉ gì”.

“Lưu đại nhân, sao cứ phải đáp xuống trong cái vòng này?”
Hóa ra, dạo gần đây, chương trình huấn luyện ngày càng khó, hiện tại có thể gọi là khắt khe.

Trên mặt đất đã vẽ sẵn một cái vòng, bọn họ nhất định phải đáp xuống bên trong cái vòng đó, lại nói, vòng tròn còn có thể di động nữa đấy.


“Đừng hỏi tại sao, chỉ khi thuận lợi hạ xuống trong vòng tròn mới tính là thành công.

Hơn nữa còn phải luyện cho thuần thục, hoàng thượng có nói, việc này sẽ liên quan đến sinh tử của các ngươi trong tương lai, cho nên nếu làm không được thì sớm cút về nhà đi”.

Nhóm đầu tiên có 200 binh lính được sàng lọc ra để huấn luyện điều khiển khinh khí cầu, hai người thao tác một chiếc.

Bọn họ đã tập luyện được hơn một tháng, trong khoảng thời gian đó, Lãnh Thiên Minh vẫn luôn theo dõi tình hình tại đây.

“Hoàng thượng giá lâm…”
Tất cả binh sĩ nhanh chóng tập hợp, Lãnh Thiên Minh nhìn 200 người trước mặt, lớn tiếng hô: “Ta biết có rất nhiều người trong các ngươi không hiểu khinh khí cầu có ý nghĩa như thế nào.

Bây giờ, ta sẽ nói rõ với các ngươi, sau này, khinh khí cầu sẽ là vũ khí quan trọng trong chiến tranh, mỗi một chiếc khinh khí cầu chỉ cần hai người là vì muốn dành nhiều không gian cho nhiên liệu và hỏa dược”.

“Hỏa dược?”
Mọi người tỏ vẻ kinh ngạc, hoàng thượng muốn dùng khinh khí cầu để vận chuyển hỏa dược ư?

Lãnh Thiên Minh tiếp tục nói: “Hôm nay, ta sẽ đưa các ngươi đến hải cảng, ở đó, mười chiếc tàu khinh khí cầu đã được chế tạo xong, chỉ còn chờ các ngươi mà thôi.

Từ hôm nay trở đi, các ngươi chính là binh chủng không quân đầu tiên của vương triều Hoa Hạ ta”.

“Không quân? Hải quân? Hoàng thượng, chúng ta thuộc loại quân gì?”
“Nói chính xác thì các ngươi là lực lượng toàn diện, ở đâu có chiến tranh, ở đó cần các ngươi.

Tin tưởng các ngươi cũng phát hiện phía dưới những khinh khí cầu này đều có lắp đặt bánh xe, làm vậy là để các ngươi có thể nhanh chóng di chuyển trên chiến hạm”.

“Các ngươi phải trực tiếp cất cánh từ trên tàu khinh khí cầu, sau đó thả pháo từ trên không xuống tàu chiến của kẻ địch.

Hãy tiêu diệt chúng ngay cả khi chúng còn chưa kịp phát hiện chiến hạm bên ta”.

“Sự thành bại của các ngươi sẽ quyết định tương lai của toàn bộ Hoa Hạ, thậm chí là thế giới, đã hiểu chưa?”
Mọi người đều là người thông minh, cho nên lập tức hiểu rõ ý nghĩa của không quân mà hoàng thượng vừa nói, cả đám cùng hô vang: “Đã rõ!”
Lãnh Thiên Minh gật đầu: “Bởi vì trên chiến hạm không thể so với đất liền, nó có thể di chuyển bất kỳ lúc nào, cho nên kể từ hôm nay trở đi, mọi người trực tiếp luyện tập trên chiến hạm.

Hiện tại liền bắt đầu”.




Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui