Hoàng Tử Vịt


###
Sau khi trở về từ cuộc săn kho báu thành công, Thomas, Edward, Lily và Bruno ngồi lại bàn bạc về bước tiếp theo của họ.

Họ biết rằng để phá bỏ lời nguyền của Edward, họ cần tìm một phù thủy cổ đại.

Nhưng trước hết, họ cần chuẩn bị đầy đủ thông tin và vật dụng cần thiết.
Một buổi sáng đẹp trời, nhóm bạn quyết định đi tìm hiểu thêm thông tin về phù thủy cổ đại tại một ngôi làng lân cận, nơi được đồn là có một phù thủy già sống ẩn dật.

Khi họ đến làng, không khí ấm áp và thân thiện của người dân khiến họ cảm thấy dễ chịu.

Họ nhanh chóng tìm đến một quán trọ nhỏ để nghỉ ngơi và tìm hiểu thêm thông tin.
Trong quán trọ, họ gặp một người đàn ông bí ẩn, tự xưng là phù thủy già mà họ đang tìm kiếm.

Người này trông có vẻ khôn ngoan và đáng tin, nhưng ánh mắt sắc sảo và nụ cười nửa miệng của ông ta khiến Thomas có chút nghi ngờ.

Tuy nhiên, không có lựa chọn nào khác, họ quyết định lắng nghe câu chuyện của ông ta.
"Ta có thể giúp các ngươi phá bỏ lời nguyền của hoàng tử Edward," người đàn ông nói với giọng trầm.

"Nhưng trước hết, các ngươi phải chứng minh lòng trung thành và sự can đảm của mình bằng cách thực hiện một nhiệm vụ đặc biệt."
Nhiệm vụ mà người đàn ông yêu cầu là tìm kiếm một loại thảo dược hiếm có tên là "Hoa Ánh Trăng", chỉ mọc trên một ngọn đồi xa xôi vào ban đêm dưới ánh trăng tròn.

Nhóm bạn đồng ý, mặc dù cảm thấy có chút nghi ngờ về tính chân thực của nhiệm vụ này.

Trên đường đi, Thomas không ngừng suy nghĩ về người đàn ông bí ẩn.

"Cậu có nghĩ rằng ông ta thực sự là phù thủy cổ đại không, Edward?"
Edward gật đầu, nhưng vẫn giữ nét mặt nghiêm túc.

"Chúng ta cần phải cẩn thận.

Có điều gì đó không ổn về ông ta."
Lily cũng chia sẻ sự lo lắng của mình.

"Nếu ông ta không phải là phù thủy thực sự, chúng ta có thể gặp nguy hiểm."
Bruno, với tinh thần hăng hái của mình, nói lớn, "Dù thế nào đi nữa, chúng ta sẽ vượt qua mọi thử thách!"
Khi đến ngọn đồi, mặt trăng đã lên cao, tỏa sáng khắp khu rừng.

Cả nhóm bắt đầu tìm kiếm "Hoa Ánh Trăng" theo chỉ dẫn của người đàn ông.

Thời gian trôi qua, họ tìm thấy một khu vực đầy hoa ánh lên ánh sáng dịu nhẹ dưới ánh trăng.
"Chúng ta đã tìm thấy nó!" Lily reo lên vui mừng.

"Chúng ta cần hái nhanh và trở về trước khi trời sáng."
Khi họ hái những bông hoa, một cơn gió lạnh thổi qua, làm lay động các cành cây xung quanh.

Thomas đột nhiên cảm thấy có điều gì đó không ổn.

"Chúng ta phải cẩn thận.

Có thể có bẫy."
Ngay lúc đó, một tiếng cười lớn vang lên.

Người đàn ông bí ẩn xuất hiện từ bóng tối, lộ rõ bản chất gian xảo của mình.

"Các ngươi đã làm tốt, nhưng giờ ta sẽ lấy những bông hoa này và bỏ lại các ngươi ở đây!"
Edward phản ứng nhanh chóng, "Ngươi nghĩ rằng có thể dễ dàng lừa chúng ta sao?"
Thomas và Bruno lập tức lao vào ngăn chặn người đàn ông.

Một cuộc chiến ngắn nhưng căng thẳng diễn ra.

Với sức mạnh của Bruno và sự khéo léo của Thomas, họ nhanh chóng đẩy lùi người đàn ông.

