Vô số quân leo thang đang dán người vào tường thành, còn vô số dầu hỏa cũng được đổ xuống, nhanh chóng thiêu sống quân leo thang, những người đang leo lên đều bị đốt cháy.
"A...!đau chết ta rồi..."
"Cứu ta..."
Advertisement
Khi lớp leo thang thứ nhất bị tiêu diệt, kẻ địch đã lùi lại, nhưng rất nhanh phía sau lại có một lớp quân leo thang khác được đưa lên.
"Đại nhân, số lượng dầu hỏa cũng không còn nhiều nữa", một thiên hộ nói.
"Vậy thì chuẩn bị cận chiến thôi", Tề Lâm bình tĩnh nói.
Nhanh chóng đã có kẻ đầu tiên trèo được lên tường thành, rồi đến kẻ thứ hai, rồi đến hàng ngàn tên binh lính tộc Hồng Mao trèo được lên tường thành, nhanh chóng bị trường thương thủ đã chuẩn bị sẵn ở đó đâm chết, nhưng tiếp theo có vô số kẻ địch không ngừng trèo lên, người ngựa hai bên hoàn toàn trà trộn quấy nhiễu lẫn nhau...!mãi đến khi người bên dưới không thể dồn đống lên thêm được nữa...!
Còn xe đâm cũng nhân cơ hội đến cổng thành, chuẩn bị húc đẩy, nhưng đúng lúc bọn chúng vừa đóng quân xong thì thấy có mấy thùng lớn được ném từ trên thành xuống, chớp mắt xe đâm lẫn kẻ địch phòng thủ cùng lúc bị nổ tung.
Chiến đấu cũng kéo dài đến khi mặt trời xuống núi, nhìn thấy cổng thành vẫn chưa bị phá, quân địch đã hạ lệnh rút lui...!
Một mảng hắc kỳ đang tung bay phi nước đại về phía bắc cảnh, ven đường rất nhiều thành thị thậm chí còn đã phát báo động trước, vô số chim bồ câu được truyền đến đô thành.
Nơi cơ yếu của đô thành Bắc Lương, chúng đại thần đang dự triều nghị mỗi ngày dưới sự chủ trì của quan tể tướng Tề Dung.
"Đây rốt cuộc là đã xảy ra chuyện gì?"
"Không biết nữa..."
Tề Dung đi vào nói: "Hiện tại rốt cuộc là tình hình thế nào?"
Một quan truyền lệnh đáp: "Tề tướng, chúng ta đã nhận được bồ câu đưa thư đến từ 20 tòa thành, là quân Hắc Kỳ của Thất hoàng tử, nhưng không hề phát động tấn công với các thành thị dọc đường, mà trực tiếp chạy về phía bắc cảnh, dựa theo lộ tuyến dọc đường thì là chạy thẳng về thành Kim An".
Một đại thần hô lên: "Hắn đây là muốn tạo phản, không có lệnh vua mà dám dẫn đại quân nhập cảnh, đúng là phản rồi".
Tề Dung hỏi: "Bọn họ tới đâu rồi?"
Quan truyền lệnh đáp: "Dựa trên ngày tháng báo cáo từ các thành thị ven đường thì đoán chừng trong vòng năm ngày nữa sẽ tới được thành Kim An".
Tam hoàng tử ánh mắt kiên định nói: "Lãnh Thiên Minh rõ ràng là tạo phản rồi, phụ vương đang ở bắc cảnh, hắn lại dám dẫn đại quân tới đó, lẽ nào muốn âm mưu giết chết phụ vương".
Mọi người có mặt ở đó đều ồ cả lên.
"Yên lặng hết đi, nguyên nhân hậu quả của sự việc hiện tại vẫn chưa được làm rõ, đều không được suy đoán bừa bãi, Trung Thư Viện có nhận được bồ câu đưa thư của đại vương không", Tề Dung đứng ra nói.
Người phụ trách của Trung Thư Viện nói: "Tề tướng, không nhận được bất cứ bồ câu đưa thư nào của đại vương".
Tề Dung suy nghĩ một lát rồi nói: "Hiện tại tình hình cấp bách, đại vương lại không có tin tức, lão phu quyết định khởi động phương án khẩn cấp, lệnh cấm quân đô thành lập tức thiết quân luật, không cho bất cứ ai ra vào, hoàng cung do cấm vệ quân của đại vương tiếp quản, người trong ngoài đều không được tự tiện hành sự".
Tam hoàng tử đứng lên nói: "Tề tướng, phương án khẩn cấp này chỉ có mình phụ vương mới có tư cách để khởi động nhỉ?"
Tề Dung rút ra một đạo thánh chỉ: “Đây là vương lệnh do đại vương đích thân viết và đóng dấu, nếu xảy ra chuyện cấp bách, lão phu có thể dùng vương lệnh tiến hành phương án dự phòng, nếu đại vương gặp nạn, sẽ lấy ra tuyên bố người kế vị”.
Tất cả mọi người bao gồm tam hoàng tử đều há hốc, cái bọn họ kinh ngạc không phải vì phương phán dự phòng kia, mà là đại vương đã chọn xong người kế vị…
Tam hoàng tử kích động nói: “Người kế vị phụ vương chọn là ai?”
Tề Dung: “Thứ lỗi, tam hoàng tử, trước khi xác nhận tình hình của đại vương, ta không thể công bố vương lệnh”.
Lúc này, một vị quan chuyên truyền tin chạy vào: “Chủ soái liên quân, Dụ Long gửi tin”.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...