“Nhi thần tạ ơn phụ vương, nhi thần còn có vài thỉnh cầu, một là sơ đồ chế tạo súng kíp, hai là tự lựa chọn người hầu và thị vệ đi theo”.
“Hạ nhân con tự mình lựa chọn là được, nhưng tại sao muốn có sơ đồ chế tạo súng kíp?”
“Bởi vì nhi thần cảm thấy súng kíp mặc dù hiện giờ không có đất dụng võ, nhưng sau này ắt sẽ trở thành vũ khí lợi hại, vậy nên nhi thần muốn chế tạo chúng khi ở thành Kim An, hơn nữa thành Kim An gần núi Tuyết Long, có thể tự cung cấp nguyên liệu than và thuốc súng, tiết kiệm nhân lực và vật lực, dù sao nhi thần cũng rảnh rỗi, không có việc gì khác”.
Tề Dung tò mò hỏi: “Tại sao thất hoàng tử lại cho rằng súng kíp sẽ trở thành vũ khí lợi hại, vi thần đã thử súng vô số lần, lực chiến đấu của nó thực sự rất kém”.
Lãnh Thiên Minh ngừng một lúc rồi đáp.
“Tể tướng nói không sai, dựa vào trình độ hiện tại của súng kíp, hiệu quả chiến đấu không lớn, nhưng ngài có từng nghĩ qua, kỹ thuật chế tạo nó sẽ không ngừng cải tiến, sau này có khả năng trở thành súng hai đạn, ba đạn, thậm chí không cần ngòi nổ, cũng có thể bắn”.
Tể tướng kinh ngạc nói: “Điều này vi thần chưa từng nghĩ tới, nếu thực được như thất hoàng tử nói, vậy uy lực súng kíp sẽ gia tăng gấp bội, chỉ là những dự định này, thật sự khiến người ta chấn kinh”.
Ngũ hoàng tử đột nhiên bật cười lớn.
“Không cần châm ngòi cũng bắn được, đây không phải là nói xằng bậy ư, không lẽ thuốc súng có thể tự phát nổ, lão thất đừng có nói quá như vậy”.
“Không cần biết là nói quá hay không, nhi thần vẫn luôn cho rằng, cần thúc đẩy việc nghiên cứu súng kíp, hơn nữa nhi thần vô cùng hứng thú với nó, hy vọng phụ vương ân chuẩn”.
Lãnh Liệt Vương gật đầu.
“Tùy con, muốn chế tạo thì cứ tới thành Kim An chế tạo”.
Nói xong, Lãnh Liệt Vương bước lên ngai, lớn giọng nói.
“Từ hôm nay, phong thất hoàng tử làm Thân vương, Thái ấp thành Kim An, trừ nhân mã thuộc về thành Kim An, có thể tùy ý lựa chọn 2000 cận vệ cùng đi”.
“Nhi thần tạ phụ vương”.
Lãnh Thiên Minh không kiềm được kích động trong lòng, mặc dù phương bắc đói rét, nhưng dù sao cũng là địa bàn riêng của hắn, sau này không cần phải lo này sợ kia, đợi khi tới thành Kim An, có thể nghĩ cách giúp bộ tộc Hắc Thạch của lão Trình, một việc quan trọng nữa là, có thể kiếm mấy cô nàng ngực bự, không cần ngày ngày ở lì trong cung điện như con rùa rụt cổ.
Khi ra khỏi đại điện, Tề Dung bỗng ngăn Lãnh Thiên Minh lại.
“Thất hoàng tử, lão thần quả thực nghĩ không thông, tại sao ngài lại chọn phong đất, thật sự quá đáng tiếc, mặc dù lão thần lần đầu quen biết ngài, nhưng từ bài thơ kia có thể nhìn ra, thất hoàng tử là một người lòng ôm hoài bão, chí lớn thiên hạ, nếu ở lại trong cung, sau này chắc chắn sẽ kiến công lập nghiệp”.
“Tể tướng quá lời, điều Thiên Minh mong cầu, chỉ là bình an sống qua ngày mà thôi, huống hồ đến thành Kim An, Thiên Minh có thể dốc sức canh giữ biên cương, tận lực vì Bắc Lương”.
Tề Dung thở dài.
“Hầy, lão thần cũng hiểu nỗi ưu sầu của thất hoàng tử, hoàng cung này với ngài mà nói, đích thực là chốn thị phi, nếu đã vậy, lão thần chỉ đành chúc thất hoàng tử mọi chuyện thuận lợi”.
“Cảm tạ tể tướng”.
Trong lòng Lãnh Thiên Minh lúc này vui như nở hoa, ha ha…lão tử cuối cùng cũng có lãnh thổ của riêng mình, sau này thành Kim An chính là địa bàn của hắn, ăn uống chơi bời, không có ai quản, mới nghĩ thôi đã sướng cả người…
Sau khi trở về điện phụ, hắn lập tức lên kế hoạch, đã đi được bước đầu tiên, kế tiếp cần nghĩ cách khiến bản thân trở nên mạnh mẽ hơn, đủ sức nắm giữ vận mệnh của mình.
“Đợi lúc ta trở về…hừ, ta sẽ cho các người biết ta là ai”.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...