Edward dùng mỏ của mình để kéo người đàn ông ngã xuống đất.
Lily không bỏ lỡ cơ hội, dùng một cây gậy gần đó để giữ chặt người đàn ông.


"Ngươi nghĩ rằng có thể lừa chúng ta sao? Chúng ta sẽ không dễ bị lừa như vậy!"
Người đàn ông bị bắt giữ và thừa nhận rằng ông ta chỉ là một phù thủy giả mạo, lợi dụng những người lạc lối để lấy những thứ quý giá.

Hắn tiết lộ rằng "Hoa Ánh Trăng" thực sự không có sức mạnh đặc biệt nào cả, và chỉ là một cái cớ để dẫn dụ những người như nhóm của Thomas vào bẫy.
Thomas nhìn vào mắt người đàn ông và nói, "Ngươi đã lừa dối chúng ta, nhưng chúng ta sẽ không để điều này ngăn cản chúng ta tiếp tục cuộc hành trình.

Ngươi sẽ trả giá cho hành động của mình."
Sau khi giao người đàn ông cho chính quyền địa phương, nhóm bạn quay trở lại quán trọ để nghỉ ngơi và suy nghĩ về bước tiếp theo.

Họ nhận ra rằng họ cần tìm một phù thủy thực sự, và việc này sẽ khó khăn hơn họ tưởng.
"Chúng ta không thể dừng lại ở đây," Thomas nói, quyết tâm.

"Chúng ta phải tiếp tục tìm kiếm phù thủy cổ đại để giúp Edward."
Edward đồng ý, "Chúng ta đã đi xa đến thế này, không thể bỏ cuộc bây giờ."
Lily và Bruno cũng đồng lòng, sẵn sàng cho những thử thách tiếp theo.

Họ biết rằng con đường phía trước sẽ còn nhiều gian nan, nhưng với lòng dũng cảm và sự đoàn kết, họ sẽ vượt qua tất cả.
Ngày hôm sau, nhóm bạn bắt đầu lên đường tìm kiếm thông tin về phù thủy cổ đại thực sự.

Họ ghé thăm nhiều ngôi làng và gặp gỡ nhiều người, nghe kể những câu chuyện và lời đồn về các phù thủy.

Một ngày nọ, họ nghe tin về một ngôi đền cổ ở phía bắc, nơi được cho là nơi trú ngụ của một phù thủy mạnh mẽ.
Thomas dẫn đầu nhóm, lòng tràn đầy hy vọng.

"Chúng ta phải đến đó và tìm hiểu thêm.

Đó có thể là cơ hội duy nhất để phá bỏ lời nguyền của Edward."

Edward mỉm cười, cảm kích sự kiên định của bạn mình.

"Cảm ơn, Thomas.

Chúng ta sẽ tìm ra cách, tôi tin vào điều đó."
Họ tiếp tục cuộc hành trình, vượt qua những cánh rừng rậm rạp và những con đường đầy gian khó.

Khi đến ngôi đền cổ, họ cảm nhận được sự hiện diện mạnh mẽ của phép thuật.

Ngôi đền nằm trên đỉnh một ngọn núi, được bao phủ bởi những lớp rêu xanh và những bức tường đá cổ kính.
Lily bước lên phía trước, cảm thấy một luồng năng lượng lạ thường.

"Chúng ta đã đến nơi.

Hy vọng rằng phù thủy ở đây có thể giúp chúng ta."
Bruno cảm thấy hồi hộp, nhưng vẫn giữ tinh thần lạc quan.

"Dù có chuyện gì xảy ra, chúng ta sẽ cùng nhau đối mặt."
Cả nhóm tiến vào trong ngôi đền, lòng tràn đầy hy vọng và sự quyết tâm.

Họ biết rằng cuộc hành trình còn dài và đầy thách thức, nhưng với sự đoàn kết và lòng dũng cảm, họ tin rằng sẽ tìm ra cách để giải thoát Edward khỏi lời nguyền.
Và như vậy, dưới bầu trời đêm đầy sao, nhóm bạn tiếp tục cuộc phiêu lưu của mình, với niềm tin rằng họ sẽ sớm tìm được phù thủy cổ đại và phá bỏ lời nguyền, mang lại tự do cho hoàng tử Edward.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận